Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 1040 - Chương 1043: Kinh Doanh Và Nợ Nần (1)

Chương 1043: Kinh doanh và nợ nần (1) Chương 1043: Kinh doanh và nợ nần (1)Chương 1043: Kinh doanh và nợ nần (1)

Hắn đi ra khỏi phòng, nhìn đám khách nhân đều chạy ra ngoài.

"Bắt đầu từ hôm nay Ngũ Tạng tửu lâu đổi chủ, có thể miễn tính tiền các vị, nhưng lần sau đến nhớ mang theo tiền, bổn điếm không cho thiếu nợ."

Lâu Cận Thần cất cao giọng nói.

Vành đai thiên thạch này có một cái tên: Mãng Ngọc Đái.

Hình dạng như con trăn, nhìn xa tỏa ánh sáng ngọc, như thắt lưng ngọc đi nhanh trong hư không với phương thức huyền diệu trong trời sao bao la, hợp nhất với Thanh Hà giới.

Tất cả đều đang biến động, Ngũ Tạng tửu lâu bỗng đổi chủ, đây là việc nhỏ trong Thanh Hà, nhưng là việc lớn ở Mãng Ngọc Đái.

Hắc Dực Thần Giáo lén truyền giáo trong từng hành tinh, nhưng bán công khai ở trời sao. Hắc Dực Thần Giáo là thế lực không nhỏ, mọi người cố tránh dây vào nó. Cho nên hai mươi năm trước, Hắc Dực Thần Giáo đột nhiên chiếm giữ Ngũ Tạng tửu lâu, mọi người đều mặc nhận, cũng đều suy đoán nữ tu xây Ngũ Tạng tửu lâu có thể đã đắc tội Hắc Dực Thần Giáo mà bỏ chạy trước. Hiện tại, lại có người trực tiếp phá hủy giáo đàn của Hắc Dực Thần Giáo, còn không rời đi, hơn nữa chiếm cứ nơi này tự kinh doanh luôn. Có người thò đầu ra từ khung cửa, là chưởng quầy của mảnh thiên thạch phía đối diện, ông chủ đi theo sau chưởng quầy. Đối diện mở tiệm đổi báu vật, trời sao có thuốc phần lớn là ngưng kết tỉnh hoa âm dương, đa số người ăn trực tiếp, một số mang đi bán hoặc đổi thứ mình cần. Lâu Cận Thần đang suy nghĩ kinh doanh Ngũ Tạng tửu lâu như thế nào thì có hai người tiến vào. Hắn ngồi ở đó cũng không có đứng lên. Đi đầu là một ông già, trong mắt có sự khôn khéo nhìn thấu sự đời, một nữ nhân mặc váy xanh đi theo sau lưng ông già. Lão nhân đi đằng trước ôm quyền, nói:

"Chân nhân, buôn bán phát tài!"

Lâu Cận Thần hơi ngồi thẳng người nói:

"Ta còn chưa biết bán cái gì thì sao phát tài được."

Ông già hỏi:

"Nếu chân nhân không biết bán cái gì thì ông chủ của chúng ta có một cuộc làm ăn, không biết chân nhân có đồng ý làm không?”

Nữ nhân váy xanh theo sau lưng ông già thì quan sát tửu lâu này, giống như đang đánh giá giá trị của nó, cuối cùng ánh mắt nàng rơi vào vết kiếm. Nàng có thể cảm nhận được năng lượng kiếm còn sót lại trên vết kiếm, sắc bén và thuần khiết. Nàng chậm rãi đi đến một cây cột, trên đó có hình vẽ đôi cánh đen bị vết kiếm chém xéo qua, vừa lúc phá vỡ thần vận trong đó. Nàng đưa tay ra, nhắm mắt lại, chạm vào vết kiếm và cảm nhận kiếm ý. Trong khoảnh khắc, nàng giống như nhìn thấy ánh kiếm đến từ hư vô, rẽ hư vô, cắt chân thực, xuất hiện ở trong tim nàng, như muốn xẻ thế giới trong tim nàng ra. Nàng lập tức rút tay về, mở mắt ra, trong mắt lộ ra một chút hoảng sợ, hơi nghiêng đầu liếc hướng Lâu Cận Thần, phát hiện hắn giống như căn bản không có chú ý đến nơi này, nàng giả vờ bình tĩnh đút tay vào ống tay áo, bàn tay khác lấy khăn ra lặng lẽ lau máu trong lòng bàn tay phải."Giao dịch gì?"

Lâu Cận Thần ngồi thẳng dậy hỏi lão nhân. Lão nhân hỏi: "Ngươi là bằng hữu với Khổng cô nương đúng không?”

Lâu Cận Thần hỏi:

"Khổng cô nương? Khổng cô nương nào?"

Ông ta nói:

"Ha ha, đương nhiên là Khổng Sanh cô nương."

Lâu Cận Thần nói:

"Còn chưa hỏi tên chưởng quầy?"

Ông già tự xưng là Ninh Nhất Phu nói:

"Lão phu họ Ninh, tên Nhất Phu, hơn ba mươi năm trước quen Khổng Sanh cô nương, chủ của chúng ta xưng tỷ muội với Khổng Sanh cô nương."

HÀ"

Lâu Cận Thần hơi quay đầu nhìn nữ tu váy xanh chậm rãi bước đi trong tiệm:

"Không biết hai người làm sao gặp được nàng?”

"Lúc đó nàng đến đây để xây dựng tửu lâu này, còn chúng ta tình cờ đang dựng tiệm đổi báu vật, chủ của chúng ta và Khổng Sanh cô nương tuổi xấp xỉ, tính cách hợp ý, lại đều là lần đầu kinh kinh doanh nên có rất nhiều tiếng nói chung, qua lại một hồi thì thành tỷ muội thân thiết."

Trong lòng Lâu Cận Thần vẽ ra cảnh một cô nương lẻ loi xây một tửu lâu để đặt chân trong trời sao này."

Lâu Cận Thần nói:

"Đúng là duyên phận."

"Đúng rồi, duyên phận, ta cho rằng chủ của chúng ta và Khổng Sanh cô nương sẽ làm tỷ muội khác họ thật lâu, nhưng một ngày nọ của hơn hai mươi năm trước, nàng lại đột nhiên rời khỏi."

"À, lúc đi còn mượn một món đồ của tiệm đổi báu vật, nói nếu một ngày có người tên Lâu Cận Thần tới thì kêu hắn trả lại."

Lão già này nói:

"Không biết các hạ có phải là Lâu chân nhân không?"

Lâu Cận Thần cười nói:

"Lão tiên sinh có lế đã nhận sai người, tại hạ họ Bạch, tên Tiểu Thứ, người trong trời sao gọi là tiểu thứ đầu, lão tiên sinh nếu không phải đến nói chuyện làm ăn thì mời về cho."

Nữ nhân mặc váy xanh ở sau lưng lên tiếng:

"Lâu chân nhân xuất thân Yên Lam, kiếm thuật có một không hai một giới, người ta gọi là Yên Lam Kiếm Tiên, mới vào Ngân Hà đã gặp chuyện Huyền Thiên Tông và Toàn Chân Giáo, Đa Bảo Các cùng bắt giữ nhóm cướp Thư Hùng, sau này tình nghi gặp Lương Ngọc Thành của Ngân Hà Kiếm Phái, nhưng Lương Ngọc Thành mất tích."
Bình Luận (0)
Comment