Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 1041 - Chương 1044: Kinh Doanh Và Nợ Nần (2)

Chương 1044: Kinh doanh và nợ nần (2) Chương 1044: Kinh doanh và nợ nần (2)Chương 1044: Kinh doanh và nợ nần (2)

"Có người của Ngân Hà Kiếm Phái đang tìm Lâu chân nhân, chắc hẳn lúc này bọn họ đã trên đường đến."

"Lâu chân nhân đi nhờ thương thuyền của cửa hàng Minh Không, tru sát thủ lĩnh Lam Diện Đạo Đoàn, vào Huyền Tinh, gặp điện chủ Huyền Thiên Tông Cơ Băng Nhạn rồi lại rơi vào tiếng xấu đệ tử Huyền Thiên Tông hại nhau, một kiếm đánh bại chúng đệ tử, một kiếm bại hai vị các lão, nhân vật như vậy xứng danh Yên Lam Kiếm Tiên, khó trách năm đó Khổng Sanh tỷ tỷ nói về Lâu chân nhân như vậy."

"Nói thế nào?”

Lâu Cận Thần không ngờ chặng đường đi của mình bị người biết rõ từng chuyện xảy ra.

Nữ tu mặc váy xanh đút tay vào ống tay áo, bước chậm, không nhìn Lâu Cận Thần, nàng dường như nhìn hư không của hai, ba mươi năm trước. "Trong trời sao thường có tranh đấu, đặc biệt là người ngự kiếm tranh đấu rất nhanh và mạo hiểm, thường chưa thấy rõ ánh kiếm, phân biệt được hư thực thì đã phân ra sống chết."

"Mỗi khi lúc này, nàng luôn nói kiếm mất hư, tuy nhanh nhưng uy lực hơi thấp, không bằng Kiếm Tiên, người Yên Lam ta."

"Có khi nàng lại nói kiếm này mất thực, tuy uy nặng nhưng linh động và huyền diệu thì không bằng Kiếm Tiên, người Yên Lam ta."

"Có một lần, một vị đệ tử của Ngân Hà Kiếm Phái luyện tập một bộ kiếm pháp trước mặt Khổng Sanh tỷ tỷ, từng đường kiếm phát ra tiếng sấm, ánh kiếm nổ tung, từng sợi kiếm tơ bay lượn, như gió như sấm, Khổng Sanh tỷ tỷ xem xong nói: kiếm pháp của ngươi dấu vết quá nặng, không bằng kiếm pháp của người Yên Lam Kiếm Tiên ta hư vô cao xa, không chút dấu vết."

"Mấy năm nay ta luôn suy nghĩ, là kiếm pháp như thế nào mà khiến tỷ ấy nhớ mãi không quên, mãi đến ngày hôm qua, ta nhìn thấy Hồ Thiên Dực bị một kiếm cắt cánh, một kiếm chặt đầu, tuy chỉ là hai đường kiếm đơn giản nhưng tràn ngập thần bí hư vô, không chút dấu vết, không dính khói lửa, e rằng chỉ có người Yên Lam Kiếm Tiên mà năm đó Khổng tỷ tỷ đã nói mới có kiếm pháp như vậy. Lâu chân nhân, ngài đến rồi."

Nữ nhân áo xanh xoay người lại, ánh mắt sáng rực nhìn Lâu Cận Thần. Lâu Cận Thần cười cười, nói:

"Không ngờ nàng ấy khen ta như vậy."

"Lâu chân nhân là bằng hữu của tỷ, tất nhiên tỷ ấy phải khen, cho nên xin Lâu chân nhân giúp tỷ ấy trả món nợ mượn báu vật đi."

Nụ cười bên môi Lâu Cận Thần biến mất. Hắn nhìn nữ nhân váy xanh đứng phía đối diện đang dần mỉm cười, nói:

"Lâu mỗ cả đời mê rượu thích kiếm, có thể bôn ba vì bằng hữu, nhưng sẽ không trả tiền cho bằng hữu! Vị cô nương này, mời trở về đi, không cần quấy rối ý tưởng kinh doanh của Lâu mỗ."

"Ha ha, được rồi, Lâu Kiếm Tiên, quấy rầy, Ninh thúc, chúng ta đi."

Nữ nhân đi trước. Lâu Cận Thần nhìn bọn họ rời đi, hơi thở phào thầm nghĩ:

"Còn chưa bắt đầu buôn bán mà đã có chủ nợ tới cửa, chẳng lẽ lâu này phong thủy không tốt."

Hắn ra bên ngoài, đánh giá Ngũ Tạng tửu lâu, tửu lâu chia làm hai tầng, hình ngũ giác như bảo tháp. Lâu Cận Thần trở vào trong, thấy bốn người Tiểu Đoàn. Lâu Cận Thần nói:

"Các ngươi nghĩ giúp ta nên kinh doanh cái gì?"

Tiểu Đoàn nói:

"Chân nhân, chúng ta mở một nhạc phường đi, ta sẽ đàn thư giãn tinh thân cho mọi người."

Lâu Cận Thần nói:

"Đổi cái khác, nhạc của các ngươi hơi đặc biệt, không quá thích hợp."

Tiểu Đoàn lại nói:

"Vậy thì giống lúc trước nhé?"

Lâu Cận Thần hỏi:

"Lúc trước thế nào?"

Tiểu Đoàn trả lời:

"Lúc Khổng tỷ ở đây sẽ tự nấu ăn, người đến ăn nói sau khi ăn xong tâm tình sảng khoái, ý niệm thông đạt."

"Nàng tự mình nấu?"

Lâu Cận Thần kinh ngạc hỏi."Đúng vậy, Khổng tỷ nói nếu nhìn sắc mặt của một người, biết khí huyết mắc kẹt trong nội tạng, nấu món ăn có thể điều chỉnh khí ngũ trạng."

Tiểu Đoàn nói tiếp:

"Khổng tỷ tỷ nói điều chỉnh được khí ngũ tạng là có thể khống chế thiên địa ngũ khí, thân thể con người so sánh với trời đất, thao túng ngũ khí là tu hành." Lâu Cận Thần nghe xong, lúc đầu không có cảm giác gì, nhưng ngẫm lại thì trước mắt sáng lên. Hắn biết tu hành của Khổng Sanh đã đi lên đại đạo. Hắn đột nhiên có ý tưởng kinh doanh. Lâu Cận Thần đã biết nên bán cái gì. Khổng Sinh mở quán ăn không phải vì kiếm tiền mà là vì tu hành, hắn không nghĩ ra nên bán cái gì là vì không hứng thú với kiếm tiền, hắn cho rằng trước tu hành và trường sinh thì buôn bán gì đó là mây bay, hết thảy tiền tài đều là vật ngoài thân. Hắn nghĩ đến một loại phương thức. Mục đích của hắn khi tiếp quản tửu lâu này ở đây tất nhiên không phải vì có chỗ đặt chân, càng không thể nào là bởi vì không có tỉiền nên cướp tửu lâu của người ta. Hắn cần chuẩn bị cho việc khiêu chiến chưởng môn của Ngân Hà Kiếm Phái Kỷ Thanh Phong. Vừa lúc hiện tại có một cơ hội, hắn sẽ thử với tu sĩ Thanh Hà giới vực trước, mài giữa kiếm thuật. Hắn đi ra ngoài tháo tấm biển xuống, ngoắc ngón tay, tiểu kiếm hợp kim nằm trong tay, lấy kiếm làm bút xẹt qua, tấm biển lóe tia sáng nhanh chóng hiện mấy chữ cứng cáp mà bay bổng.
Bình Luận (0)
Comment