Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 1058 - Chương 1062: U Vọng (2)

Chương 1062: U Vọng (2) Chương 1062: U Vọng (2)Chương 1062: U Vọng (2)

"Đương nhiên!"

Cơ Băng Nhạn cười nói:

"Hay là chúng ta trở về đi, trong tông môn có sách liên quan, có thể cho đạo hữu mượn xem."

"Vậy thì cảm tạ."

Thế là Cơ Băng Nhạn mang theo Lâu Cận Thần quay về Huyền Tinh ở Thanh Hà giới, lại đến Huyền Thiên Tông.

Nàng mang theo Lâu Cận Thần trở về Huyền Thiên Tông, không nhiều người biết, nàng thu xếp hắn ở trong động phủ của mình.

Nàng cũng tự mình vì Lâu Cận Thần giảng giải U Vọng. "Hư vọng, nhiều người lại gọi là U Vọng. Người gọi nó là hư vọng vì cho rằng mọi thứ ở đó là hư ảo không chân thực, người gọi là U Vọng thì cho rằng nơi đó thâm u thần bí như

vọng cảnh."

"Nhưng gọi theo cách gì thì không ai phủ nhận sự tồn tại của nó, có người nói nơi đó là ngọn nguồn cũng là chốn về nhất thiết."Có lẽ tinh tú đầy trời, tinh giới bao la này cũng có một ngày bị U Vọng cắn nuốt, sau đó phun ra tỉnh giới ở góc nào đó, đương nhiên đây chỉ là sự lo lắng và tưởng tượng của mọi người, nhưng có một điều chắc chắn."

"Tất cả người đại thân thông, Đạo Chủ, Thần Chu đều ở trong U Vọng, mở mang thế giới thuộc về mình trong đó."

"Đương nhiên, người thăm dò U Vọng thường nhìn thấy một số thành trì bỏ hoang, tất cả đều từng là người đại thần thông nào đó mở mang, chủ nhân của thành trì nhất định là đã bỏ mạng."

Cơ Băng Nhạn nói.'Có thể mở mang thành trì trong U Vọng, người đại thần thông như vậy mà cũng sẽ bỏ mạng sao?"

Lâu Cận Thần hỏi, trong lòng lại nghĩ hai mắt của mình từng gặp người ngồi trên ngai vàng của một tòa thành trì bị 'Quỷ nhãn ký sinh cắn nuốt."Dưới Đạo Chủ không ai sống mãi, hơn nữa nghe nói, cho dù là Đạo Chủ cũng có kiếp số, cho nên trong U Vọng có thành trì bỏ hoang không có gì lạ."

Cơ Băng Nhạn nói. Lâu Cận Thần gật đầu."Hơn nữa, trong U Vọng thường có Bí Ma tập kích quấy rối, bọn chúng trong một chốc không làm được gì những người đại thần thông, nhưng có uy hiếp lớn đối với dân chúng trong thành."

Lâu Cận Thần biết nàng nói Bí Ma là Bí Linh, không cần giải thích, tuy rằng cách gọi khác nhau nhưng dễ phân biệt ra là cùng một thứ. Những Bí Ma kia trưởng thành cực nhanh, có lẽ vài năm ngắn ngủi đã nổi lên thành họa, chúng mượn người sinh sản. Mỗi vị Bí Ma Chi Chủ nổi lên nghĩa là một thành trì trong U Vọng bị cắn nuốt."

Lâu Cận Thần nói:

"“U Vọng như vậy thật là người hướng tới."

Cơ Băng Nhạn khế thở dài:

"Tính tình này của ngươi hết biết nói sao, người ta đều né không kịp còn ngươi cứ đút đầu vào nguy hiểm."

Lâu Cận Thần cười khẽ, nói:

"Ta thấy trong sách của nàng nói ra vào U Vọng cần kim thuyền, đây là vì sao?"

"Kim thuyền là cách gọi chung của một loại pháp bảo, có thể đi trong U Vọng, người vào U Vọng chia làm thần nhập và thân nhập, nhưng vô luận là loại nào thì tốt nhất là cưỡi kim thuyền đi vào. Vào U Vọng như bơi trong nước, dù ngươi bơi giỏi đến đâu cũng có lúc mệt, khi mệt thì kim thuyền là chỗ nghỉ ngơi."

Cơ Băng Nhạn nói:

"Ẩn nấp ẩn thân, không bị Bí Ma cưỡi, lúc có nguy hiểm thì cưỡi kim thuyền chạy trốn."

"Xem ra thật sự cần một chiếc kim thuyền."

Lâu Cận Thần nói. Cơ Băng Nhạn đột nhiên cười nói:

"Làm ra kim thuyền rất khó, nhưng ta có một cái, đạo hữu có muốn thăm dò U Vọng không?”

Lâu Cận Thần nghe được câu hỏi của nàng, vốn đã háo hức càng không nhịn được hỏi:

"Đạo hữu chịu cho ta mượn?"

Cơ Băng Nhạn thở dài một hơi, nói:

"Có lẽ chúng ta có thể cùng nhau đi thăm dò U Vọng, năm đó ta lần đầu tiên thăm dò nó là sư phụ dẫn đi cùng, hôm nay ta cũng đưa ngươi vào một lần, hơn nữa bảo tài luyện kim thuyền chỉ ở trong U Vọng mới có."

"Tốt, vậy ta cùng đạo hữu đi xem U Vọng."

Lâu Cận Thần nói. Hai người nói đến chỗ hào hứng liền quyết định. Cơ Băng Nhạn giao việc của mình cho phó điện chủ, lúc trước đi ra ngoài bắt Đặng Định là đã giao việc rồi, giờ chỉ cần nói một câu. Nàng mang theo Lâu Cận Thần đi vào mật thất tu hành của mình. Mật thất của Cơ Băng Nhạn vừa sạch sẽ vừa to, bên trong dường như cái gì đều có, chính giữa có chiếc giường ngọc dành cho tu hành. Trên giường ngọc có một chiếc bàn nhỏ, trên bàn đặt một chiếc thuyền vàng, nó nhỏ xinh mà cực kỳ tinh mỹ, Lâu Cận Thần chăm chú nhìn thì thấy kim thuyền tỏa ánh sáng vàng mông lung. Lâu Cận Thần khó nhìn rõ nó, xem lâu thì kim thuyền dần biến mất trong mắt giống như không tồn tại.

"Xác thực huyền diệu."

Lâu Cận Thần nói."Chủ yếu là bảo tài trong U Vọng tốt,

†ồn tại giữa hư vọng và chân thực, trạng thái có thể nhìn thấy hoặc không."

Cơ Băng Nhạn nói:

"Chúng ta hôm nay lấy thân vào U Vọng, ta nghĩ ngươi càng thích phương thức này."

"Đạo hữu hiểu ta."

Lâu Cận Thần nói, hắn xác thực càng thích cách này, hơn nữa nếu về sau hắn vào U Vọng vẫn sẽ dùng cách này. Người thần vào U Vọng thường có hoàn cảnh an toàn, có mật thất, có môn phái bảo hộ, nhiều lớp trận pháp, thân thể an toàn, mà hắn cũng không có hoàn cảnh như vậy.
Bình Luận (0)
Comment