Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 1074 - Chương 1078: Đấu Kiếm Tỉnh Không (3)

Chương 1078: Đấu kiếm tỉnh không (3) Chương 1078: Đấu kiếm tỉnh không (3)Chương 1078: Đấu kiếm tỉnh không (3)

Trong nhất thời, các đệ tử của Ngân Hà Kiếm Phái ở khắp núi đang theo dõi cuộc đấu kiếm này đều không biết đường kiếm quang nào mới là chân thân của Lâu Cận Thần.

Kỷ Thanh Phong đứng ở trên mây, trong tay cầm một thanh kiếm lấp lánh ánh bạc.

Hắn ta không di chuyển, ngược lại đám mây kia lại hạ xuống, mười mấy kiếm quang kia quét theo đường vòng cung, gần như đồng thời đến trước mặt Kỷ Thanh Phong.

Chỉ nhìn thấy vào khoảnh khắc này, Kỷ Thanh Phong cũng đồng thời phân ra mười mấy người.

Lâu Cận Thần cảm nhận rất rõ ràng kiếm ý của mình khóa chặt đối phương, vừa mới bắn ra thân thể của đối phương đã phân chia, sau đó kiếm ý của mình bị trút bỏ ngay trong khoảnh khắc đó.

Kiếm ý khởi từ tâm, là thứ vô tận nhưng lại có biến hóa thăng trầm. Dù chỉ trong thời gian ngắn nhưng kẻ địch cao minh, đương nhiên sẽ nắm bắt thời cơ này để phản công. Không phải một đường kiếm ý của Lâu Cận Thần bị trút bỏ mà là mười mấy đường kiếm ý đều bị trút bỏ, chỉ trong phút chốc, một vùng bóng người va chạm vào nhau, mỗi một người đều như chân thực. Bọn họ thi triển đủ loại kiếm pháp khác nhau. Có đơn giản, có phức tạp, có uyển chuyển, có cứng rắn, có ẩn hiện, một số thì như gió, một số thì như sấm sét. Dần dần, những người này tản ra, đứng giữa bầu trời và †rong mây mù.

Hơn nữa, kiếm quang giữa mỗi một cặp người đều không giống nhau, kiếm ý kéo lôi, thiên tượng biến hóa, gió gào, mưa, tuyết giao kết vào nhau. Rồi đột nhiên mặt trời gay gắt vạn trượng, trăng sáng nghìn dặm. Trận đấu kiếm này vậy mà lại đấu một tháng trời.

Đấu từ tỉnh thể này đến tận tinh không, dần dần, tất cả các phân thân đều được thu lại, chỉ thấy kiếm quang trong tinh không qua lại như con thoi, kiếm ý thiên tượng biến hóa đến cực điểm kia cũng không còn thấy nữa. Chỉ có kiếm quang vô cùng đơn giản đan xen quấn bện vào nhau, hai người đều thân hợp nhất với kiếm, va chạm vào nhau, người ngoài nhìn cảm thấy vô cùng thô bạo, không còn kỹ xảo nữa. Thế nhưng những người hiểu được đều biết rõ loại đấu kiếm này nguy hiểm vạn phần, bởi vì kiếm quang va chạm vào nhau, biến hóa trong nháy mắt, đây chính là sự so tài giữa kiếm ý và pháp lực.

Một khi kiếm ý của một bên bị phá thì sẽ không thể duy trì trạng thái người và kiếm hợp nhất, chỉ cần phá vỡ trạng thái này, cơ thể sẽ không còn bất kỳ sự bảo hộ nào, sẽ bị giết chết ngay lập tức.

Kiếm pháp cao diệu nhất của Lâu Cận Thần đương nhiên chính là Nhất Kiếm Phân Âm Dương. Tuy nhiên, khi va chạm với kiếm của đối phương, kiếm ý lại luôn bị gỡ bỏ, giống như †âm ý của mình bị đối phương cảm nhận được trước kiếm. Mà đối phương thì thừa cơ mở ra thông đạo, vào lúc kiếm tới, trông như một kiếm của mình đã phân chia đối phương rồi, nhưng thực thế lại không đả thương được hắn ta, là bản thân hắn ta đã tránh ra rồi. Hơn nữa trong sự sắc bén của kiếm pháp của đối phương còn hàm chứa thế nước vô tận, lúc dữ dội thì như dòng sông chảy xiết lại có ý cảnh dòng nước vô tận, vạn vật không tranh mà lại không ngừng bất diệt trong đó. Lâu Cận Thần vừa đấu kiếm vừa nghĩ về những khuyết điểm trong kiếm pháp của mình. Trước đây hắn luyện kiếm trong hành lang Hoàn Oa kia, trước kia khi đấu kiếm với người khác, không ai có thể ngăn chặn được một kiếm này của mình, mà đấu kiếm với người được xưng là đệ nhất trong Thanh Hà giới này, hắn lại phát hiện kiếm bất khả chiến bại của mình không thể thực sự phát huy tác dụng trên người người khác, mỗi một kiếm đều đánh hỏng hết. Có điều may mà trên người hắn được bao bọc bởi kiếm khí, kết hợp vào trong kiếm quang thì đã đứng ở nơi bất khả chiến bại. Kỷ Thanh Phong cũng đã thi triển hết mọi kiếm kỹ, cuối cùng không thể làm gì được Lâu Cận Thần, hắn †a phát hiện thể xác Lâu Cận Thần và kiếm hợp vào làm một, sự sắc bén của kiếm quang quanh người dường như không có vật nào có thể phá được, Ngân Hà Chi Pháp căn bản nhất của Ngân Hà Kiếm Phái cũng không thể vây hãm được hắn.

Mà hắn ta lại không muốn động dụng kiếm đồ, thậm chí hắn ta còn nảy sinh một ý niệm, có lẽ động dụng kiếm đồ cũng chưa chắc có thể vây hãm được hắn, dù sao hắn cũng là người thoát ra từ trong Ngân Hà Kiếm Đồ kia. Trong mắt những người khác chỉ nhìn thấy hai đường kiếm quang đâm xuyên và va chạm qua lại trong không vực hơn trăm dặm. Trong đó, kiếm quang mà Lâu Cận Thần hóa thành cứ di chuyển theo đường thẳng, như thể hắn không thông thạo chút kỹ xảo nào, cứ từ trái sang phải rồi từ phải sang trái như vậy. Mà một đường kiếm quang màu bạc khác lại bị đường kiếm quang này lao qua phân tán hết lần này đến lần khác, nhưng sau khi lao qua rồi lại nhanh chóng tụ lại với nhau. Sau khi xem đi xem lại nhiều lần, có một số người đã thấy chán rồi.

Thế nhưng mọi người lại không phát hiện, mỗi một lần kiếm quang màu bạc phân tán đều giống như có một tia kiếm khí tản ra và ẩn vào hư không. Rất nhiều người chỉ cho rằng nó đã tụ lại rồi hoặc là phân tán rồi.
Bình Luận (0)
Comment