Chương 1083: Kiếm Viên (2)
Chương 1083: Kiếm Viên (2)Chương 1083: Kiếm Viên (2)
Hắn nhìn một lúc rồi quay đầu lại, đi về phía trước theo con đường lớn.
Hắn nhìn thấy vô số cửa tiệm, tửu lâu, kỹ viện, còn có một số tiệm quần áo, tiệm đồ sắt, pháp bảo các... ở hai bên đường lớn. Mà người ở trong đây còn sôi nổi chân thực hơn Huyền Thiên thành mà Lâu Cận Thần từng thấy kia.
Trong Huyền Thiên thành, mọi thứ đều rất có trật tự, giống như thế giới trong mộng cảnh, mọi người đều trầm tĩnh bình thản, mà ở đây thì lại có rất nhiều loại khí tức tự nhiên kia và nhiêu sức sống hơn.
Con đường dưới chân không rộng lắm, chỉ rộng bằng hai làn xe ngựa chạy, vì vậy cửa tiệm ở bên này cũng có thể nghe thấy cuộc đối thoại ở bên kia, rất nhiều sức sống.
Hơn nữa, trong cảm nhận của hắn, khí chất của người đi trên đường đều tràn đầy kiếm ý. Hắn đi một mạch về phía cuối con đường, nơi có thể lờ mờ nhìn thấy một ngọn núi lớn. Trung tâm của tòa thành là một ngọn núi lớn? Khi đi đến dưới chân núi đó, hắn nhìn thấy dưới chận chân núi có một hàng rào, một số chỗ đã bị rách rồi, mà chính giữa đường đi có một cái cổng cực lớn, phía trên có mấy chữ lớn như thể dùng sắt quẹt vào - Tây Phủ Kiếm Viên."Sao lại thấy Tây Phủ Kiếm Viên giống như một bãi săn bị người ta vây lại vậy nhỉ?"
Lâu Cận Thần thầm nghĩ trong lòng. Hắn đương nhiên không dám nói gì, trực tiếp đi vào, tấm lệnh bài trong tay áo kia lại hóa thành một đường sáng trắng bắn ra ngoài, vào thời khắc bắn ra ngoài, nó hóa thành một con hổ trắng lao vào trong núi, như thể đã hoàn thành nhiệm vụ rồi. Mà cảnh tượng trước mắt Lâu Cận Thần nhanh chóng vỡ vụn và được sắp xếp lại, mọi thứ như thể là ảo giác, trong mắt hắn xuất hiện một đại đường. Phía trên đại đường có treo một tấm biển - Bạch Hổ Đường.
Trong đường có một cái bàn, trên bàn có một người, người này mặc một thân pháp bào vằn hổ trắng, trên mặt ông ta có một bộ râu rậm rạp, ông ta ngồi ở đó, cả người giống như một con bạch hổ tinh. Lâu Cận Thần vừa rồi không có phản kháng gì, thậm chí hắn còn đang nghĩ nếu mình phản kháng thì sẽ không thể vào được đây phải không."Ngươi tên gì?"
"Lâu Cận Thần."
"Ngươi đến từ đâu?"
Người kia nhìn chằm chằm Lâu Cận Thần và hỏi. Vào lúc này, Lâu Cận Thần cảm thấy như mình đang bị một con hổ trăng nhắm vào, hắn dường như cảm nhận được trong hư không có một con hổ lớn đang nhìn chằm chằm mình. Toàn thân hắn cứng đờ, chỉ có thể trả lời một cách máy móc:
"Ta đến từ Thanh Hà giới."
"Chứng nhận nhập học của ngươi từ đâu mà có?"
Người kia lại hỏi.'Nhặt được."
Lâu Cận Thần trả lời. "Ngươi tới đây làm gì?"
Người kia lại hỏi."Xem kiếm thuật cao thâm hơn."
Lâu Cận Thần trả lời."Sau khi xem được kiếm thuật cao thâm hơn thì sao?"
Người kia lại hỏi." Thoát khỏi sự sắp đặt của vận mệnh."
Lâu Cận Thần nói."Ngươi nghĩ ai sắp đặt vận mệnh của ngươi?" Người kia hỏi."Ta nghĩ là..."
Vào lúc Lâu Cận Thần muốn trả lời, ánh mắt uy hiếp đang nhìn chằm chằm mình kia biến mất. Câu trả lời của Lâu Cận Thần lập tức dừng lại, ánh mắt hắn tự nhiên rơi vào hoa văn hình con hổ trắng khắc chìm trên tấm bảng ở giữa Bạch Hổ Đường kia. Trong lòng hắn không khỏi thắc mắc con hổ trắng này rốt cuộc là sự tồn tại thế nào mà lại khiến người ta không thể nói dối, đương nhiên hắn cũng không muốn nói dối. Người ngồi dưới tấm bảng biển kia liếc nhìn bầu trời một cái, sau đó nói:
"Ngươi chắc chắn muốn nhập học ở Tây Phủ Kiếm Viên?"
"Chắc chắn."
Lâu Cận Thần nói."Được, đây là viên đỉnh bài của ngươi, với tấm bài này, ngươi có thể đi đến Tàng Kiếm Lâu học tập bất kỳ kiếm pháp nào, nhưng đồng thời phải hoàn thành nhiệm vụ của ngươi, đây là sự trao đổi sau khi nhập học."
Người kia nói. Một tấm lệnh bài hình kiếm màu đỏ được ném qua, giống như một luồng ánh sáng, Lâu Cận Thần hất ống tay áo, thu luồng ánh sáng đó vào trong. Đối phương chỉ liếc nhìn ống tay áo của hắn một cái nhưng không nói gì, như thể hiểu rõ mọi chuyện rồi. Đối với việc nhập học vậy mà lại đơn giản như vậy, Lâu Cận Thần vừa có chút ngạc nhiên vừa có chút không ngạc nhiên lắm, hắn cảm thấy một điện đường kiếm đạo không nên phức tạp như thế mà nên đơn giản như vậy. Theo quan điểm của hắn, càng phức tạp, thủ tục càng nhiều thì càng dễ làm trái với ý định ban đầu.
"Không biết có thể cho ta biết tôn tính đại danh và đảm nhiệm chức vụ gì trong Kiếm Viên không?”
Lâu Cận Thần hỏi."Tên ta là Hổ Tọa Sơn, giữ chức vụ giám sát trong ngoài Kiêm Viên, ngươi gọi ta là Hổ đốc sát là được."
Người có cái tên kỳ lạ Hổ Tọa Sơn này nhìn chằm chằm Lâu Cận Thần và nói."Tại hạ có một chuyện không hiểu, muốn thỉnh giáo Hổ đốc sát."
Lâu Cận Thần nói. Hổ Tọa Sơn cũng không nghiêm khắc như đối với những đệ tử mới nhập học khác, nói:
"Ngươi nói đi."
"Vừa rồi tại hạ cảm nhận được ánh mắt quan sát mình trong sâu thẳm, sự uy hiếp đó là từ ai vậy?"
Lâu Cận Thần hỏi.