Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 1088 - Chương 1092: Một Kiếm (1)

Chương 1092: Một kiếm (1) Chương 1092: Một kiếm (1)Chương 1092: Một kiếm (1)

Chỉ là hắn cũng không có hứng thú đọ kiếm với người không liên can. Lâu Cận Thần chỉ cầm chén uống rượu, khẽ nhấp một ngụm.

Mà sắc mặt Hồ Kình Tùng phía dưới lầu lại có chút khó coi, bởi vì có người đã dừng lại ở đó nhìn hắn ta rồi, rõ ràng đã biết ở đây có khả năng xảy ra một cuộc đấu kiếm.

Trong toàn bộ Hổ Đầu Thành, mọi người đều thích xem đấu kiếm, người thích ngồi lê đôi mách còn lập ra một kiếm bảng.

Mặc dù hai người có mặt không ai là người quen thuộc trên kiếm bảng cả nhưng vẫn khiến cho mọi người xung quanh dừng lại.

"Sao vậy, các hạ sợ rồi?"

Hồ Kình Tùng dưới lầu cười lạnh một tiếng rồi nói. Sợ rồi."

Lâu Cận Thần nhàn nhạt đáp lại. Sau đó cầm lấy đũa, gặp một hạt đậu phộng và ăn. Khí tức Hồ Kình Tùng như đình trệ, vậy mà lại bị chặn họng đến không biết phải nói gì. Hồ Kình Tùng nhìn trái nhìn phải, thấy đã có không ít người rồi, hắn ta biết mình không thể rời đi một cách ảo não chán chường, song đối phương lại không bắt lời với mình, vậy mình chỉ đành tiến thêm một bước. Hắn ta không tin tên Lâu Cận Thần này dám giết người trong Hổ Đầu Thành này. Càng là người thiên kiêu tài giỏi và tự cho mình cao cường thì sẽ càng không tùy tiện giết người trong Hổ Đầu Thành, đặc biệt là tên Lâu Cận Thần này có lẽ chưa tới đây được bao lâu, nhất định còn đang chìm đắm trong kiếm điển phồn hoa kia trong Tây Phủ Kiếm Viên, hắn tuyệt đối sẽ không dám giết người. Những suy nghĩ trong đầu lóe lên, hắn ta đã có quyết định rồi."Hồ Kinh Tùng của Thiên Đảo Giới lĩnh giáo kiếm pháp của các hạ."

Hồ Kinh Tùng giơ tay lấy ra từ trong ống tay áo một thứ giống như cành cây màu xanh lá, thứ này giống như cành cây thông, những chiếc lá thông màu xanh nhỏ trên đó tỏa ra hàn ý.'Hắn ta là Tùng Chi Kiếm - Hồ Kình Tùng."

Có người nhận ra, Hồ Kình Tùng không lọt vào kiếm bảng trong Hổ Đầu Thành này nhưng kiếm của hắn ta lại rất đặc biệt, khiến một số người ghi nhớ. Thậm chí có người cảm thấy thực ra hắn ta cũng có thể lọt vào kiếm bảng. Lúc hắn ta lấy ra Tùng Chi Kiếm của mình, ánh mắt vẫn nhìn vào Lâu Cận Thần, mà Lâu Cận Thần thì vẫn uống rượu của mình. Hắn ta không đợi gì nữa, Tùng Chi Kiếm trong tay rung lên, ngàn vạn ánh sáng xanh lá thu phóng, không có bất cứ sự báo hiệu nào, ánh sáng xanh lao về phía Lâu Cận Thần.

Lâu Cận Thần không động đậy, thân thể hắn đột nhiên trở nên hư ảo, giống như thể đã ẩn thân vào trong âm dương, mặc dù người vẫn còn đang ngồi đó nhưng lại giống như một cái bóng, ngàn vạn ánh sáng xanh kia xuyên qua người hắn. Lại nhìn thấy rượu trong chén rung lắc, chén rượu lật ngược bay lên trời, vậy mà lại hóa thành một chén rượu khổng lồ lật úp xuống, trên chén rượu lấp lánh ánh sáng, như thể xuất hiện từ trong hư vô rồi lập tức chụp xuống. Trước mắt Hồ Kình Tùng trở nên tối tăm, hắn ta đã bị chén rượu khổng lồ chụp xuống phía dưới. Pháp thuật này là đại tiểu như ý chỉ thuật của Lâu Cận Thần, sau đó thông qua môn tự pháp, lập tức bao phủ lấy hắn ta.

Dù sao đây cũng chỉ là một chén rượu, sau khi được đại tiểu như ý chi thuật hóa thành khổng hồ, đã trở nên có thể vỡ nát bất cứ lúc nào, chỉ là một tia pháp niệm của Lâu Cận Thần đã giữ ở phía trên, thế nên sau khi kiếm quang bắn ra trên người Hồ Kình Tùng, ly rượu lập tức vỡ nát. Tuy nhiên, chén vỡ nhưng người lại biến mất rồi. Lâu Cận Thần đang ngồi uống rượu ở đó đã biến mất không biết từ lúc nào. Hắn †a chỉ có thể quay trở về và kể lại cuộc gặp gỡ của mình một lượt, thế nhưng lại nhận lại một tràng cười lớn của mọi người. Dù sao cũng là hắn ta tự chủ động đi tới đó, sau đó lại bị sỉ nhục một phen, không thăm dò được chút nội tình gì, điều này khiến hắn ta nuốt lại lời vốn còn muốn nói. Tuy rằng hắn †a biết mình chưa thăm dò ra được nội tình kiếm thuật của Lâu Cận Thần nhưng cũng không phải là không có thu hoạch gì, hắn ta cảm thấy kiếm thuật của Lâu Cận Thần sẽ có loại kỹ năng có thể xuyên thủng hư không.

Chỉ là nhìn thấy Tào Minh Hoa cười lớn, hắn ta đột nhiên không muốn nói thêm gì nữa. Trong Hổ Đầu Thành, những người thích nhiều chuyện đã xếp ra một kiếm bảng, mà Tào Minh Hoa được xếp hạng thứ năm mươi ba. Những người đến đây học kiếm đều là những sự tồn tại bất phàm trong các giới vực, mà Tào Minh Hoa có thể được xếp hạng năm mươi ba, điều này đủ để cho thấy sự cường đại của hắn ta, cho dù đi đến giới vực nào đều có thể được xưng là yêu nghiệt của một phương kiếm đạo. Mà chuyện một người tên là Lâu Cận Thần muốn khiêu chiến Tào Minh Hoa ở Hổ Đầu Thành đã được lan truyền ra, mọi người không biết Lâu Cận Thần là ai, nhưng họ lại biết Tào Minh Hoa, thế là ba ngày Sau, rất nhiều người đã đến đầu thành để xem. Một bóng người bắn ra từ trong thành và rơi vào khoảng hư không U Vọng.
Bình Luận (0)
Comment