Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 1091 - Chương 1095: Trong Cửu U Thành (2)

Chương 1095: Trong Cửu U Thành (2) Chương 1095: Trong Cửu U Thành (2)Chương 1095: Trong Cửu U Thành (2)

Lúc bọn họ đến gần cung điện, cửa cung chậm rãi mở ra.

Bọn họ bước vào không chút do dự và sau đó bọn họ nhìn thấy một người đang ngồi trên ngai vàng.

Người ngồi trên ngai vàng mặc một thân pháp bào màu đen tím, trên pháp bào có đai.

Thân thể người này lại có cái đầu như đầu thú, nhưng nhìn kỹ thì lại là mặt người, như thể chỉ là một người xấu xí mà thôi, một chiếc mũi hếch như mũi bò.

Đôi mắt hắn ta lấp lánh ánh sáng tím, nhìn chằm chằm vào người và cương thi bước vào.

"Đạo Quân nổi dậy, mặc dù đã trải qua ngàn vạn nguy hiểm, nhưng Cửu U Thành ta lại chưa từng có dính líu gì với Đạo Quân, không biết Đạo Quân tới Cửu U Thành ta là có chuyện gì?"

"Ta nghe nói, nơi này là ngục tù của trời, có người mắc tội với trời, không biết có nhốt ở đây không?"

Đạo nhân áo bào xanh hỏi.'Dưới bầu trời, chúng sinh đều là nô bộc của Thương Thiên, không có nơi nào không phải là ngục tù của Thương Thiên, từng vùng hư không đều có thể hóa thành tù ngục, từng chút tâm niệm cũng đều có thể thành tù ngục, không biết Đạo Quân nói đến người nào?”

Cửu U Ma Quân nói."Nghe nói, trong U Vọng từng sinh ra một con khổng tước, chìm đắm trong thưởng vật, có một ngày thoát khỏi lồng vàng, tiến vào trong một giới, khai lập đất nước, mong muốn dùng ý niệm của chúng sinh để rửa †ẩy thân thú, thế nhưng lại bị chủ của nó tìm được, tiêu diệt đất nước của nó, bắt nó và đuổi vào Cửu U, có chuyện này không?”

Đạo nhân áo bào xanh hỏi.

"Ta biết ngươi đang nói đến ai. Con khổng tước khi mới sinh ra đã được Thượng Thương chiếu cố. Thượng Thương đã cho phép nó xưng vương ở trong U Vọng, nhưng nó lại không nghĩ đến việc báo đáp, ngược lại còn lén vào giới vực nhân gian, mong muốn dùng ý niệm chúng sinh che đậy nhân quả, tự mình phải chịu trừng phạt."

Cửu U Ma Quân nói."Như vậy cũng được, ta chỉ hỏi ngươi, nàng ta có ở đây không?"

Đạo nhân áo xanh hỏi."Thân xác của nàng ta bị tiêu diệt, nhưng linh hồn lại chưa thoát ly khỏi, đã hoàn toàn từ bỏ thân xác vốn có của mình, bắt lầu làm người lại rồi, nếu ngươi muốn tìm thì đến bên ngoài thế giới Tiểu Thiên mà tìm"

Cửu U Ma Quân nói. Đạo nhân áo xanh trầm mặc một lát rồi nói:

"Ta thấy người trong thành này bị giam quá nhiều, khiến †a nhớ tới một số quá khứ không tốt đẹp, ta muốn thả bọn họ ra ngoài, Ma Quân có ý kiến gì khác không?”.

"Ha ha ha ha..." Cửu U Ma Quân từ trước đến nay luôn có dáng vẻ rất lạnh lùng, tựa hồ không có hỉ nộ ái ố, vậy mà lúc này lại đang cười lớn, trong tiếng cười tràn đầy phẫn nộ, chỉ nghe thấy hắn ta nói:

"Ngươi tới thành của bổn quân thả người, nhưng lại hỏi bổn quân có ý kiến gì khác không, thật là gan to bằng trời."

"Ồ, xem ra Ma Quân có ý kiến khác rồi, ngươi chẳng qua chỉ là một cai ngục, hà tất phải vì chuyện này mà uổng phí tính mạng?"

Đạo Quân áo bào xanh kia vừa nói xong, phất trần trên tay trái khua vây như thể muốn phủi sạch tất cả bụi bặm xung quanh, tay phải vừa trở, trong tay xuất hiện một cây Như Ý. Chỉ nhìn thấy hắn ta tiến lên một bước, giơ cây gậy Như Ý trong tay lên, phát ra hào quang rực rỡ. Ánh sáng kia không chói mắt chút nào mà có một loại ý vị thánh khiết, như thể có thể gột rửa mọi ô uế. Bóng tối trong toàn bộ cung điện vào lúc này đều bị ánh sáng của Như Ý cuốn trôi. Ánh sáng đó giống như cơn sóng thánh khiết, cuốn sạch mọi sự ô uế của thế gian. Cửu U Ma Quân kia vung ra một vùng sấm sét màu tím bẩn thỉu, dưới đòn đánh của Như Ý, sấm sét màu tím bẩn thỉu vỡ tan, Như Ý không dừng lại, như thể xuyên thủng khoảng hư không mà khua đánh vào mặt của Cửu U Ma Quân. Thân thể Cửu U Ma Quân lập tức sụp đổ, lại có âm thanh phát ra.

"Thượng Thương chiếu cố ta, ngươi giết không nổi ta đâu, mắt của trời xanh đã trưởng thành, các ngươi sẽ bị nhắm vào, không ai có thể thoát được."... Lâu Cận Thần không rời khỏi U Vọng, hắn đi lại trong U Vọng, nếu không có tín phù trong tay dẫn đường, hắn sớm đã lạc trong U Vọng rồi. Vùng U Vọng vô tận này không có bất kỳ sự tham chiếu nào, cho dù hắn có kinh nghiệm bay chạy trong tinh vũ thì cũng khó tránh có cảm giác mất phương hướng trong U Vọng này. Có điều, lá bùa trong tay hắn đã dẫn đường cho hắn suốt chặng đường, cầm nó trong tay, xuyên qua bóng tối, trong mắt hắn dường như nhìn thấy một thành trì giống như ảo ảnh lướt qua. Thành trì đó giống như bọt khí, phía trong tỏa ra những ánh sáng đầy màu sắc, nhưng vì cách quá xa nên căn bản không thấy rõ. Đột nhiên, trước mặt hắn xuất hiện một luồng ánh sáng, ánh sáng này không sáng rực, lá bùa trong tay dẫn hắn đi về phía ánh sáng đó. Khi đến gần hơn, hắn nhận ra đó chính là một tòa thành, thế nhưng hắn lại không cảm nhận được chút sức sống nào từ trong tòa thành này. Đây là một †òa thành chết.
Bình Luận (0)
Comment