Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 1092 - Chương 1096: Đã Chiến Đấu Hơn Năm Ngàn

Chương 1096: Đã chiến đấu hơn năm ngàn Chương 1096: Đã chiến đấu hơn năm ngànChương 1096: Đã chiến đấu hơn năm ngàn

năm

Lâu Cận Thần lơ lửng trên không trung phía đầu thành này mà quan sát, theo như hắn biết, thành trì trong U Vọng đều có một tầng pháp quang bảo hộ, trừ khi tòa thành này đã không còn chủ nhân nữa.

Trong thành là một vùng yên tĩnh chết chóc, cũng không nhìn thấy chút ánh sáng nào, hắn chỉ nhìn thấy trong mắt là một vùng u tối, giống như tính linh quang trên người của một người sau khi chết tiêu tán mất vậy.

Nhiệm vụ của hắn lần này chính là điều tra xem chuyện gì đã xảy ra với tòa thành này, nghe nói đã có người phó thác điều tra.

Đôi mắt hắn tràn ngập ánh sáng thần bí, nhưng cũng không nhìn thấy trong thành này có gì cả.

Thế là hắn hóa thân thành ánh sáng, chui vào trong thành. Vừa vào trong thành, hắn liền nhìn thấy khắp nơi trên đường phố và trong nhà đều là xương cốt. Người có thể lập ra một thành trì trong U Vọng này không ai không phải cường giả và được hưởng sự trường sinh cả. Thế nhưng lúc này lại thành đổ người chết, là loại sức mạnh như thế nào có thể giết chết một vị cường giả có thể khai lập thành trì chứ? Lâu Cận Thần khẽ cau mày, hắn luôn cảm thấy nơi này có một luồng khí tức quen thuộc. Hắn đẩy một cánh cửa trên đường phố ra và nhìn thấy vài bộ xương khô nằm trên mặt đất, chúng ngã xiêu vẹo trên mặt đất như thể vô cùng đau khổ. Đóng cửa lại, đi ra rồi đi về phía đại diện trung tâm của thành. Thông thường, các vị vua trong thành sẽ sống trong một đại điện như vậy. Mà khi hắn nhìn thấy đại diện này, cảm giác quen thuộc kia trong lòng hắn lại càng trở nên rõ rệt. Ngay sau đó, hắn lại đẩy cửa điện ra, nhìn thấy một bộ xương trên ngai vàng, bộ xương đó mặc áo vua nhưng trên hộp sọ lại có những lỗ thủng. Lâu Cận Thần lập tức nhớ tới lúc hắn còn ở Yên Lam giới, lúc thiêu hủy quỷ nhãn trong Tù Thủy Thành, hắn đã từng nhìn thấy cảnh tượng trong một tòa thành lớn có một ông 'Vua' bị vô số con mắt ký sinh."Là nơi này sao?”

Lâu Cận Thần trong lòng thầm nghĩ. Hắn không ngờ rằng nhiệm vụ hắn nhận được trong Tây Phủ Kiếm Viên lại là điều tra việc này. Hắn không đi vào nữa mà quay người bước ra khỏi cánh cửa đang hé mở kia, khi bước ra ngoài, bàn tay của hắn như thể vô ý quét một cái trong hư không, người hắn liền chui vào trong đó và biến mất không thấy nữa. Nhưng vào lúc này, trong hư không lại xuất hiện một con mắt, nhìn chằm chằm vào nơi Lâu Cận Thần biến mất. Lâu Cận Thần cảm thấy trong lòng có cảm giác hồi hộp hoảng sợ, cảm giác hồi hộp đó chỉ biến mất khi hắn xuất hiện dưới Hổ Đầu Thành và tiến vào Hổ Đầu Thành. Hắn vừa đi về phía Công Đức động, trong lòng vừa suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định nói sự thật, không cần thiết phải giấu giếm gì cả. Người trong Công Đức động tên là Hổ Tiếu Lâm, tuy trông hơi gầy, nhưng đôi mắt lại rất to, giống như một con hổ ốm, bình thường trông có vẻ uể oải yếu ớt nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy lên ăn thịt người."Ngươi gọi hắn ta là quỷ nhãn?”

Hổ Tiếu Lâm nói."Đúng vậy."

Lâu Cận Thần nói."Hắn ta không phải là quỷ nhãn, đó là Thiên Ma Nhãn, có điều mọi người đều bí mật gọi hắn ta là mắt của Thượng Thương. Hắn là do Thượng Thương dùng để giám sát thế giới này." Hổ Tiếu Lâm nói. Lâu Cận Thần có chút ngơ ngác nhìn người đàn ông trông vừa ốm yếu vừa hung dữ trước mặt này, vậy mà hắn ta lại tùy tiện nói ra bí mật này. Hắn không khỏi nhìn lên bầu trời, Hồ Tiểu Lâm tựa hồ nhìn ra được tâm tư của hắn, nói:

"Đừng sợ, đây là nơi Hổ Quân bảo hộ, cho dù là Thượng Thương cũng không thể dòm ngó được trong đây."

""

"Đương nhiên, trừ khi trên người ngươi có ký sinh ý chí của Thượng Thương."

Hổ Tiếu Lâm nói đến đây, đôi mắt lại nhìn chằm chằm hắn với vẻ long lanh có thần. Điều này khiến Lâu Cận Thần không khỏi nghĩ tới, mình từ thế giới khoa học công nghệ kia đến thế giới này, hắn không biết vận mệnh của mình có phải đang bị thao túng, càng không biết nếu thực sự bị thao túng, vậy thì người thao túng mình là ai chứ? Đó có phải là một Đạo Chủ nào đó? Hay là Thượng Thương? Nếu là Thượng Thương, vậy thì liệu mình có phải là nội gián đột nhập vào Hổ Đầu Thành không? Hơn nữa, chính đôi mắt mình cũng từng bị ký sinh một thời gian. Bây giờ Hổ Tiếu Lâm lại nói 'quỷ nhãn kia là mắt của Thượng Thiên, là dùng để giám sát †u sĩ thế gian, điều này khiến trong lòng hắn cảm thấy bất an. Hắn không biết người trước mặt có phải đang thăm dò mình hay không, hắn nhất thời không nói gì.'Sao, nghĩ tới điều gì rồi sao? Ở đây, ngươi có thể thoải mái nói."

Hồ Tiếu Lâm nói. Lâu Cận Thần còn đang do dự, mà Hổ Tiếu Lâm đối diện lại đang ngồi pha trà ở đó.'Không biết liệu đường chủ có biết thế giới này có một nơi không có pháp thuật nhưng con người lại có thể thông qua một phương thức gọi là khoa học công nghệ, làm được chuyện mà chỉ có pháp thuật mới có thể làm được. Bọn họ có cơ thể yếu ớt, tuổi thọ ngắn ngủi nhưng lại có thể tạo ra những vật phẩm có ích cho toàn nhân loại."
Bình Luận (0)
Comment