Chương 1098: Chiếc hộp nhốt rồng (2)
Chương 1098: Chiếc hộp nhốt rồng (2)Chương 1098: Chiếc hộp nhốt rồng (2)
"Ngày hôm đó nhìn thấy ngươi xuất kiếm như nắng gắt chiếu rọi, tốc độ nhanh đến không ngờ, kiếm quang phân hóa ra ngàn vạn rồi lại lập tức tụ tập lại, khi tụ lại lại có thể xuyên thủng hư không, khiến Tào Minh Hoa phản kháng vô nghĩa, tuy chỉ là một kiếm nhưng lại dùng vô số kiếm thuật, kiếm quang phân hóa, kiếm quang tụ hợp, kiếm hóa cầu vồng, kiếm thấu hư không."
"Kể từ ngày đó, mỗi ngày hồi tưởng lại, ta đều cảm thấy kiếm pháp của ngươi thật cao minh, khiến người ta cảm thấy chấn động, vì vậy luôn chờ đợi, đến hôm nay may mắn được gặp mặt, chính là duyên phận của kiếm."
Châu Thanh nói.
"Đã đều tu luyện kiếm pháp trong Kiếm Viên này rồi vậy thì duyên phận luôn ở đó, tương ngộ chẳng qua chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi."
Lâu Cận Thần nói."Điều đó cũng chưa hẳn, có một số người sau khi luyện tập kiếm pháp liền rời đi và không bao giờ trở lại nữa, có một số người chết ở bên ngoài, tinh vũ mênh mông, quả thực quá lớn rồi, nếu hôm nay bỏ lỡ có lẽ cả đời cũng không thể gặp mặt, cho dù chúng ta có sinh mệnh lâu dài nhưng đến một độ tuổi nhất định sẽ xem nhẹ mọi thứ, cho dù nhìn thấy kiếm thuật khiến người ta kinh ngạc cũng sẽ không có lòng xuất kiếm nữa."
"Cho nên chúng ta cần phải thường xuyên cùng người khác so kiếm vào những ngày tháng mà nhìn thấy kiếm pháp siêu phàm thì đêm đến liền không ngủ được này."
Châu Thanh nói.'Quả thực là vậy, vậy xin mời." Lâu Cận Thần móc ngón tay vào mép ống tay áo, một vệt sáng từ trong ống tay áo chui ra, ống áo của hắn giống như một thế giới nhỏ, mà vệt sáng kia lại chui ra từ trong thế giới nhỏ đó. Thanh kiếm nhỏ quay thành một vòng tròn trên đầu ngón tay hắn, khi hắn cầm nó trong tay và khua vây, thanh kiếm nhỏ đã phát triển thành một lưỡi kiếm dài ba thước."Mời!"
Lâu Cận Thần nói xong, Châu Thanh kia liên đáp lại một tiếng Được, rút hai thanh kiếm từ bên hông ra, mỗi tay một kiếm xông về phía Lâu Cận Thần. Những người quen biết Châu Thanh đều rất ngạc nhiên, vì bọn họ biết Châu Thanh rất hiếm khi chủ động tấn công khi đấu kiếm với người khác, bởi vì nàng từng nói rằng nếu mình chủ động tấn công thì người khác sẽ khó có cơ hội thi triển kiếm pháp. Bóng dáng của Châu Thanh đang chạy, nhưng lại chạy ra luồng sáng, chạy ra ảo ảnh, vào thời khắc này, xuất hiện hơn mười bóng hình Châu Thanh đang chạy. Lâu Cận Thần một tay cầm kiếm, trên cơ thể cũng bắn ra từng cái bóng, nghênh đón ảo ảnh của Châu Thanh. Tuy nhiên, vào thời khắc thân ảnh của Lâu Cận Thần tương ngộ với bóng của Châu Thanh, tất cả những cái bóng của nàng lập tức hoá thành ánh sáng và hội tụ trên thân thể của nàng. Mà khí tức trên cơ thể nàng đột nhiên dâng trào, nàng đột nhiên xuất hiện trước mặt Lâu Cận Thần với một cặp trường đoản kiếm như một chiếc kéo cắt về phía thân thể của Lâu Cận Thần. Lâu Cận Thần có chút kinh ngạc, không khỏi lùi về sau, vì hắn phân hoá ra rất nhiều phân thân nên thân thể thực tương đối yếu ớt, mà đối phương lại thu lại tất cả phân thân trước một bước, hơn nữa dường như còn là một loại bí pháp nào đó khiến pháp lực của thân thể thực tăng mạnh. Vì vậy, Lâu Cận Thần không thể lấy cứng chọi cứng được, thế là hắn lùi lại một bước, đồng thời vẫy kiếm ra. Thanh kiếm chỉ thẳng vào giao điểm của hai thanh kiếm kia, nhưng sức mạnh trên thanh kiếm của hắn lại hư ảo yếu ớt, bởi vì hắn không chỉ vào vật thực, Châu Thanh trước mặt tan biến như ảo ảnh. Lâu Cận Thần cau mày, vừa rồi hắn cảm nhận được đối phương quả thực là người vô cùng chân thực, khí tức thịnh vượng kia khiến hắn không thể không lùi lại. Thế nhưng vào lúc kiếm chỉ qua đó lại lập tức tan biến Vào lúc này, hắn cảm nhận được bên cạnh có một luồng cảm giác nguy hiểm mãnh liệt truyền đến. Không kịp nghĩ ngợi, hắn xoay người, kiếm trong tay xoáy vào nhau, tạo ra nửa vòng kiếm quang rực rỡ.'Kengl!"
Còn chưa nhìn thấy người, kiếm đã va vào nhau rồi. Lâu Cận Thần đứng vững, cố định ý niệm, cảm nhận được sự nguy hiểm, thế nhưng đột nhiên phía sau đầu lại truyền đến một cảm giác lạnh lẽo như có như không, hắn lập tức né người, kiếm trong tay đổi thế kiếm."Keng!"
Lại là tiếng kiếm va vào nhau. Lâu Cận Thần phát hiện vậy mà khi kiếm sắp tới gần người, mình mới cảm nhận được. Những người đứng xem đều biết loại độn thuật xuất quỷ nhập thần này của Châu Thanh, trong đó có một phần là tới từ thiên phú trong huyết mạch của nàng. Cho dù người khác đã tu luyện qua độn thuật tương tự, cũng khó có thể đạt đến mức tinh diệu được như nàng. Bọn họ cảm thấy người đấu kiếm cùng với Châu Thanh không quá mấy kiếm nữa là sẽ bị đánh bại.'Nếu Lâu sư đệ không thể hiện ra bản lĩnh thực, vậy thì có gì thú vị chứ?"
Giọng nói của Châu Thanh vang lên. Thân ảnh của Lâu Cận Thần cũng lập tức biến mất, thế nhưng lại không hoàn toàn biến mất, thân ảnh hắn di chuyển trong hư không, tất cả mọi người đều nhìn thấy rồi, hắn giống như đang đi trên giới tuyến huyền diệu nào đó.