Chương 1100: Nơi phân tích thiên đạo (1)
Chương 1100: Nơi phân tích thiên đạo (1)Chương 1100: Nơi phân tích thiên đạo (1)
Chỉ sau vài nhát kiếm đã mệt rồi, ở bên ngoài, hắn chưa từng có cảm giác như vậy.
Rất nhanh, hắn lại nhớ đến bức họa Huyền Quang Phân Thiên Sắc' kia.
Trong lòng thâm nghĩ một hồi, rồi lại dùng kiếm khua quét một hồi.
Vào ngày này, thân ảnh một con hổ trắng khổng lồ đột nhiên xuất hiện trên bầu trời Hổ Đầu Thành, con hổ trắng đó gầm lên một tiếng về phía U Vọng vô tận.
Trong tiếng gầm, có một người xuất hiện, người đó mặc một thân hoàng bào, người này trông giống như một cái bóng khổng lồ, phản chiếu trên màn trời này.
"Long Lưu Chân, vậy mà ngươi còn tới thành ta gây sự, đây là muốn đánh nhau với ta sao?"
Sau khi hổ trắng phát ra một tiếng gầm, người trong thành gần như đều mất đi thính giác, không nghe được gì nữa, hơn nữa còn bị uy lực của hổ làm cho kinh sợ, mạch suy nghĩ cũng tắc nghẽn rồi.
"Hổ Vô Cữu, ta chỉ để người khác thay ta hành sự, đã là rất nể mặt ngươi rồi."
Người mặc áo hoàng bào kia tựa hồ như có gió mưa vây quanh người. Chỉ trong chốc lát liền khiến cho vùng trời Hổ Đầu Thành biến sắc.Long Lưu Chân, giữa Thượng Thương và Đạo Chủ ai thắng ai thua còn chưa biết, ngươi ở đây đưa ra sự lựa chọn sao? Cẩn thận đến lúc đó một thân đạo hành thấm nhuần năm tháng sẽ tan thành mây khói trong chốc lát."
Hổ Vô Cữu nói.
"Long Lưu Chân ta đứng về phía ai thì người đó có thể thắng."
Người mặc hoàng bào kia lạnh lùng nói.
"Hay cho câu đứng về phía người nào người đó thắng, vậy ta muốn xem xem rốt cuộc ngươi có thể sống đến lúc thiên biến hạ màn không?"
Hổ Vô Cữu lớn tiếng nói."Trời không thay đổi nổi đâu, sắc trời xanh ngắt, vĩnh viễn lâu đời, năm tháng tới từ đó, vô cùng vô tận, há có đạo lý biến sắc?"
Người mặc hoàng bào nói:
"Ngươi đã quên Tước cô nương trước đây đã chết như thế nào rồi, sau khi nàng ta chết đi, chân linh bị phân tán, những con khổng tước được sinh ra cũng chết theo cách tương tự, chân linh mông muội, ngươi cũng cẩn thận có ngày đó."
"Hổ Vô Cữu ta đang chờ ngày đó đây."
Hổ trắng nói.'Haha, có điều nói ra thì người này sẽ tiết lộ tung tích, vẫn là Hổ Vô Cữu ngươi để hắn đến Đại Phong Thành, nếu không mắt của trời nhất thời khó có thể tìm được tung tích của hắn, có điều, thực ra cũng không liên quan lắm, không bao lâu nữa, mắt của trời sẽ có thể tìm được nơi đó, dưới vùng trời xanh biếc này, có người muốn khai mở ra một thế giới chân thực, dường như là điều không thể, chỉ có thể là may áo cưới cho Thượng Thương mà thôi."
"Bởi vì, tất cả mọi thứ trong vùng tinh không này đều thuộc về Thượng Thương." Long Lưu Chân cười lớn và nói, sau đó duỗi thân hình hoá thành một con rồng màu vàng, vặn vẹo thân thể trong hư không, trong nháy mắt chui vào trong U Vọng mênh mông. Hổ Vô Cữu lại trầm tư một hồi lâu, ông ta biết nếu không phải đã biết được tin tức xác thực nào đó, Long Lưu Chân sẽ không thể trực tiếp đứng về phía trời xanh như vậy được. Vùng trời này lâu đời, ai cũng muốn bầu trời biến sắc, hoặc là đổ sụp, vì vậy khi có Đạo Chủ có thể thách thức Thượng Thương, mọi người đều cảm thấy áp lực, không dám ủng hộ, thế nhưng cũng đều không muốn đi giúp Thượng Thương đối phó với vị Đạo Chủ đó. Hổ Vô Cữu tới tổ kiến gặp kiến chúa, kiến chúa đã nằm rạp trên đất và nói:
"Hổ Quân, đều là do ta trông nom không tốt, để người khác lợi dụng sơ hở."
"Là ai?"
Hổ Vô Cữu hỏi."Chỉ là một con kiến nhỏ mà thôi, bị mê hoặc rồi, đã bị ta nuốt chửng, ta đã nhìn thấy người mê hoặc hắn."
Kiến chúa nói."Được."
Hổ Vô Cữu nói:
"Ta đi xem Lâu Cận Thần một chút."
Ông ta đến phòng kiến nơi Lâu Cận Thần biến mất kia, nhìn thấy chiếc hộp đó, chiếc hộp được bao bọc bởi một lớp màu đen. Ông ta giơ tay ra sờ sờ rồi nói:
"Nếu dùng sức mạnh phá chiếc hộp này ra thì cả chiếc hộp đầu sẽ bị hủy diệt, người ở bên trong cũng sẽ bị tiêu diệt theo, chân linh không thoát ra được, trở nên hỗn độn và thành thiên sắc, quả thực là sức mạnh của Thượng Thương."
Kiến chúa nghe thấy hai chữ Thượng Thương, toàn thân liền run rẩy."Ngươi đừng sợ, Thượng Thương và Đạo Chủ đã giao chiến hơn năm nghìn năm, hiện đang là thời khắc then chốt, đã không có thời gian quan tâm rồi."
Hổ Vô Cữu nói."Vậy, tên Lâu Cận Thần kia phải làm thế nào?"
Kiến chúa nói.'Đành xem bản lĩnh của hắn vậy."
Hổ Vô Cữu khẽ nhíu mày và nói. Hổ Vô Cữu rời khỏi tổ kiến, như thường lệ nằm trong hư không nghỉ ngơi, chỉ là không còn thoải mái như trước nữa, bởi vì ông ta nghĩ đến lời Long Lưu Chân nói, cảm thấy sắp có biến hoá lớn. Nó giống như sự bình yên trước cơn bão vậy. Vài năm sau, trong tỉnh vũ xuất hiện một tin tức. Ngay khi tin tức này xuất hiện, nó đã cuốn qua cả U Vọng."Trong vùng thiên địa này có một thế giới đang phát triển một thứ gọi là khoa học kỹ thuật, bọn họ dùng khoa học kỹ thuật phân tích quy tắc của vùng thiên địa này."