Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 1098 - Chương 1102: Ra Khỏi Hộp, Tử Vong

Chương 1102: Ra khỏi hộp, tử vong Chương 1102: Ra khỏi hộp, tử vongChương 1102: Ra khỏi hộp, tử vong

Kiếm quang của hắn vào lúc này đã không còn hung hãn như vậy nữa mà thuần túy hơn, cảm xúc của hắn dường như có thể đã chuyển hóa thành kiếm ý thuần túy.

Lâu Cận Thần vừa mới bước ra, trước mắt liền sáng lên, sau đó có một con hổ màu trắng nhảy ra từ trong hư vô.

Con hổ này rõ ràng không phải là thực thể, toàn thân tỏa ra ánh sáng trắng, Lâu Cận Thần cảm thấy đó giống như kiếm quang vậy.

"Ngươi rất lợi hại, trước đây bổn quân đã cảm nhận được khí tức hắc ám trên chiếc hộp kia, ta thậm chí còn không chắc sẽ giải cứu được ngươi ra một cách an toàn, vậy mà bản thân ngươi có thể phá vỡ, xem ra kiếm thuật của ngươi đã đạt tới trình độ cực cao rồi."

"Bổn quân rất muốn biết trước đó ngươi có được 'Kiếm Đạo Bí Tịch gì ở nơi này."

Hổ Vô Cữu nói. Lâu Cận Thần nhìn con hổ trắng ảo ảnh nhưng lại có hào quang bức người này, hắn có chút kinh ngạc lại có chút thản nhiên mà nói:

"Chẳng lẽ, Hổ Quân cũng không biết là gì sao?"

"Ha ha, ngươi đã học cái gì ta đương nhiên không biết, hơn nữa thứ mà ngươi học là thứ có người đã để lại trong đây."

Hổ Vô Cữu nói. Là ai?"

Lâu Cận Thần nói."Nếu ngươi không biết, ta không thể nói, nhưng ta nghĩ ngươi cũng có thể đoán được một ít."

Hổ Vô Cữu nói.'Lần này là có người âm mưu hãm hại ngươi ngay dưới mí mắt của ta, thế nhưng ngươi có thể thoát ra, có lẽ mọi chuyện đều là do Đạo Chủ khéo léo dẫn dắt."

Hổ Vô Cữu vốn tưởng rằng lần này Lâu Cận Thần sẽ lành ít dữ nhiều, thế nhưng khi Lâu Cận Thần bước ra, ông ta liền nghĩ tới là Đạo Chủ sớm đã tính tới những việc này rồi."Ta không biết."

Lâu Cận Thần thực sự không thể xác định, bởi vì sau khi quan sát bức tranh 'Huyền Quang Phân Thiên Sắc' kia, hắn liền nghĩ tới việc tìm một nơi để luyện kiếm pháp của mình một chút. Mà lần này tình cờ lại được hút vào chiếc hộp đó, bên trong chiếc hộp đó là một vùng bóng tối, rất giống với sắc trời tối tăm trên bức tranh kia.'Cho dù ngươi biết được bao nhiêu thì ngươi ở chỗ bổn quân cũng đã bị người khác nhắm tới rồi, hơn nữa có một chuyện bổn quân có thể nói cho ngươi biết, cái thế giới mà ngươi nói có con người tuổi thọ ngắn ngủi, có một loại gọi là khoa học kỹ thuật kia, ở đó có thể thông qua khoa học kỹ thuật để phân tích thiên đạo, quả thực khiến tinh vũ chấn động."

Lâu Cận Thần có chút ngỡ ngàng."Phân tích thiên đạo?”

Lâu Cận Thần sửng sốt một chút, sau đó lập tức nghĩ tới loại định lý công thức gì đó. Hắn hiểu rằng địa cầu đã bị người khác phát hiện rồi."Có người tiến vào rồi sao?"

Lâu Cận Thần hỏi, hắn có chút hoảng loạn, bởi vì hắn biết, một khi có người tiến vào, đối với người của thế giới kia mà nói, đó chính là tai họa. Cho dù người khác có nói gì đi nữa thì thế giới đó cũng nằm giữa sự tồn tại và không tồn tại, mà trong lòng hắn, nó chính là tồn tại."Không có ai tiến vào, thế giới đó hư hư ảo ảo, giống như nằm giữa âm dương, bổn quân chưa từng nhìn thấy nhưng nghe người khác miêu tả thì dường như nó nằm trong trạng thái vô định, mà những người muốn tiến vào kia đều phải thâm nhập từng bước trước."

Lâu Cận Thần không biết cái việc thâm nhập' mà bọn họ nói này là làm như thế nào, thế nhưng trong lòng hắn vào lúc này lại hoảng loạn."Nghe nói đã nhìn thấy thế giới kia có mấy trạng thái lận, nhất thời không thể chắc chắn."

Hổ Vô Cữu nói. Lâu Cận Thần không hiểu cho lắm, hắn thầm nghĩ:

"Chẳng lẽ một thế giới còn có mấy dáng vẻ sao?"

Hắn đột nhiên rất muốn quay về và xem xem đó có phải là thế giới mà mình quen thuộc không."Ta nghĩ ngươi tốt nhất không nên đến gần."

Hổ Vô Cữu nói:

"Từng có một người tới trong thành của bổn quân, khí vận của hắn ta rất đặc biệt, sau khi nhìn thấy ngươi, ta phát hiện giữa các ngươi có một điểm tương đồng không thể giải thích được, hiện tại xem ra chính là vì các ngươi đều đến từ cùng một nơi."

"Ồ, người đó là ai, hiện tại ở đâu?"

Lâu Cận Thần hỏi. "Chết rồi."

Hổ Vô Cữu nói."Chết rồi?"

Lâu Cận Thần có chút kinh ngạc, một người có thể là tiền bối của mình vậy mà lại chết rồi. Để có thể đến Hổ Đầu Thành học kiếm, chắc chắn đã trải qua hàng ngàn nguy hiểm "Đúng vậy, đã chết rồi."

Hổ Vô Cữu nói."Chết thế nào?”

Lâu Cận Thần hỏi."Chết trong một cuộc đấu kiếm với người khác." Hổ Vô Cữu nói.'Đấu kiếm? Đơn giản như vậy?"

Lâu Cận Thần nói."Đúng vậy, chính là đơn giản như vậy." Hổ Vô Cữu nói.'Nếu ngươi đi ra ngoài như thế này, nhất định cũng sẽ có người tìm ngươi đấu kiếm, trong thành của ta không cấm đấu kiếm, chỉ cần ở trong trường đấu là được,

thế nhưng đến lúc đó có người tới tìm ngươi đấu kiếm thì nhất định sẽ đề nghị đến U Vọng, mọi việc đều do ngươi tự quyết."

Hổ Vô Cữu cũng không có ý định nói thêm gì nữa, hắn ta vẫn giữ thái độ trung lập, thu nhận người của Đạo Chủ cũng chỉ vì đối phương tuân theo quy tắc của mình mà thôi, đương nhiên trong đó, Đạo Chủ đã sắp xếp một số chuyện trong thành của mình, hắn cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.
Bình Luận (0)
Comment