Chương 1111: Mồi nhử (2)
Chương 1111: Mồi nhử (2)Chương 1111: Mồi nhử (2)
Tuy nhiên, kiếm quang kia lại như thể thuận theo khe hở nào đó mà hắn ta không biết và chui vào trong, đồng thời xé toạc khe hở này, xé toạc luôn cả những người nằm trên đường đi của kế hở đó.
Sấm sét nổ tung và chớp lóe, nhưng đó đã là bài tuyệt xướng cuối cùng rồi.
Cái chết của hắn ta khiến không ít người xung quanh bàng hoàng chấn động, làm kinh sợ đến nỗi những người xung quanh hắn ta đều ẩn thân bỏ chạy.
Mà Lâu Cận Thần vẫn như thường lệ không hề dừng lại, hắn tựa hồ cũng giống như những người hắn đã giết trước đó, căn bản không có chút biểu hiện nào.
Cơ thể hắn như ẩn như hiện trong bóng tối. Thỉnh thoảng, sau khi kiếm quang bùng lên, có nghĩa là có người sắp chết. Tu hành hàng trăm năm, bị hủy diệt trong phút chốc."Mọi người, hãy cẩn thận."
Có người hét lên, trong giọng nói đã mang theo chút sợ hãi."Lôi...' Lôi quang như một bông hoa sét trắng nhạt đang nở ra rồi thu vào. Nhưng trong bông hoa sét đó lại không có ai. Bọn họ phát hiện ra rằng lôi chú của mình dường như có thể đả thương người này nhưng trên thực tế lại không thể hoàn toàn đả thương được người này. Mà trận chiến ở đây, vì thời gian kéo dài nên cũng đã được truyền ra rồi, ở xa xa vậy mà lại có người đang theo dõi cảnh tượng này. Cuối cùng, những người trong lôi điện này không chịu nổi cái chết kinh khủng đó, bắt đầu tản ra, không còn chủ động tấn công nữa. Thập Tam Tổ kia cũng đứng ở trong bóng tối xa xa, ông ta đã sớm nhìn ra, lôi chú mặc dù có thể đả thương người này, nhưng lai không thể tạo ra một đòn trí mạng, ông ta thậm chí còn không biết có thể đả thương đến mức nào. Ông ta không chắc có thể giết chết kẻ địch, cho nên ông ta cảm thấy ra tay cũng vô ích, vì thế ông ta không ra tay. Phía sau ông ta là những đệ tử nghe ông ta giảng pháp kia, được ông ta bảo vệ bên mình "Đi thôi, người này chỉ có lão tổ trở về mới có thể địch được, chúng ta đi."
Kẻ thù đến khi tổ sư rời khỏi, ông ta nghĩ đến việc trong đây có thể có nguyên do, nhưng người khác đến giết người, nhân lúc tổ sư đang rời đi mà tới, đó là chuyện hoàn toàn bình thường. Vừa lúc ông ta chuẩn bị rời đi thì có tiếng sấm rền vang lên. Sau đó một thanh âm vang lên cùng với tiếng sấm:
"Thiên chỉ lôi, địa chỉ lôi, vọng chỉ lôi, nghe theo hiệu lệnh của ta..."
Người chưa thấy nhưng tiếng đã tới, từng tiếng giống như lôi chú. Trong U Vọng, lúc giọng nói đó xuất hiện, một quả cầu sét xuất hiện và đang chớp tắt. Nếu nhìn kỹ vào quả cầu sét kia, nó thực sự hình thành nên một con mắt. Nó cũng giống như lôi trì, bên trong có các màu tím, trắng và đen trộn lẫn với nhau tạo thành một lôi nhãn đáng sợ. Lôi nhãn dường như có thể nhìn thấu được mọi thứ đang lẩn trốn, người bị nó nhìn thấy sẽ đứng yên bất động. Thập Tam Tổ vui mừng nói:
"Tổ sư đã trở về."
"Được rồi, cuối cùng cũng có thể trừng phạt người này rồi."
Các đệ tử phía sau Thập Tam Tổ kinh ngạc nói. Đúng lúc này, lại đột nhiên có một tia sáng vàng bắn ra từ trong hư vô U Vọng. Cùng lúc đó, một lời chú lại xuất hiện: "Định!"
Lại có một đường sáng tới từ một hướng khác."Phong!"
Sau đó từ độ cao vô tận, lại một đường huyền quang rơi xuống."Trấn!"
Một đường sáng khác lại xuất hiện từ phía dưới sâu tối.'Cấm!"
Ngay khi những câu chú này được nói ra, ánh sáng phân tán trong U Vọng cùng với những lời chú kia nhuốm màu toàn bộ U Vọng, từ đó khiến U Vọng vô định giống như bị khóa chặt lại."Tứ Tuyệt Trận? Thì ra các ngươi đang ở đây đợi để săn giết ta."
Sấm sét cực lớn kia nhanh chóng thu nhỏ lại, một thân ảnh to lớn từ trong bóng tối hư vô hiện ra, con mắt khổng lồ kia chậm rãi in dấu trên trán của một người. Tổ sư của Đạo Luật Tông không phải người trước mặt, Đạo Luật Tông vốn chỉ là một tiểu phái, lớn mạnh từ từ, nhưng cuối cùng xây thành trì bên trong nơi U Vọng này lại là hắn ta. Đạo hiệu của hắn ta là Lôi Nguyên Tử. Tự xưng lôi quang của mình là roi của Thượng Thương, quất vạn vật trên đời to gan dám coi thường Thượng Thương, trừng trị tất cả kẻ ngỗ nghịch Thiên Đạo. Hắn ta tự cho mình là người bảo vệ trật tự của mảnh bầu trời này. Lần này rời đi, hắn ta là đi tham gia một hội nghị, chủ đề của hội nghị chính là làm sao giữ gìn uy nghiêm của Thượng Thương càng mạnh mẽ hơn. Tất nhiên, hắn ta không phải là người duy nhất đứng về phía Thượng Thương, còn có rất nhiều người khác, hắn ta được xem như là một trong những kẻ phát biểu đầy quyền lực trong hội trường này, chủ trương phải nghiêm trị những kẻ dòm ngó lĩnh vực Thượng Thương. Cách trực tiếp nhất trong đó là xóa sổ cái nơi gọi là 'địa cầư, bởi vì tri thức ở trong đó khiến rất nhiều quyền hành của Thượng Thương công khai với nhiều người. Không những muốn xóa sổ nơi ấy, tất cả những người thu được kiến thức đều phải thề rằng nghe theo lệnh của Thượng Thương. Đề nghị của hắn ta không được sự tán thành của tất cả mọi người, có người cho là hắn ta quá cực đoan, khiến tất cả mọi người phát xuống lời thề không thực tế.