Chương 1129: Cắt đứt xiêng xích ở đây (2)
Chương 1129: Cắt đứt xiêng xích ở đây (2)Chương 1129: Cắt đứt xiêng xích ở đây (2)
Đóng chặt mọi cửa.
Hắn bắt đầu luyện kiếm bằng gậy tre, trong một nơi nhỏ hẹp, hắn dùng gậy tre trong tay làm kiếm, nhưng lại không chạm vào bất kỳ chỗ nào.
Tốc độ kiếm của hắn không nhanh lắm, bởi vì tố chất thể chất vẫn ở đó, dù có nhanh cũng không nhanh được đến đâu, thậm chí có thể nói là hơi chậm, nhưng sự kết nối trong từng chiêu từng thức lại đều rất mượt mà.
Đã nhiều năm rồi hắn chưa luyện tập kiếm như thế này, hắn có một loại cảm giác hưởng thụ.
Luyện đi luyện lại, như quên mất mình.
Luyện kiếm như năm đó.
Thời gian trôi qua trong quá trình cho lợn ăn và luyện kiếm hàng ngày như vậy.
Nhân viên trong trang trại tương đối ổn định, thời gian bận rộn chỉ là vào dịp Tết Nguyên Đán vì phải mổ heo, những người bọn họ cũng có thể ăn một bữa thịnh soạn. Vùng thế giới này có bầu trời đầy sao, những ngôi sao trên bầu trời đó là Thần Địa của thần linh trong thế giới này. Kể từ lần đầu tiên hắn biết rằng những ngôi sao đó là do Thần Địa biến đổi ra, hắn đã chú ý đến chúng trong nhiều năm này và phát hiện rằng ngày càng có nhiều ngôi sao hơn. Những ngôi sao sáng là những vị thần linh cấp cao, còn mờ ảo thì lại là thần linh cấp thấp và thường bao quanh những ngôi sao cấp cao kia. Ngày hôm nay, Tiểu Mai cuối cùng cũng tới. Nàng trông giống như một nữ thần, hoặc có thể nói, kỳ thực nàng chỉ thiếu một bước nữa là trở thành nữ thần, chỉ còn một bước nữa là trên bầu trời kia sẽ có một ngôi sao tượng trưng cho nàng. Nàng có khí chất của một nữ thần nhưng vẻ ngoài lại trẻ trung, trong khi Lâu Cận Thần lại có vẻ ngoài trông như người trung niên rồi, bản thân hắn còn già hơn tuổi của mình.
"Cô không tới."
Lâu Cận Thần đang cắt cỏ, cầm dao cắt cỏ trong tay và nhìn nàng, bình tĩnh nói. Nàng có chút ngạc nhiên, vậy mà Lâu Cận Thần lại có thể chất vấn mình trong tình huống này. Đúng vậy.
Nàng cũng hào phóng thừa nhận chứ không phủ nhận, cũng không tức giận khi bị phàm nhân tra hỏi. Lâu Cận Thần cũng không hỏi tại sao nữa, chỉ cười nói:
"Tuổi thơ tươi đẹp nên lưu giữ trong ký ức thôi. Cô đi đi, †a thường xuyên nhìn thấy cô trên tỉ vi “
"Ta đến đây để nói với ngươi rằng ta đã gia nhập Phúc Đức Tinh Hệ rồi."
Tiểu Mai nói."Ồ, ta hiểu rồi. Lúc đó cô thất tín là vì quyết định gia nhập Phúc Đức Tinh Hệ với Trần Diệu phải không?"
Lâu Cận Thần nói."Cô còn mang họ Trần chứ!"
Lâu Cận Thần nói. Tiểu Mai không trả lời, nhưng Lâu Cận Thần đoán rằng nhất định là như vậy, nàng gia nhập Phúc Đức Tinh Hệ với Trần Diệu, chắc chắn sẽ không đổi họ của mình để có đồng minh trong thần hệ trong tương lai."Cô đi đi"
Lâu Cận Thần nói. Nhưng Trần Tiểu Mai lại không rời đi, ngược lại còn nhìn chằm chằm vào Lâu Cận Thần và nói:
"Ngươi quả thực không đơn giản, ngươi không chỉ khôi phục được một chút ký ức, mà có lẽ là khôi phục được rất nhiều, hoặc là đã khôi phục toàn bộ ký ức rồi nhỉ."
Lâu Cận Thần cười nói:
"Hỏi những vấn đề này làm gì?"
"Ta nhìn thấy sự lãnh đạm trong mắt ngươi, trong trí nhớ của ta, loại ánh mắt của ngươi này nói cho ta biết ta nên sợ hãi."
Trần Tiểu Mai nói:
"Ngươi chắc chắn là đại nhân vật."
"Một đại nhân vật như ngươi mà lại chống lại việc loading, chính là đang phản kháng lại thế giới này, ta nên trình báo thông tin của ngươi."
Trần Tiểu Mai nói.
"Ta chẳng qua chỉ là một phế nhân mà thôi, chỉ cần cô thờ ơ nhìn mọi thứ, ánh mắt của cô còn sẽ lạnh lùng hơn ta." Lâu Cận Thần nói."Không, không phải, ánh mắt lạnh lùng của ngươi không phải là tuyệt vọng mà là sự hy vọng vô tận." Trần Tiểu Mai nói. Lâu Cận Thần mỉm cười, cúi đầu ngồi xổm xuống, bắt đầu cắt cỏ, Trần Tiểu Mai vẫn đứng đó nhìn
Lâu Cận Thần cắt cỏ, nàng có thể chắc chắn đây là một phàm nhân, cho dù tinh thần của hắn có vĩ đại đến đâu, hắn cũng chỉ là một phàm nhân. Lâu Cận Thần gánh một gánh cỏ, đi ngang qua Trần Tiểu Mai và nói:
"Quy tắc của thế giới này là vậy, cho dù trước đây ta từng thế nào thì ở đây cũng chỉ là một phàm nhân, có thể thế nào được chứ, cô cho rằng người khác không biết tin tức của ta sao? Không, những thứ đó bọn họ đều biết, ta chỉ là một con cá trong lưới mà thôi, hơn nữa còn là một con cá sắp chết."
Trần Tiểu Mai kiểm tra tính xác thực trong lời nói của Lâu Cận Thần và nhìn Lâu Cận Thần mang một đống cỏ vào chuồng lợn trong trang trại, cuối cùng nàng rời đi. Cuộc sống trở lại bình yên. Mỗi ngày xem tỉ vi đều sẽ nhìn thấy video chinh chiến của các thần linh, sẽ nhìn thấy tin tức về việc có người chính thức được phong làm thần. Mà hắn, thân là người có tầng lớp thấp nhất, cũng không có ai quan tâm đến nữa. Hắn giống như trâu ngựa, mỗi ngày được dắt bởi những dây cương vô hình để làm việc, sau khi làm xong công việc lại trở về ngủ. Lâu Cận Thần không hề tuyệt vọng, nhưng ánh mắt hắn cũng đã không còn sáng nữa. Hắn đã giấu nó đi.