Lâu Cận Thần quay đầu lại nhìn bức họa lâu kia, bên trong một mảnh tối đen, Lâu Ký Linh kia đã sớm không biết đi nơi nào.
Hắn phát hiện hình như mình không cẩn thận đâm thủng tổ ong vò vẽ.
"Vậy thì mang Bạch phó bộ đầu này về Thành Tù Thủy đi, giao cho Đặng bộ đầu, rồi nói chuyện ở nơi này với bọn họ, để cho bọn họ phân tích đi." Lâu Cận Thần nói, hắn cảm thấy việc chuyên môn nên để cho người có chuyên môn lo.
"Mau, mau, mau nghiền nát số thuốc này đi, còn có thứ này, lấy nước suối mát lạnh đến tẩy rửa cho Quan Chủ!"
Trong Hỏa Linh Quan, một con nhím lớn chỉ huy một con nhím nhỏ hơn, còn có ba đồng tử đang chạy xoay quanh.
"Trước tiên cứ đút thứ này cho Quan Chủ uống xong đã." Bạch Tam Thứ nói.
Đặng Định giành lấy chiếc chén, nghiền nát một viên thuốc, cũng dùng nước rửa sạch, sau đó dùng thìa đút vào trong miệng Quan Chủ.
Quan Chủ nằm bất động ở đó, tóc có nhiều chỗ đã hoàn toàn bị cháy sạch, chỉ có từng khối da thịt bị bỏng đỏ tươi.
"Sư phụ, phải uống thuốc thôi!" Đặng Định nhẹ giọng nói, Quan Chủ trầm mặc uống thuốc.
Trên người của hắn có rất nhiều chỗ bị bỏng, Bạch Tam Thứ bèn chỉ huy ba người đi quấy thuốc rồi đắp thuốc, bận rộn một lúc lâu, đằng đông hơi sáng lên, trời cũng đã sắp sáng rồi.
Ba đồng tử, thêm hai con nhím an tĩnh lại, tất cả mọi người không nói gì, ở đây cũng không ai biết an ủi Quan Chủ như thế nào.
Bạch Tiểu Thứ và Bạch Tam Thứ ở chỗ này, là bởi vì Bạch Tiểu Thứ tới tìm Lâu Cận Thần, nhưng mà lại thấy Quan Chủ bị lửa đốt, vì thế đã chạy về gọi dì Ba của mình tới, nếu không phải như thế, chỉ sợ ba tiểu đệ tử của Hỏa Linh Quan căn bản cũng không biết phải làm sao bây giờ.
Lúc này họ vẫn còn sợ hãi và hoàn toàn không biết phải làm sao.
Bọn họ đều đang chờ Lâu Cận Thần trở về, trong lúc bất tri bất giác, Lâu Cận Thần đã trở thành một trụ cột của Hỏa Linh Quan.
Mà lúc này Lâu Cận Thần đang ở chỗ Quý phu tử.
Hắn đã nói cho Quý phu tử chuyện mình gặp phải.
Quý phu tử nhìn hắn, bèn nói cho hắn chuyện của Bí Linh giáo, rồi nói: "Bí Linh giáo đã sớm có hoạt động ở khu vực Thành Tù Thủy, hơn mười năm trước, chuyện ở Mã Đầu Pha, hẳn là do Bạch Bì Sinh làm, hắn đã hiến tế một thôn Mã Đầu Pha để tế luyện pháp khí có thể lấy đi tính mạng người khác của mình."
Quý phu tử trả lại sợi dây thừng màu xám tro kia cho Lâu Cận Thần nói: "Đáng tiếc, pháp khí này của hắn, chọn vật liệu cũng không tốt lắm, mấy lần tế luyện tiếp theo cũng không có hiệu quả."
Nói tới đây, hắn lại nhìn Lâu Cận Thần nói: "Ngươi bị thứ này quấn lấy, lại còn có thể giãy thoát ra được, xem ra ý tưởng của ngươi có sự khác biệt so với những Luyện Khí Sĩ khác."
Lâu Cận Thần cười nói: "Sự vật giống nhau, người khác nhau sẽ có suy nghĩ khác nhau, mặt trời giống nhau, tự nhiên sẽ có trí tưởng tượng khác nhau."
"Không sai, cùng một môn pháp, những người khác nhau sẽ thường tu ra những thứ có sự khác biệt rất lớn." Quý phu tử nói.
"Chuyện Bí Linh giáo, không cần ngươi quan tâm, ngươi vẫn nên nhanh chóng trở về đi, đêm qua, có Tuần sát sứ của Ngũ Tạng Thần Giáo đến Hỏa Linh Quan, lấy đi 'Tâm quỷ' của Quan Chủ các ngươi rồi."
Lâu Cận Thần sửng sốt, xoay người lập tức đi ra khỏi Quý thị học đường, hắn không hỏi phu tử vì sao biết nhưng lại không ngăn cản, bởi vì phu tử nói là Tuần sát sứ Ngũ Tạng Thần Giáo, tuy rằng hắn hoàn toàn không biết thân phận này đại biểu cho điều gì, nhưng lại biết có thân phận này ở đây, vậy thì chính là chuyện bên trong Ngũ Tạng Thần Giáo.
Quý phu tử là người ngoài, chắc chắn là không tiện nhúng tay.
Quý phu tử nhìn Lâu Cận Thần rời đi, nghĩ thầm: "Người của Bí Linh giáo lại có thể mời người của Ngũ Tạng Thần Giáo, mặc dù không biết bọn họ dùng phương thức gì để mời, nhưng Ngũ Tạng Thần Giáo từ trước đến nay không thích người ngoài nhúng tay vào chuyện trong giáo của bọn họ, ngược lại khiến Yến Quan Chủ bị liên lụy."
Trong lòng ông ta nghĩ những chuyện này, xoay người đi vào trong phòng, trên mặt bàn ở chỗ đó bày một cái rương, hắn mở chiếc rương ra, đồ vật bên trong được phủ một tấm vải đen, hắn cẩn thận mở tấm vải đen ra, bên trong là một tấm gương.
Mặt gương giống như một vũng nước đen, không phản chiếu bất cứ thứ gì, Quý phu tử cẩn thận đánh giá, rồi lấy ra đặt ở trên bàn. Ông ta biết đây đại khái là một loại thông linh bảo khí, dùng gương liên hệ với người ta, chỉ là Quý lão tử vẫn chưa biết rõ cách dùng của thứ này như thế nào.
Lâu Cận Thần không đi ở trên đường, mà là bay ở trên trời, bước nhanh đạp không, người như chim nhạn, từ bầu trời rơi xuống trong viện.
Vừa vào trong viện, hắn liền ngửi được một cỗ hỏa diễm thiêu đốt trong hư không vẫn chưa tản đi.
Đi vào trong phòng Quan Chủ, lần đầu tiên nhìn thấy ba sư đệ, sư muội trầm mặc ngồi ở nơi đó, bọn họ nhìn thấy Lâu Cận Thần đi vào, đều lập tức đứng lên.