Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 219 - Chương 219: Tâm Nguyện Như Ý (2)

Chương 219: Tâm nguyện như ý (2) Chương 219: Tâm nguyện như ý (2)

"Vậy cứ theo kế hoạch mà làm việc thôi, thất đương gia vào miếu Thành Hoàng đưa thư, tứ đương gia tiếp viện." Lần này đại đương gia cũng không nói hộ tống cái gì cả, hắn sợ thất đương gia nghe xong mất hứng.

"Được." Thất đương gia cười nói: "Xin các vị đương gia chúc ta vạn sự thuận lợi như ý đi!"

"Tiểu cô nương đúng là tiểu cô nương, việc nhỏ như vậy còn muốn chúc phúc." Tứ đương gia nói.

Nhưng lục đương gia lại nghiêm túc nói: "Chúc Thất muội vạn sự thuận lợi như ý."

Thất đương gia vốn dĩ mày liễu đã hơi nhướng, định cãi nhau với tứ đương gia, lập tức mặt mày hớn hở nói: "Tốt quá, lòng thành của Lục ca tiểu muội xin nhận!"

Nói xong nàng lại nhìn về phía những người khác, hơn nữa nhìn qua từng người một, người đang được nhìn là ngũ đương gia, ông lão tự phong là Lão Ma Hắc Phong, Lâu Cận Thần cảm giác ông là người cuối cùng nên có mặt trong số những người này, bởi vì ông đã qua độ tuổi hăng hái ham vui từ lâu rồi.

"Chúc thất đương gia vạn sự thuận lợi như ý." Ngũ đương gia nói.

Thất đương gia lại cười nói: "Ngũ đương gia lại không thành tâm như Lục ca rồi."

Miệng ngũ đương gia giật giật, nhưng không lên tiếng phản bác, Lâu Cận Thần lập tức phát hiện, thất đương gia hình như có thể cảm nhận được người khác có thật lòng chân thành chúc phúc hay không.

Đột nhiên trong lòng có cảm ứng, có lẽ không phải cảm nhận được, cái này có lẽ là một bản năng pháp thuật, pháp thuật này nhất định là có lợi cho nàng, nếu không nàng sẽ không vô duyên vô cớ muốn mọi người chúc phúc.

Đây là trường phái pháp thuật gì, trong một năm này Lâu Cận Thần đã nâng cao không ít kiến thức, từng gặp rất nhiều pháp thuật diệu kỳ tuyệt diệu, những cái đó mặc dù không được liệt vào chính pháp, nhưng cũng có chỗ rất đáng học hỏi, tuy nhiên lại chưa từng gặp trường phái thu gom lời chúc phúc của người khác.

Tứ đương gia lúc này cũng nói: "Quên đi quên đi, chúc ngươi vạn sự thuận lợi như ý."

Thất đương gia nghe xong, lại oán hận nói: "Ngươi không chúc phúc cho ta thì thôi, còn muốn ta gặp chuyện không may, hừ."

"Sao thế được, sao thế được chứ, chúng ta là cùng một hội mà." Tứ đương gia vội vàng biện giải nói, hắn quả thật hy vọng thất đương gia này có thể bị Thành Hoàng kia làm nhục một phen, sau đó hai bên đánh nhau một trận, khi thất đương gia không thể địch lại được, hắn sẽ xuất hiện, đánh bại Thành Hoàng, như vậy sẽ cực nổi trội.

Song, thất đương gia cũng không cảm nhận được ác ý gì đặc biệt lớn từ lời chúc phúc của hắn, cũng bèn không so đo với tứ đương gia nữa.

Khi tới lượt Lâu Cận Thần, Lâu Cận Thần đang đeo vải đen bịt mắt lại có thể rõ ràng cảm nhận được, nữ tử trước mặt đang nhoẻn miệng cười, nhưng đôi mắt nàng lại lấp lánh sáng lên, tràn ngập vẻ tìm tòi nghiên cứu, đôi mắt phảng phất như có thể hiểu rõ hết thảy đang đánh giá mình, tựa như muốn nhìn thấu mình.

Lâu Cận Thần nói: "Chúc thất đương gia vạn sự thuận lợi như ý."

Nghe thấy lời chúc phúc của Lâu Cận Thần, thất đương gia ngay lập tức mặt mày hớn hở nói: "Tam đương gia quả nhiên là một nam tử hán ngay thẳng, làm người chân thành, nếu như Kiếm Thần tuyệt thế gì đó kia khiêu chiến ngươi, ta nhất định ủng hộ ngươi."

"Này, ta là tứ đương gia, đừng có thêm "gì đó kia" trước tên ta được không." Tứ đương gia đôi co.

Thất đương gia lại không đáp lời hắn, đi tới trước mặt nhị đương gia, đôi mắt nhị đương gia xuất hiện một tia dao động nói: "Chúc thất đương gia vạn sự thuận lợi như ý."

Thất đương gia lại nhíu mày, nói: "Kỳ lạ, ta thế mà không thể nhận ra lời chúc của ngươi là thật lòng hay giả ý."

Khóe miệng nhị đương gia lộ ra nụ cười tự tin, nói: "Đương nhiên là thật tâm thật ý rồi."

Thất đương gia nhíu mày còn chặt hơn, bởi vì khi nhị đương gia vừa nói câu này xong, nàng lập tức cảm nhận được lời chúc của hắn như một dòng nước ấm chảy xuôi trong lòng.

Nàng không nói gì nữa, đại đương gia không đợi đến khi nàng nhìn về phía mình, lập tức chúc: "Chúc thất đương gia, Thất muội vạn sự thuận lợi như ý."

Thất đương gia không hề băn khoăn về lời chúc của nhị đương gia, mà cũng chân thành nói: "Tâm nguyện của đại đương gia cũng chắc chắn sẽ được thực hiện."

Giờ phút này, đại đương gia chỉ cảm thấy nàng nói vô cùng nghiêm túc, giống như đang cầu nguyện với một sự tồn tại thần bí nào đó vậy, trong lòng hắn thật sự đã tăng thêm rất nhiều lòng tin với hành động lần này, tựa như thành công đang ở ngay trước mắt rồi.

"Đi mau đi mau, trời cũng sắp tối rồi." Tứ đương gia thúc giục nói.

Thất đương gia không đáp lời hắn, mà đã quay người nhảy xuống dưới núi, cơ thể như chim yến nhẹ nhàng mà bay lượn trong gió.

Bóng người nàng chìm vào trong hư không, niệm quang của Lâu Cận Thần vẫn tập trung nhắm vào nàng, nàng vẫn không hề có dấu hiệu biến mất, là ẩn thân hay là độn thân rồi? Lâu Cận Thần lại phát hiện mình không cách nào phân biệt được.

Bình Luận (0)
Comment