Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 229 - Chương 229: Đệ Tử Phái Lớn (3)

Chương 229: Đệ tử phái lớn (3) Chương 229: Đệ tử phái lớn (3)

"Tam đương gia, ngươi sơ suất quá, Phu tử của ngươi cũng không cho ngươi biết hai mắt của ngươi không thể dễ dàng đi thiêu luyện quan tưởng pháp sao?" Tứ đương gia nghe xong, lập tức nói.

"Luyện khí sĩ như ta, thải luyện nhật nguyệt, dựa vào nhật nguyệt quan tưởng pháp có thể chuyển hóa ra rất nhiều pháp thuật, nhưng một số thời gian cũng cần phải chú ý, ví dụ như ngươi ngay từ đầu đôi mắt như vật chết bị niêm phong, sau khi bị quan nguyệt thiêu luyện, mới bắt đầu dị biến, ta nói cho ngươi biết, đây là bởi vì hai mắt của ngươi, sau quá trình thiêu luyện của ngươi mà mọc rễ nảy mầm lần nữa, đã hòa thành một thể với nhục thân và linh hồn của ngươi."

Lời mà Tứ đương gia nói khiến Lâu Cận Thần bất ngờ.

"Tam đương gia, ngươi nói Phu tử của ngươi xuất thân từ học cung Thu Thiền?" Nhị đương gia sắc mặt nghiêm trọng hỏi.

"Đúng vậy." Lâu Cận Thần đáp.

"Mắt là đại khiếu của cơ thể người, là nơi linh hồn và xác thịt hòa quyện. Nếu như bị bí ma xâm nhập, chưa gieo ma chủng thì có thể quan tưởng mặt trời gay gắt thiêu nó, nhưng nếu đã bị gieo ma chủng thì phải phong ấn lại, rồi từ từ tính kế hoạch, tuyệt đối không được dễ dàng dựa vào quan tưởng đi luyện hóa. Nếu là một vài đệ tử phái nhỏ, có lẽ sẽ không biết, nhưng là người đi ra từ học cung Thu Thiền sao lại không biết đạo lý này!" Nhị đương gia nói.

Lâu Cận Thần lặng lẽ trong chốc lát rồi nói: "Có lẽ Phu tử quên mất."

Nhị đương gia đứng dậy nói: "Không có khả năng, Phu tử của ngươi chắc chắn có vấn đề, nghe ngươi kể những chuyện ở thành Tù Thủy rồi, sau khi ta trở về nhất định phải báo lại với học cung, điều tra việc này một chút."

Thất đương gia lúc này nói: "Thì ra Nhị đương gia là nho tử của học cung Thu Thiền, chẳng trách có thể thi triển pháp thuật mạnh mẽ như điếu dân phạt tội như vậy."

Nhị đương gia cũng không phủ nhận, nói: "Kẻ bất tài này đúng là đệ tử của học cung Thu Thiền, lần này xuất cung chính là trải nghiệm sự đời, dựa vào thế sự kiểm chứng đạo lý trong lòng, để làm cho bản thân mình bất hoặc, từ đó thăng cấp Hóa Thần chi cảnh."

Nghe thấy Nhị đương gia còn muốn đánh sâu vào Hóa Thần chi cảnh, mọi người lập tức đều trở nên hăng hái.

Chỉ có Lâu Cận Thần đang suy tư, không biết Phu tử có thể dùng quan tưởng pháp luyện hóa đôi mắt được không.

Về phần Quan Chủ, hắn có thể khẳng định rằng Quan Chủ chắc chắn không biết, ở góc nhìn của hắn, thật ra Quan Chủ tu hành nhiều năm như vậy, đều chỉ là lăn lộn ở tầng thấp của giới tu hành mà thôi, có thể đến Tù Thủy Thành mở mang tầm mắt cũng là do cơ duyên từng giúp đỡ một vị đại nhân vật của Ngũ Tạng Thần Giáo mà thôi.

Đại đương gia ở bên cạnh nhìn ra dáng vẻ Lâu Cận Thần tâm tình không tốt lắm, bèn nói: "Ta nghe nói một số người của Bí Linh Giáo hiến tế bí linh để dị hóa cơ thể của chính mình, từ đó mà đạt được thần pháp, có lẽ Phu tử của ngươi cảm thấy đôi mắt của ngươi có thể cũng sinh ra được thần pháp, nên không nói cho ngươi biết đấy."

"Đây là quan điểm của đồ đệ Bí Linh Giáo, nếu đúng là như vậy, càng phải tra xét vị Quý Phu tử kia một chút."

Lâu Cận Thần cười nói: "Đợi ta trở về hỏi Phu tử một chút cũng được, một chuyện nhỏ thôi mà."

"Tam đương gia rộng lượng." Tứ đương gia lớn tiếng nói: "Tam đương gia không có người kế tục chân chính mà luyện khí đạo lại có thể có thành tựu như thế, không bằng làm sư huynh đệ đồng môn cùng ta, tương lai cùng nhau bàn luận kiếm, chẳng phải thoải mái sao."

"Thế ngươi nói xem sư môn ngươi là ngọn bảo sơn nào?" Lâu Cận Thần cười nói.

"Sư môn ta chính là Kiếm Linh Sơn ở Trung Châu, chỉ cần Tam đương gia ngươi cùng đi với ta, nhất định sẽ được nhận làm thân truyền, kiếm thuật công pháp trong núi tùy ngươi chọn." Tứ đương gia nói.

Lâu Cận Thần căn bản chưa từng nghe qua Kiếm Linh Sơn gì đó, thậm chí hắn ngay cả Trung Châu cũng chưa từng nghe qua.

"Trung Châu? Kiếm Linh Sơn?" Lâu Cận Thần vẻ mặt đầy ngờ vực.

Nhị đương gia giải thích: "Trung Châu đến Đông Châu chúng ta phải vượt qua một đoạn hẻm núi vực thẳm, trong vực có sát khí ngút trời, thường dẫn tới việc sấm sét đánh xuống, bầu trời ở đó chim bay khó lọt, nếu người bay vọt qua đó sẽ cực kỳ nguy hiểm, không chỉ phải cẩn thận sát khí nhiễm vào hồn phách bản thân mình, còn phải cẩn thận sấm sét làm tổn thương nhục thân, trên không sát vụ thường có đằng xà lui tới, đằng xà nấp trong sương, ẩn nấp khó phát hiện, cho nên muốn vượt qua vực này thì cần phải đi bằng thuyền phù không."

"Thuyền phù không?" Hôm nay Lâu Cận Thần đã được nghe những thứ mới mẻ mà mấy năm qua bản thân đều chưa từng nghe tới.

"Đúng vậy, từ Trung Châu đến hẻm núi vực thẳm bên cạnh Đông Châu, quanh năm đều có thuyền phù không đưa đón lữ khách qua lại." Tứ đương gia nói.

Vốn dĩ Lâu Cận Thần cho rằng bản thân đã có hiểu biết cơ bản về thế giới này rồi, hôm nay lại mới biết, mình ngay cả một góc của thế giới này cũng không hiểu biết rõ ràng.

Bình Luận (0)
Comment