Không khỏi nghĩ, có lẽ bản thân quả thật phải vào một môn phái lớn, tăng thêm chút kiến thức mới tốt.
Nhưng rất nhanh vừa nghĩ tới đôi mắt của mình, rõ ràng, đôi mắt này đã không còn chỉ là một vấn đề nhỏ như bản thân mình nghĩ nữa, mà là vấn đề lớn.
Tứ đương gia chạy tới ôm lấy vai Lâu Cận Thần, hơi nháy mắt ra hiệu nói: "Thế nào, Kiếm Linh Sơn chúng ta trong việc luyện khí đạo tiếng tăm lừng lẫy, mà nổi tiếng hơn nữa là thuật luyện kiếm của núi chúng ta, Tam đương gia ngươi bất kể là luyện khí pháp hay là kiếm thuật đều tu cực tốt, nhưng kiếm lại tế luyện qua loa, lãng phí mất lợi kiếm hảo hạng."
Thật ra đây là lần đầu tiên Lâu Cận Thần được người khác nói đến thanh kiếm hắn mang theo như vậy.
Bèn thuận tay rút kiếm trong tay ra, lưỡi kiếm trong như nước mùa thu.
"Quả thật là một thanh kiếm tốt, được đúc bằng sắt tinh khiết hảo hạng, nhưng mà thiếu mất thuật luyện kiếm thượng thừa, thanh kiếm này cho dù là được tế luyện thành bảo kiếm, cũng sẽ chỉ là một thanh bảo kiếm tầm thường." Tứ đương gia cẩn thận đánh giá kiếm trong tay Lâu Cận Thần.
Lâu Cận Thần nắm thanh kiếm của mình, nhìn thanh kiếm đã được mình thải luyện nhật nguyệt, cùng dùng tinh hoa nhật nguyệt đúc tẩy, không khỏi hỏi: "Dựa vào nhật nguyệt tinh luyện chẳng lẽ là phương pháp tầm thường?"
"Tinh luyện nhật nguyện đương nhiên là phương pháp chính tông, nhưng là một thanh kiếm khí, muốn nó từ sắt thường biến thành bảo kiếm có thể điều khiển như rồng bay bốn biển, lên xuống như sấm chớp thì lại mãi mãi không đủ." Tứ đương gia nói.
Lúc này Nhị đương gia mở miệng nói: "Thật ra Tam đương gia cũng không cần phải bỏ gần tìm xa, Đông Châu ta cũng không phải không có luyện kiếm pháp, trong học cung Thu Thiền, luyện kiếm thuật thành một phái riêng, mục đích của chuyến đi lần này không chỉ có xem tình đời kiểm chứng những gì đã học, còn có phải thải dược luyện kiếm."
"Thải dược luyện kiếm?" Lâu Cận Thần mặc dù đã từng nghe qua lời này, nhưng lại chưa từng thấy người khác thải dược luyện kiếm thế nào.
"Sắt thường muốn hóa thành bảo kiếm có thể ký thác thần niệm giống như người cần phải từ phàm thai thoát xác vậy, là một quá trình phức tạp, các thuốc được dùng và luyện pháp rất đa dạng." Nói xong, Nhị đương gia lấy một thanh kiếm cổ kính từ trong tay áo hắn ra.
Thân kiếm chỉ dài bằng cẳng tay, hắn nói: "Cái này là ta lấy đồng đỏ làm chủ đạo, pha trộn với tám loại kim loại mà tạo ra kiếm phôi của bảo kiếm."
Đây là lần đầu tiên Lâu Cận thần nhìn thấy kiếm phôi của bảo kiếm chân chính.
Chỉ thấy lưỡi kiếm và chuôi kiếm là một thể, không có kiếm cách, đường cong lưỡi kiếm uyển chuyển như nước chảy, nhưng mũi kiếm lại cùn, không thấy mũi nhọn.
Nhìn ra sự ngờ vực của Lâu Cận Thần, Tứ đương gia lại lập tức nói: "Kiếm khí chi đạo không chỉ nằm ở việc kiếm phong sắc bén, mà còn nằm ở kiếm cương và kiếm ý lúc ngự kiếm bay lên.
Về điểm này, Lâu Cận Cần nghe xong vẫn có thể lý giải được, trong lúc kiếm trong tay mình giết người, kiếm mang đâm vào rút ra tựa như sắt nung đỏ được nhúng vào dầu đặc, không cần phải cố sức đã xuyên qua được, mà nếu như không khơi dậy kiếm mang thì thế nào đi nữa mũi nhọn của lưỡi kiếm cũng không thể nào thuận lợi như vậy.
"Tam đương gia, học cung Thu Thiền mặc dù tốt, nhưng cũng không phải nơi luyện khí đạo, lại càng không phải môn phái tu kiếm, kiếm pháp lại chỉ là pháp thuật bổ sung của học cung mà thôi, so được chỗ nào với Kiếm Linh Sơn ta." Tứ đương gia nói.
"Thế sao vừa nãy ngươi ngay cả một người của Bí Linh Giáo cũng không bắt được, còn bị đối phương dùng kiếm pháp áp đảo?" Thất đương gia cười hỏi.
"Cái đó, không phải là sơ ý nhất thời sao? Hơn nữa kiếm thuật của người đó rất cao, cũng không phải là kẻ đầu đường xó chợ, nếu các ngươi gặp phải người này cũng phải cẩn thận, kiếm thuật của hắn xuất quỷ nhập thần, trên lưỡi kiếm hình như còn có một loại kiếm ý đặc biệt, giống như có thể khiến người ta xem nhẹ cảm giác tồn tại của thanh kiếm này."
Lâu Cận Thần lúc này nói: "Người này tên là Từ Tâm, đây là thần pháp mà Quỷ nhãn mang tới, pháp này có thể khiến người ta không thể cảm nhận, như bị hư không vùi lấp vậy, lại chưa từng nghĩ nàng lại có thể dung hợp vào trong kiếm thuật."
"Thần pháp quỷ bí, chúng ta mà gặp vẫn phải cẩn thận." Nhị đương gia nói, hắn thật ra lại không phản bác cách nói của Tứ đương gia nói kiếm pháp là pháp bổ sung của học cung Thu Thiền.
Nói đến thần pháp, mọi người lại nói đến ảnh môn.
"Ảnh môn kia cũng có thể được coi là một loại phù pháp, có người vẽ ra khuôn ảnh môn, thu được thần vận của nó mà sinh ra thần pháp, chỉ là mắt của Tam đương gia có ma chủng của "Quỷ nhãn", cũng đã mọc rễ, thu hút được sự chú ý của bản thể ảnh môn, cho nên lúc Tam đương gia tới gần liền phải chấn nhiếp Tam đương gia." Thất đương gia nói.