"Xin Điền huynh hãy nói rõ, bí cảnh này trong thành của ta từ đâu mà đến?" Tần Thành Hoàng hỏi.
"Ở ngay trong một nhà giàu trong thành của ngươi." Điền Văn Hưu nói: "Mấy ngày trước, rất nhiều người cũng nhìn thấy có hai nhóm người vì cái này mà đánh nhau một trận lớn, ngươi thân là Thành Hoàng sao lại không biết chứ?"
"Điền huynh, cái này ta đương nhiên biết, chỉ là hai nhóm cường giả kia đều người đông thế mạnh, đều không phải người huynh có thể chọc vào được, mảnh cơ nghiệp nho nhỏ này của vi huynh không thể chịu đựng nổi sự giày vò này đâu." Tần Thành Hoàng ấm ức nói.
"Ca ca, ngươi nói lời này chính là không coi Điền Văn Hưu ta là huynh đệ, ngươi cũng có bạn bè, cũng có huynh đệ, ca ca ngươi chỉ cần an tọa ở đây, huynh đệ đây gọi người tới cho huynh, đừng nói những cái khác, huynh đệ ta bản lĩnh khác không có, nhưng ở trong núi cao sông dài này vẫn không hề thiếu bạn bè." Điên Văn Hưu nói.
"Thế thì đúng là cảm ơn huynh đệ nhiều rồi, chỉ là vi huynh vẫn không biết bí cảnh trong thành này từ đâu mà tới?" Tần Thành Hoàng hỏi.
Điền Văn Hưu cũng không giấu giếm, mà lấy một cái quạt trong tay áo ra, mở ra nhẹ nhàng phe phẩy, lúc này mới nói: "Ca ca tuy thân là Thành Hoàng thành Cửu Tuyền, sợ là vẫn không biết, rất lâu trước kia, khi nơi này vẫn không phải là một tòa thành của Phong Tức quốc, mà là thuộc về một nơi gọi là Cửu Tuyền quốc, người ở nước này chỉ cần uống nước là có thể chắc bụng, mà ai ai cũng cơ thể cường tráng, bước đi như bay, sức khỏe như tê hổ báo."
"Thế mà lại có chuyện như thế, chẳng trách người trong thành của ta ít có người bệnh." Tần Thành Hoàng nói.
"Nhưng về sau không biết là vì nguyên nhân gì, người của thành Cửu Tuyền này hình như gặp phải ôn dịch, ai cũng chết, cho dù là người chạy trốn khỏi thành Cửu Tuyền cũng không may mắn thoát được." Điền Văn Hưu nói.
"Thì ra là thế." Tần Thành Hoàng nói: "Chứ không phải là bí cảnh kia xảy ra vấn đề à?"
"Có lẽ là vậy, lại cũng có lẽ là thiên tai, nhưng cái này không liên quan tới chúng ta, bây giờ bí cảnh này đã nằm trong khu vực của ca ca rồi, sao có thể để cho người ngoài cướp mất." Điền Văn Hưu nói.
"Ài!" Tần Thành Hoàng lại hít một hơi.
"Ca ca không cần phải lo lắng, đợi thêm mấy ngày nữa, đệ đệ đi chút rồi trở lại." Điên Văn Hưu nói xong, lại đứng dậy đi.
"Huynh đệ, không uống bát rượu đã rồi đi sao?" Tần Thành Hoàng hô lên.
"Tạm gác lại đã về sau uống tiếp nhé." Giọng nói của Điền Văn Hưu từ xa xôi truyền tới.
Hôm nay là Nhị đương gia lên nóc nhà, cùng Lâu Cận Thần uống rượu nói chuyện phiếm.
"Nhị đương gia, ta vẫn muốn hỏi một chút, bí cảnh này hình thành như thế nào?" Lâu Cận Thần hỏi Nhị đương gia.
"Sự hình thành của bí cảnh thật ra cũng thông qua việc triệu dẫn "bí ma" hàng lâm, để nó dựa vào vật dẫn nào đó mà mình đã chuẩn bị tốt, sau khi khiến nó hàng lâm, giam cầm trong đó, đồng thời phong bế lại trong một không gian có hạn, trồng vào linh thảo linh thực, khiến cho nó không ngừng dị hóa."
"Hơn nữa, nếu người có thể tu hành ở trong một bí cảnh tương thích với bản thân mình, đối với lĩnh ngộ pháp thuật và sự phát triển pháp lực đều có lợi ích rất lớn."
Lâu Cận Thần giật mình, lập tức hiểu rõ bí cảnh này cũng là một loại phương thức tận dụng bí linh.
"Nói cách khác, Bí Linh Giáo tận dụng phương thức bí linh cũng không phải mới mẻ đúng không?" Lâu Cận Thần nói.
"Đương nhiên, chỉ là điều kiện chế tạo một cái bí cảnh quá hà khắc, không chỉ triệu dẫn bí ma hàng lâm, còn cần phải có một nơi có thể sinh ra "tinh trùng", có thể cung cấp nuôi dưỡng được dị biến trong bí cảnh, có ngươi nói, sau khi tinh trùng không ngừng trưởng thành, không ngừng lột xác cũng sẽ trở thành một loại "bí ma", cái này cũng là điều tu sĩ của Hoạn Long đạo cần mẫn kiên trì làm."
"Hoạn Long Đạo?" Lâu Cận Thần chưa từng nghe qua về trường phái này.
"Hoạn Long Đạo là chi nhánh của Hoạn Linh Đạo, bọn họ nuôi một con tinh trùng thành tinh xà trước, sau khi tinh xà hóa giao, giao lại hóa rồng. Lúc giao hóa rồng là lúc tự xưng là mục long sư."
Lâu Cận Thần đột nhiên nhớ tới Đoàn Như Nam đang đi theo cô cô nàng, không biết nàng sống ở Minh Linh Sơn thế nào.
"Ngươi có biết Minh Linh Sơn ở đâu không?" Lâu Cận Thần hỏi.
"Minh Linh Sơn không ở châu chúng ta, ở Vụ Châu bí ẩn mà nhiều sương, trong đó nhiều tu sĩ Hoạn Linh Đạo." Nhị đương gia nói.
"Ngươi có biết tại sao trong thế giới ngày nay, vì sao sau khi Hóa Thần thì không hề có con đường tiến lên không?" Nhị đương gia bỗng hỏi.
"Không biết." Lâu Cận Thần đương nhiên không biết, hắn căn bản chưa từng ở trong môn phái lớn, làm sao mà biết được những chuyện mà đệ tử môn phái lớn sẽ biết chứ.
"Rất nhiều người nói là bởi vì khí tức thần bí của thế giới chúng ta không đủ, nói là bởi vì thế giới của chúng ta quá lạnh cứng." Nhị đương gia nói.
"Khí tức thần bí không đủ? Quá lạnh cứng?" Trong lòng Lâu Cận Thần cảm thụ câu nói này.