Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 299 - Chương 299: Cốc Quỷ Thị (2)

Chương 299: Cốc Quỷ thị (2) Chương 299: Cốc Quỷ thị (2)

Không đợi Lâu Cận Thần nói chuyện, Quan Chủ lại thở dài nói: "Càn Kinh không thể so với nơi khác, có người trẻ tuổi và trưởng lão của thế gia, đại môn phái và hoàng tộc đều sống ở đó, nếu ngươi thích nữ nhân cũng phải cẩn thận hỏi thăm rõ ràng thân phận của các nàng, đích nữ thế gia, đệ tử của đại môn phái, nữ tử của hoàng tộc đều đừng có trêu chọc vào, ngươi phải biết, chọc phải tiểu bối, bọn họ đều có trưởng bối ra mặt, mà ngươi thì không có, bởi vì bản thân ngươi chính là trưởng bối của ngươi."

Lâu Cận Thần nghe thấy lời của Quan Chủ, mới ban đầu còn muốn phản bác, nhưng cuối cùng cũng lại gật gật đầu, hắn có thể cảm nhận được nỗi lo lắng của Quan Chủ cho mình.

"Quan Chủ xin hãy yên tâm, Lâu Cận Thần ta không thích nữ sắc, lần này đi kinh thành chẳng qua chỉ là thăm thú phong cảnh của kinh thành, tiện đưa tặng di vật cho người mà thôi. Ta biết, người xứ khác vào trong kinh, bất cứ chuyện gì cũng phải điệu thấp ba phần trước, tốt nhất đừng chõ mũi vào." Lâu Cận Thần nói.

"Trong lòng ngươi hiểu rõ là được." Quan Chủ vẫn lo lắng không thôi nói.

Lâu Cận Thần đã quyết định phải đi Càn Kinh, đã trì hoãn một khoảng thời gian không ngắn ở đây rồi, thời gian ngoại tôn của ngũ đương gia chọn đồ vật đoán tương lai nhắm chừng cũng qua rồi.

Hắn lại viết ra một số trải nghiệm tâm đắc của mình, sau đó đi vào trong núi Quần Ngư, tìm được Bạch Tiểu Thứ.

Bạch Tiểu Thứ đang nằm sấp trong đó ngủ, mà xung quanh đều có một ít con nhím đang vây quanh, tựa như đang đợi nó tỉnh dậy xong sẽ kể chuyện xưa.

Khi Lâu Cận Thần vừa xuất hiện, nó đã lập tức tỉnh rồi, điều này làm cho Lâu Cận Thần hoài nghi nó có phải vẫn luôn đang giả vờ ngủ hay không.

"Lâu Cận Thần, chúng ta phải đi Càn Kinh rồi sao?" Bạch Tiểu Thứ ngạc nhiên lẫn vui mừng hỏi.

"Đúng vậy, ngươi đi không?" Lâu Cận Thần hỏi.

"Đương nhiên muốn đi, ta không muốn ở lại đây ngày ngày kể chuyện xưa đâu." Bạch Tiểu Thứ nói.

"Không phải ngươi thích kể sao?" Lâu Cận Thần hỏi.

"Ta đã không thích nữa rồi, ta muốn làm một con nhím điềm tĩnh." Bạch Tiểu Thứ lớn tiếng nói.

"Tốt lắm, Bạch Tiểu Thứ, ngươi giác ngộ rồi!" Lâu Cận Thần nói: "Dì Ba và bà ngoại của ngươi đâu? Đi nói với các nàng một tiếng."

Bạch Tiểu Thứ lập tức động chân nhỏ ngắn của nó, trong ánh mắt hâm mộ của đám nhím mà đi tìm dì Ba và bà ngoại của mình, mặc dù nó không biết giác ngộ có ý nghĩa là gì, nhưng nó cảm giác Lâu Cận Thần đang khen mình.

Sau khi lại ở trong núi nửa ngày, Lâu Cận Thần đã dẫn Bạch Tiểu Thứ rời khỏi.

Có thể nhìn ra được Bạch Tiểu Thứ rất vui vẻ.

Tuy rằng khi trở về, nó cũng rất vui vẻ, nhưng mà mấy ngày nay về nhà, dường như có gì đó khiến nó muốn rời đi.

Cả đường không có chuyện gì, ngồi trên lưng ngựa, Lâu Cận Thần bèn hỏi nó đã xảy ra cái gì.

"Lâu Cận Thần, ngươi có biết ta hâm mộ ngươi cỡ nào không?" Bạch Tiểu Thứ thở dài nói.

"Hâm mộ ta cái gì?" Lâu Cận Thần hỏi, trong lòng đang đoán có phải nó đang muốn nói kiếm thuật tinh diệu, pháp lực cao thâm, thạo thơ giỏi chạy của mình không?

"Hâm mộ ngươi không có người thân đó, ngươi là một người không có bà ngoại và dì." Trong tiếng nói của Bạch Tiểu Thứ mang theo vẻ hâm mộ.

Lâu Cận Thần vừa nghe, cả người cũng hơi cứng ngắc.

"Lời này của ngươi là đang mắng ta à?" Lâu Cận Thần hoài nghi hỏi.

"Không mà, bà ngoại ta ngày nào cũng lải nhải bên tai ta, nói ta phải làm một Bạch Tiên độc lập ngang tàng, đừng có mỗi ngày đều được người nuôi trong lồng mây. Dì Ba còn bảo ta béo, nói về sau sẽ không có Bạch Tiên khác thích ta." Bạch Tiểu Thứ tức tối bất bình nói.

Lâu Cận Thần trong khoảng thời gian ngắn không biết trả lời như thế nào, mấu chốt là hắn không biết trong lòng con nhím này rốt cuộc là nghĩ thế nào.

"Thế những Bạch Tiên khác có ý gì vậy?" Lâu Cận Thần hỏi, đột nhiên hắn muốn tìm hiểu tâm tư của nhóm Bạch Tiên này.

"Cả đám bọn họ tên nào cũng chỉ biết muốn ta kể chuyện xưa, hỏi ta ăn bao nhiêu đồ ăn ngon ở bên ngoài, còn có người hỏi ta là làm thế nào để hòa hợp với ngươi, nói muốn học tập từ ta." Bạch Tiểu Thứ nói: "Ta nói với bọn họ, là một Bạch Tiên, nhất định phải có sức quyến rũ, phải có sức hấp dẫn, chỉ có như vậy, những người này mới có thể chủ động tìm tới ngươi, mới đầu bọn họ còn không tin, mãi đến sau khi ngươi tìm tới ta bọn họ mới tin."

Lâu Cận Thần đột nhiên cảm thấy lời nó nói không dễ nghe lắm, nhưng lại nhất thời không tìm ra chỗ có vấn đề ở đâu.

Càn Kinh ở phía Bắc, cả đường hướng về phía Bắc.

Vốn dĩ hắn còn tính đi phủ ở Giang Châu nhìn xem, dù sao thì cả nhà Đặng Định đều ở đó, nhưng phủ Giang Châu lệch khỏi lộ tuyến đi lên kinh thành ở phía Bắc, bèn không đi nữa.

Bình Luận (0)
Comment