Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 335 - Chương 335: Hai Lệnh Cấm (2)

Chương 335: Hai lệnh cấm (2) Chương 335: Hai lệnh cấm (2)

"Ta biết rồi, Vân cô nương." Lâu Cận Thần nói.

Vân cô nương rời đi.

Lâu Cận Thần cầm lấy kiếm trong tay, cũng ra cửa.

Ngẩng đầu lên nhìn trời, âm u, giống như mây, trong mây hình như có vô số ánh sao mờ ảo, ánh sáng phát ra hội tụ thành ánh sáng của cả không gian này.

Hắn hơi híp mắt lại, định đi nhìn cho rõ ràng, mà trực giác lại nói cho hắn biết đừng làm thế, cho nên hắn đành nhịn.

Sau đó hắn bắt đầu xem kiến trúc mặt đất, phát hiện ký túc xá giảng lang nơi mình ở thực ra ở hàng ngoài cùng, hắn nhìn trái phải xung quanh, cảm thấy toàn bộ Thái Học Viện hẳn là hình tròn, mà kiến trúc bên trong lại liên kết với nhau.

Ký túc xá của giảng lang là vòng bên ngoài cùng, từ điểm này có thể thấy rằng trong Thái Học này tuyệt đối không yên ả, bởi vì đây là một loại tính chất bảo vệ.

Hắn quyết định vòng quanh Thái Học Viện nhìn thử xem.

Đầu tiên là đi thuận theo kiến trúc bên ngoài cùng, một loạt dãy ký túc xá xếp thành hình vòng cung, giữa các dãy ký túc xá có một lối giao nhau, đứng ở ngã tư này có thể nhìn thấy một con đường dẫn thẳng ra hồ nước bên ngoài, một chỗ khác là nối thẳng đến chỗ trung tâm của một tấm bia đá lớn.

Hắn đang nhìn một loạt phòng ở bên cạnh, phát hiện trên mái hiên dãy nhà có treo một tấm biển, hai mặt đều viết chữ, một bên là giảng lang, một bên là ký túc xá.

Đi xong một vòng, phát hiện Thái Học này không thể nói là lớn, bên ngoài là ký túc xá, đi vào tiếp là một tầng với các loại phòng học, mỗi phòng chiếm một vị trí nhất định, không gần nhau, có lẽ là sợ ảnh hưởng lẫn nhau, hơn nữa rất lớn, cái này rõ ràng là để trống cho việc diễn pháp.

Sau đó chính là khu vực ăn cơm và phòng chứa sách.

Mỗi một khu vực trường học phải có thì đều có, chỉ là cách thức sắp xếp kiến trúc toàn bộ Thái Học chậm rãi thành hình trong lòng Lâu Cận thần lại như một cái bát quái đồ, hắn thậm chí cảm thấy đây có thể là một loại pháp trận thần bí.

Hắn cuối cùng đã đi tới trước trung tâm của tấm bia đá kia, tấm bia đá này cực kỳ cao, nếu ngẩng đầu lên nhìn có thể mơ hồ thấy đỉnh tấm bia tựa như đã nối tiếp với đỉnh tầng mây, hắn dường như nhìn thấy những ngôi sao trong mây và ánh sáng bảo thạch trên tòa tháp tạo thành kết nối nào đó.

Hắn cúi đầu nhìn mặt trên của tấm bia, trên tấm bia có bích họa, là một cánh cửa, trên cửa khắc mấy văn tử huyền ảo, Lâu Cận Thần không biết. Chuyển sang bên kia, cũng giống như thế.

Lâu Cận Thần hoài nghi nơi này là nơi ra vào Thái Học.

Hắn đi tới chỗ nhà bếp, vừa lúc gặp được một người mập cầm một củ khoai lang lớn sắp ra ngoài, khi Lâu Cận Thần đang định hỏi hắn có ăn cơm không, đối phương đã mở lời nói: "Ngươi là giảng lang Tiểu Lâu mới tới nhỉ, bây giờ ta đang muốn đi chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, vì vài ngày sau sẽ chuẩn bị cho pháp hội chào tân, không rảnh nấu cơm ăn, chỗ ta có một củ khoai lang, ngươi cầm ăn đi, ngày mai ta sẽ trở lại, ngày mai ngươi đến ăn nhé."

Lâu Cận Thần hơi mờ mịt nhận lấy khoai lang trên tay hắn, thấy hắn cầm theo một củ khoai lang lớn đi ra ngoài học viện.

Đây là cái giá của việc tới quá sớm, Lâu Cận Thần cũng hơi muốn trở về rồi.

Cầm khoai lang trở lại chỗ ở, rộng lớn trống rẵng, hắn đột nhiên hối hận không dẫn theo Tiểu Thứ Vị tới, bởi vì Tiểu Thứ Vị vẫn đang trong trạng thái bán ngủ đông, hơn nữa hắn cảm thấy mình lúc nào cũng có thể trở về, cho nên cũng không đưa Bạch Tiểu Thứ cùng đi, nếu lúc này Bạch Tiểu Thứ ở đây, không chừng còn có thể nói mấy câu.

Trở lại chỗ ở, lại cẩn thận đánh giá căn phòng của mình lần nữa, có bàn học, giường, một cái giá sách nhỏ, còn có bệ rửa mặt, khăn mặt và giá treo đồ.

Đợi đã, đây là cái gì?

Lâu Cận Thần nhìn thấy một quyển sách bìa đen treo trên tường, thứ mà trước đó hoàn toàn không thấy.

Hắn đưa tay lấy xuống, nặng đến lệch cả tay, vừa mở ra đã thấy giấy cực kỳ mới, cũng rất cứng, rất trắng, nhưng nội dung ở ngay trang đầu tiên đã khiến hắn đầy kinh hãi, bởi vì bên trên viết mấy chữ "Lệnh cấm Thái Học", lạc khoản là Bàng Tắc.

Lâu Cận Thần chưa từng nghe qua về cái tên Bàng Tắc này, nhưng mà nghĩ đến ngay khả năng là tên của sơn trưởng.

Đây mới là quyển "Lệnh cấm Thái học" do sơn trưởng viết sao? Thế thì quyển lệnh cấm Thái học bằng chữ "máu" là do ai viết?

Hắn bắt đầu tìm kiếm, lại phát hiện mình không tìm thấy.

Hắn bắt đầu mở ra xem, điều thứ nhất viết: "Không được vi phạm lệnh cấm của sơn trưởng."

Điều thứ hai: "Gặp quỷ không sợ!"

Điều thứ ba: "Không được bàn tán xằng bậy về quỷ quái!"

Điều thứ tư: "Không được tư đấu!"

Điều thứ năm: "Không được sử dụng pháp thuật loại triệu hồi!"

Tổng cộng hơn mười điều lệnh cấm, mỗi một điều giải thích, ở trong thành có thể triệu hồi được tồn tại bí ẩn.

Bình Luận (0)
Comment