Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 346 - Chương 346: Người Mới Duy Nhất (2)

Chương 346: Người mới duy nhất (2) Chương 346: Người mới duy nhất (2)

Có một bình trà, một cái chén, có một phần bánh ngọt tỏa hương thơm khắp bốn phía.

Hắn nhớ lại dư vị cảnh tượng vừa nãy kia, hắn đã trải nghiệm một cách sâu sắc cái gì mới là pháp thuật của tu sĩ Hóa Thần cảnh. Loại cảm giác huyền diệu khó lường đó khiến Lâu Cận Thần có cảm giác như rơi vào trong một cơn lốc xoáy, nhất thời không thể nào hiểu được.

"Có mỹ thực, sao lại có thể không vui." Người áo đen bên cạnh sơn trưởng vừa cười vừa nói.

Tất cả mọi người bị hắn thu hút, nhìn sang, chỉ thấy hắn cầm lấy ấm trà, rót nước trà vào trong chén. Tay phải bưng lên, hắn bắt đầu di chuyển cái chén thuận theo chiều kim đồng hồ, đồng thời miệng nói: "Khánh tân hội tối nay của Thái Học, tiên tử Thần Cung tới chúc mừng!"

Lâu Cận Thần cực kỳ chăm chú nhìn hắn lắc lư chén trà. Chỉ thấy trong chớp mắt khi hắn lắc tay, có một cái bóng trùng điệp xuất hiện, biến tới mức mông lung, tản ra ánh sáng thần bí. Nước trà trong đó thuận theo cái chén đang xoay tròn mà văng ra ngoài. Chỉ thấy dòng nước trà đầu tiên văng ra, hắn phát hiện thế mà là một vũ nữ mặc tơ lụa màu trắng.

Nữ tử rất nhỏ, khuôn mặt lại sống động như thật, tóc đen, chân trần, cổ tay trắng, lộ vai, trong tay ôm một cái đàn tì bà. Nàng bay ra từ trong chén nước, nhanh chóng lớn lên, thân thể uốn éo, lại đã xuất hiện bên cạnh giảng đường lớn, dựa vào tường đá đứng lơ lửng trên không.

Tay của hắn không ngừng, một tay khác cầm ấm trà vẫn châm trà vào cái chén phía trước, nước trong chén không ngừng xoay quanh bay ra.

Lại một nữ tử từ trong chén bay ra, trang phục giống thế, chỉ là trong tay lại cầm một cây tiêu bằng bạch ngọc.

Cái chén của hắn lay động không ngừng, lại có một luồng nước bay xoáy ra ngoài, trong chén đã hóa thành một cái nữ tử cẩm y, ôm đàn, cũng bay đến bên trái vách tường, cùng cái kia mang tiêu nữ tử đứng chung một chỗ.

Chén vẫn đang xoay chuyển, lại có một nữ tử bay ra, trong tay nữ tử này đang ôm đàn sắt.

Sau khi bốn nữ tử áo trắng thắt lưng gấm đứng vững, liền nghe thấy người kia nói: "Nhạc lên!"

Lập tức có tiếng nhạc từ trong nhạc cụ của các nàng vang lên, trong mắt của mọi người đúng là huyền ảo.

Lâu Cận Thần đang thầm phân tích nguyên lý của pháp thuật này. Hắn phát hiện người sau khi Hóa Thần, pháp niệm của bọn họ có một loại năng lực hóa ảo thành thật. Cái này có lẽ có thể coi là một loại năng lực tạo dựng, hoặc lại có thể nói là một loại năng lực cải biến vật chất thông qua pháp lực ngắn ngủi, cho nên cái này cần pháp niệm cực kỳ cường đại.

Mà biểu hiện của cường đại, ngoại trừ cần phải thâm hậu, còn cần tính bền dẻo, còn nói một cách chính xác là cương nhu cùng tồn tại.

Đây là hắn nhìn thấy tu sĩ Hóa Thần thi triển pháp thuật, mà sinh ra ý nghĩ, cũng không biết là có chính xác hay không.

Song, Lâu Cận Thần cảm thấy, pháp thuật của người này dường như có chút tương tự với pháp thuật của thất đương gia Thị Y Vân, thậm chí như có cảm giác có cùng nguồn gốc.

Tất cả mọi người nghe thanh nhạc và thưởng thức mỹ thực.

Nữ tử mặc cung trang búi tóc cúi đầu, lại cười một tiếng nói: "Đường đường là Thái Học Viện, chính là chỗ thanh tu chính đạo, sao có thể có tà âm này. Đông chi thần có lời, người tu hành, phải tĩnh phải nghiêm, nay dùng cái chén này làm Thần Cung, triệu các ngươi trở về."

Sau khi nàng nói xong, cái chén trong tay nàng thế mà tản ra một mảnh quang hoa sương trắng. Trên mặt những nữ tử hóa thành từ nước trà kia lại xuất hiện vẻ kinh hãi cùng mờ mịt. Từ nơi xa thẳm như là có một luồng sức mạnh tiến hành triệu hồi các nàng, từng người hóa thành một vòng thủy quang chui vào trong chén.

Lâu Cận Thần lại từ trong lời của hai người mà đại khái đoán được thân phận của hai người.

Người áo đen trước đó nói gọi tiên tử Thần Cung tới chúc mừng, mà bây giờ nữ tử cung trang kia là người của Đông chi thần. Điều này chứng tỏ nam tử áo đen nói triệu nữ tử Thần Cung tới chúc mừng chính là một loại khinh nhờn với Đông chi thần.

Mà pháp ý trong pháp thuật mà nữ tử mặc cung trang thi triển vừa vặn ngăn chặn lại người áo đen, người mà người áo đen nói gọi đến chính là tiên tử Thần Cung.

Nữ tử cung trang kia liền nói cái chén nọ chính là Thần Cung, triệu mọi người trở về.

Hắn nhìn thấy những nữ tử chơi nhạc cụ kia lại từng người thoát khỏi khống chế của người áo đen, giống như bởi vì vụng trộm ra khỏi Thần Cung, mà sau khi bị phát hiện, hốt hoảng bị hút lấy bắt vào trong chén.

Hắn từ đó mà suy đoán pháp thuật của hai người, có thể nói cũng không phân cao thấp, chỉ là một người thi pháp trước, mà bị một người còn lại bắt được pháp ý rồi phá pháp mà thôi.

Lâu Cận Thần dựa theo pháp thuật của thất đương gia để suy luận, người áo đen này có lẽ là có thể giao cho nước trong chén một chút ý thức đơn giản, mà ý thức được trao này vừa lúc bị nữ tử mặc cung trang bắt được cái chuôi mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment