Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 347 - Chương 347: Người Mới Duy Nhất (3)

Chương 347: Người mới duy nhất (3) Chương 347: Người mới duy nhất (3)

Ngươi đã nói là gọi Thần Cung đến, vậy ta lợi dụng danh nghĩa Thần Cung triệu hồi đi.

Hắn nghĩ thông suốt điểm rồi, trong lòng liền thảnh thơi khoan khoái.

Dù sao xem không hiểu pháp thuật của người khác, tư vị đó cũng không dễ chịu.

Song, hắn nhìn thấy, tất cả học sinh và nhóm phụ giáo đều khiếp sợ khi thấy cảnh tượng này. Bọn họ vừa mới nhìn thấy người áo đen có thể với một bình trà nước mà không ngừng hóa sinh ra từng người từ trong chén, sinh động như thật, liền cực kì kinh ngạc.

Mà nhìn thấy nữ tử mặc cun trang kia có thể bằng một lời gọi những nữ tử này vào trong chén, càng khó có thể lý giải được. Đúng là cảm thấy bọn họ ngôn xuất pháp tùy.

Lâu Cận Thần còn phát hiện, không ít giảng lang lại đang cau mày, đang trầm tư về nguyên lý của pháp thuật này.

Đấu pháp tuyệt đối không phải so đấu sức bằng sức mạnh, theo hắn thấy, nếu như coi pháp lực làm một loại nguồn năng lượng động lực, ngươi lấy một thùng dầu dội trên thân người, đây là công kích pháp lực trực tiếp, mà dội trên thân người, lại đốt lửa lên, là tiến một bước diễn hóa pháp thuật, mà thông qua chuyển hóa động cơ, khiến một chiếc xe lao vùn vụt, lái xe đi đụng, lại là một cảnh tượng khác.

Pháp thuật là gió có thể thổi ánh nến, pháp thuật là tường là núi, có thể ngăn cản gió. Theo hắn thấy, pháp lực chỉ cần không phải do khác biệt trên dưới cảnh giới thật sự thì toàn bộ dựa vào pháp thuật. Pháp thuật mạnh chính là gió lốc, pháp thuật yếu là gió nhẹ, pháp thuật đồng dạng ở những người khác nhau thi triển có khác biệt rất lớn.

Đấu pháp lại là phải trong thời gian ngắn ngủi phân biệt logic pháp thuật của đối phương, sau đó từ đó mà phá hư vận chuyển pháp thuật đó, hoặc là thuận thế dẫn nó đi.

Ý nghĩ của hắn phát tán, thế mà trong thời gian ngắn ngủi đó đã suy nghĩ rất nhiều.

Cúi đầu, dùng thìa xắn một miếng bánh ngọt, để vào trong miệng, hơi ngọt, có một chút hương thông, hợp khẩu vị của hắn, rất ngon.

Lại rót một chén trà, lúc đang muốn uống thì cảm nhận được ánh mắt, thuận theo ánh mắt nhìn sang, Tiết Bảo Nhi đang ở nơi đó nhìn lén mình. Hắn hơi nâng ly, đối phương hốt hoảng bưng chén lên, không còn dám nhìn, chỉ cúi đầu uống trà.

Lâu Cận Thần có thể lý giải tâm trạng của nàng bây giờ, lúc ấy mình đưa nàng về nhà, nàng nhất định rất cảm kích, nhưng sau khi biết mình giết Cổ Thuận, nàng nhất định không biết đối mặt như thế nào.

Lâu Cận Thần từ biểu hiện của nàng mà xem, liền biết trong Cổ phủ nhất định nhận định mình là hung thủ.

Đúng lúc này, sơn trưởng mở miệng nói: "Diễn pháp của hai vị đại giáo dụ vừa nãy, các ngươi cũng nhìn qua, bây giờ thì để các vị nhóm giảng lang diễn pháp cho mọi người nhỉ."

Sơn trưởng tựa hồ hơi buồn ngủ, Lâu Cận Thần nghe ra ý thúc giục của ông.

Mà đại giáo dụ áo đen tức thời nói: "Sơn trưởng, năm nay liền để giảng lang mới vào Thái Học diễn pháp đi, đạo và am hiểu về pháp của nhóm giảng lang khác đều đã ấn khắc thành sách, các vị tân sinh tự đi nhận lấy là được."

"Được." Sơn trưởng nghe xong gật đầu nói.

Lâu Cận Thần thật ra muốn nhìn thử pháp thuật của các vị nhóm giảng lang, chỉ là bây giờ bị hủy bỏ, chỉ có thể nhìn pháp thuật của nhóm giảng lang mới gia nhập.

Đang lúc Lâu Cận Thần nhìn xem ai là giảng lang mới gia nhập, hắn phát hiện tất cả giảng lang đều nhìn mình, cho dù là hai vị đại giáo dụ phía trên cũng như thế, sơn trưởng thì cười nói: "Có người nói với ta, Tiểu Lâu dù xuất thân từ tiểu quan vắng vẻ, tu luyện lại thuần túy, một thân kiếm pháp lại có thái độ hào kiệt, ta cũng chưa thấy tận mắt, hôm nay cũng phải mượn cơ hội này nhìn cho kỹ người trẻ tuổi bây giờ."

"Thế mà chỉ có một mình ta là giảng lang mới sao?"

Lâu Cận Thần thầm nghĩ, một khắc trước hắn còn muốn nhìn pháp thuật của người khác, hiện tại thành tất cả mọi người nhìn một mình mình.

"Ồ, không biết người nào nói với sơn trưởng danh xưng kiếm hào, kiếm sĩ vô thượng vinh quang, hắn còn quá trẻ sao có thể gánh đại danh này?" Đại giáo dụ áo đen nói: "Có ai sẵn lòng diễn pháp một trận cùng Tiểu Lâu không?"

Đây là muốn tìm người để so tài.

Lâu Cận Thần thầm thở dài, cái này cũng quá nhanh đi, vốn định xem người khác, cuối cùng mình thành đối tượng quan sát của người khác.

Nhưng mà đúng vào lúc này, nữ tử cung trang kia lại đột nhiên mở miệng nói: "Đợi đã, làm giảng lang cho Thái Học mà lại không có đại danh sao?"

Nữ tử cung trang quay đầu lại nhìn Lâu Cận Thần, hỏi: "Tên ngươi là gì?"

Trong thoáng chốc Lâu Cận Thần đã hiểu nữ nhân này đang nhằm về phía mình. Nàng là người của Đông chi thần giáo, có thể là một vị tế ti nào đó, lại đảm nhiệm đại giáo dụ ở đây. Như vậy mục đích của nàng nhất định là muốn trục xuất mình ra khỏi nơi này, hoặc là trực tiếp định tội mình, sau đó giết chết.

Bình Luận (0)
Comment