Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 375 - Chương 375: Thi Thể Treo (2)

Chương 375: Thi thể treo (2) Chương 375: Thi thể treo (2)

Thi thể dùng vải bọc, sau đó lại có xích sắt quấn quanh, trói chặt chẽ, hắn còn nhìn thấy xích sắt xuyên qua xương cột sống và xương bả vai của thi thể, bàn chân cũng có xích sắt xỏ qua, treo lên trên xà nhà.

Lâu Cận Thần đi qua nhìn kỹ xích sắt nọ, phát hiện bên trên có phù văn thần bí, mặc dù Lâu Cận Thần không nghiên cứu về phù văn, nhưng cũng lại có thể cảm nhận được ý trấn áp đằng đẵng trong đó.

Ngay sau đó, hắn phát hiện gạch ốp bên dưới, xà nhà và sàn chỗ nào cũng khắc đầy phù văn.

Lâu Cận Thần lại nhìn chất thịt của thi thể, khô héo như cây, lại làm cho người ta có cảm giác cực kỳ săn chắc, vẫn có thể tưởng tượng được lúc sinh thời, nhục thân này nhất định cực mạnh mẽ.

"Vì sao phải treo hắn?" Lâu Cận Thần hỏi.

"Đây chính là bố trí của chính hắn khi còn sống, hắn nói, chỉ cần để cho hắn dính đất sẽ giống như mầm rơi xuống bùn đất, sẽ phát triển ra mầm mới." Sơn trưởng nói.

Lâu Cận Thần quay đầu nhìn cửa sổ một cái, trên cửa sổ nọ quả thật có một cái lỗ, đang lúc hắn chuẩn bị xác nhận thi thể có thể leo lên cửa sổ hay không, lại quay phắt lại, chỉ thấy sơn trưởng cầm một cây thước màu xám chỉ về phía đầu mình, trên xà nhà có một con quái vật tay dài lộ thân, đang định chạy trốn.

Mà khi cây thước trên tay sơn trưởng chỉ vào nó xong, trong nháy mắt nó mất đi sắc thái, đôi mắt nó vốn tràn ngập chết chóc, nhưng chết chóc cũng là một loại màu sắc, mà hiện tại lại chỉ có u ám.

Cơ thể nó nhanh chóng khô quắt, trong nháy mắt khi rơi xuống đã vỡ thành tro bụi.

Lâu Cận Thần phát hiện sắc mặt sơn trưởng không tốt lắm, rất nặng nề, ông nói: "Tiểu viện này đã không còn yên bình nữa rồi."

Lâu Cận Thần đương nhiên biết ở trong bóng tối mênh mông, muốn tìm được một tiểu viện thì cực khó, nhưng nếu là tử linh trong vùng bóng tối này, vậy chúng nó tìm tới nơi này e là không khó đến thế.

"Có thể dời đi không?" Lâu Cận Thần hỏi.

Sơn trưởng lắc lắc đầu, nói: "Bố trí ở nơi này là do sơn trưởng đầu tiên dày công xếp đặt, về sau lại trải qua tăng cường cấm chế của sơn trưởng thứ hai, những năm gần đây, ta cũng thỉnh một pho tượng thần của Quốc sư tới nơi này trấn áp, đồng thời làm một chỗ nói chuyện. Hiện tại xem ra phải cử một ít người bảo vệ đến đây."

Lâu Cận Thần không hỏi, vì sao không nghĩ cách giết chết hoàn toàn thi thể của hai sơn trưởng tiền nhiệm, hắn tin tưởng Quốc sư nhất định có thể làm được, nhưng bọn họ đều không làm vậy, hiển nhiên là bọn họ đang cho hai vị sơn trưởng tiền nhiệm để lại một chút cơ hội từ chết chuyển thành sống.

"Ta từng thề với sư phụ ta, nhất định bảo vệ tốt thi thể của hắn, tuyệt không để cho thi thể của hắn bị phá hoại." Sơn trưởng sau hồi lâu im lặng, lúc này mới mở miệng nói.

"Tương lai, ta cũng sẽ treo ở chỗ như thế, chờ mong một khắc từ chết chuyển sống." Sơn trưởng tựa như đã nghĩ tới tình cảnh bản thân ông bị treo trong này.

Trong một căn phòng phủ kín phù văn, từ đó mà hình thành một loại cấm chế nào đó không thể diễn tả được đang treo một thi thể quỷ dị.

Lâu Cận Thần nghe lời sơn trưởng nói, chỉ cảm thấy sơn trưởng lúc này đang tiêu cực, ông tựa như không tìm thấy con đường phía trước, Lâu Cận Thần có thể hiểu, đại nạn giáng xuống, những người trước đó đều treo chết ở đây, mà mình vẫn hông thể tìm thấy con đường phía trước.

"Sơn trưởng, không biết có thể hỏi một chút được không, Hóa Thần Cảnh của Diêm La Đạo là dạng gì?"

Sơn trưởng im lặng, vẫn nhìn thi thể treo ngược kia, sau hồi lâu trầm mặc, khi Lâu Cận Thần nghĩ rằng ông không định trả lời, ông lại mở miệng, nói: "Hóa Thần là một đại cảnh giới, các phái lớn đều sẽ chia thành ba tiểu cảnh, cũng chính là từ đệ tứ cảnh bắt đầu tính là nhập Hóa Thần."

Điểm này thì Lâu Cận Thần biết.

Sơn trưởng nói tiếp: "Đệ nhất cảnh của Diêm La Đạo là tẩu âm nhân, đệ nhị cảnh là âm dương tiên sinh, đệ tam cảnh là dương soa, đệ tứ cảnh là văn thư, hai sơn trưởng tiền nhiệm và ta đều vẫn luôn mắc kẹt ở đệ tứ cảnh, bởi vì đệ ngũ cảnh là vô thường, thử hỏi thế gian này lại có ai có thể giác ngộ được sinh tử vô thường này chứ!"

"Đi thôi."

Sơn trưởng nói xong thì xoay người rời khỏi, Lâu Cận Thần đi theo ra, khi trở lại phòng ở giữa, tượng gỗ trắng điêu khắc như đang truyền đến âm thanh.

"Sao thế, xảy ra chuyện gì rồi?" Tượng gỗ trắng điêu khắc dường như cũng hơi lo lắng.

"Có vong linh vào được." Sơn trưởng nói.

"Thế phải điều người trông coi, ta nhớ rõ, Dục Khuyển Thành từng có thể nuôi một loại chó thông hành âm dương, chó này trí tuệ mà trung thành, nhưng sau khi đào tạo dùng để trông giữ tiểu viện này, thì Dục Khuyển Thành này hình như xảy ra vấn đề." Tượng gỗ trắng điêu khắc nói.

Lâu Cận Thần hơi bất ngờ vì Quốc sư lại có thể sẽ nhắc tới Dục Khuyển Thành, không nhịn được nói: "Dục Khuyển Thành đã biến thành Khuyển Phong quốc rồi."

Bình Luận (0)
Comment