Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 64 - Chương 64: Không Thể Thấy (1)

Chương 64: Không thể thấy (1) Chương 64: Không thể thấy (1)

Sau sự việc 'Hoàng tiên' lần này, Lâu Cận Thần phát hiện bản thân quá thiếu hiểu biết đối với những tri thức tu hành thông thường, bèn thỉnh giáo Quan chủ. Quan chủ cũng không hề tiếc rẻ, hắn lấy ra hơn mười quyển sách từ trong chiếc túi màu xám của mình, nói: "Đây là bổn quan cầu pháp mấy năm gần đây rồi ghi chép lại, ngươi cầm đi xem đi."

Lâu Cận Thần mừng rỡ, mang theo sách trở về phòng của mình.

Hai đồng tử lại một lần nữa trở lại trước mặt Quan chủ học tập, chỉ là Quan chủ không giỏi ngôn từ, chỉ muốn cho bọn họ xem sách, nhưng bọn họ lại rất khó lý giải những nội dung khó hiểu ở trong sách, trong khoảng thời gian ngắn lập tức khổ não không thôi.

Lúc Lâu Cận Thần trở lại phòng của mình, đầu tiên là lấy ra một quyển "Diễn biến pháp mạch" từ trong chồng sách, tác giả tên là Đổng Trình, sau khi xem qua, Lâu Cận Thần đã có một khái niệm đối với lưu phái tu hành trên đời hiện nay.

Sớm nhất chính là luyện khí pháp, trong đó "Thải luyện nhật nguyệt pháp" đã lưu truyền khắp thiên hạ, nếu có tâm tìm kiếm, thì không khó để đạt được.

Mà sau đó, bởi vì luyện khí pháp khó tu, liền diễn biến ra một phái là Vũ Hóa. Điều phái vũ hóa theo đuổi chính là buông tha nhập thân, vũ hóa đăng tiên. Học đường Quý thị, Quý phu tử thuộc Nho môn, nhưng cũng là một chi đại pháp mạch của phái vũ hóa.

Rồi sau đó chính là "Diêm La", trên sách này đã dùng hai chữ thần bí để miêu tả pháp mạch này, sau lại có phái Hoạn Linh, phái Bí Thực, Tế Thần, Hương Hỏa Thần Đạo, ... đủ loại. Những phái này từng có một Hóa Thần cấp đại tu, liền được xưng là chính pháp thế gian.

Đương nhiên còn có rất nhiều tạp lưu, cùng với các nhánh phụ được phân ra từ những chính pháp này, còn được gọi là bàng môn.

Trong đó Quan chủ tu ngũ tạng thần pháp, thuộc loại bàng môn, lúc trước các đại tiên trong núi tu chính là con đường kết hợp giữa Vũ Hóa và Hương Hỏa Thần Đạo, vừa tu âm hồn hóa dương, rồi lại ham muốn sự tiện lợi của Hương Hỏa thần pháp.

Mà lúc trước ở Đỗ Gia Trang gặp phải người nuôi rắn cổ, nàng là phái Hoạn Linh, cũng là một trong những chính pháp thế gian, chỉ là trong sách kia cũng nói rõ ràng, trong phái Hoạn Linh có phân chia trên dưới, thượng thừa "Linh" là tinh linh thiên địa, ngàn dặm khó tìm, mà hạ thừa chính là mấy thứ như trùng cổ, khó thành đại đạo.

Về phần phái Bí Thực, Lâu Cận Thần đã gặp qua, trong Thanh La Cốc thuộc Phái Bí Thực, trong đó cảnh giới thứ nhất là Mộc Mị, mà hắn còn giết chết một người dị hóa Phái Bí Thực.

Về phần phái Tế Thần, càng không có định số, trong sách nói, mạnh thì mạnh, lại thường tự hủy trong Tế Thần.

Mà những thứ thượng vàng hạ cám khác, đều bị xưng là tạp lưu, đây cũng là thứ Lâu Cận Thần thấy nhiều nhất, nhưng cho dù là tạp lưu thì cũng có bóng dáng của Chính Pháp, chỉ là bị sửa đổi rất nhiều điểm mấu chốt gì đó, thứ tu ra vừa khủng bố mà lại hại thân.

Mà những đại tiên trong núi kia, thật ra cũng có thể quy vào đám tạp lưu, Lâu Cận Thần phát hiện mình trước đó đúng là quá coi trọng bọn họ.

Thời gian trôi nhanh giống như thoi đưa.

Một ngày này, sáng sớm liền có người gõ cửa đạo quan, là một bộ khoái, hắn phụng mệnh đến mời Hỏa Linh Quan chủ đi hỗ trợ.

Hỏa Linh Quan đã được phủ thành phê duyệt công văn, thế nên mới có thể xây dựng Quan ở phụ cận Tù Thủy Thành, cho nên quan phủ gặp phải chuyện, bọn họ sẽ tới mời người đi hỗ trợ, Mà Quan chủ không muốn đi, liền để Lâu Cận Thần đi.

Nhìn ánh mắt muốn nói lại thôi của Đặng Định, hắn lại không thể từ chối, đồng dạng, cũng là bình yên trước cơn bão, muốn đi xem là chuyện gì mà ngay cả quan phủ cũng không giải quyết được.

Lâu Cận Thần ra khỏi đạo quan, không phải một người, cũng không phải hai người, mà là ba người.

Đặng Định cũng muốn đi theo, Lâu Cận Thần suy nghĩ một chút, cảm thấy trải qua một ít chuyện, có lẽ sẽ làm cho tâm trí của bọn họ trưởng thành, sẽ có lợi đối với chuyện tu hành, cho nên bèn mang theo hắn cùng đi, Quan chủ cũng không hề phản đối.

Mà Thương Quy An vốn cũng muốn đi, chủ yếu là muốn quay về Tù Thủy Thành một chuyến, nhưng Lâu Cận Thần lại cảm thấy Quan chủ một mình ở chỗ này, cần có người ở bên cạnh chiếu cố, mặc dù Quan chủ cũng không cần, nhưng làm đệ tử sao có thể chạy xuống núi chơi, để sư phụ một mình chứ.

Thương Quy An đành phải ở lại, chỉ là Thương Quy An vào lúc Lâu Cận Thần thu dọn đồ đạc, nhân cơ hội đi vào trong phòng của hắn, lặng lẽ nói: "Sư huynh, nếu như có thể, giúp ta trở về xem tình hình trong nhà một chút được không?"

Đã trôi qua lâu như vậy, lần trước biết phụ thân hắn đi ra ngoài huyện xử lý sự vụ, cũng không biết đã xử lý đến đâu rồi, bởi vì trong nhà rất lâu rồi không gửi tin đến, mà trong nhà Đặng Định lại thường xuyên gửi đồ tới, không chỉ gửi cho Đặng Định, cũng gửi cho những người khác ở trong Quan, điều này làm cho trong lòng Thương Quy An cảm thấy rất không vui, hắn thật sự vô cùng hâm mộ.

Bình Luận (0)
Comment