Lâu Cận Thần nghe nàng nói như vậy, không biết nàng có phải vừa nhìn thấy, cho nên mới nói như vậy hay không, hay là thật sự mơ thấy.
Lâu Cận Thần không làm rõ được, nhưng lúc này hắn còn có việc phải làm, hơn nữa việc quỷ dị trên đời nhiều lắm, càng là quỷ dị, càng nói rõ có vấn đề, tiểu cô nương này bị nhiều người như vậy tìm cùng đuổi giết, chính là một nguồn phiền toái, vì thế nói: "Ta bây giờ có việc, muốn vào trong căn nhà này đi xem một chút, bản thân ngươi ở nơi này cẩn thận một chút."
Khi Lâu Cận Thần đứng lên, nhìn thấy nét sợ hãi trong mắt tiểu cô nương.
"Thúc thúc, ngươi cũng không cần ta nữa sao?" Tiểu cô nương lo lắng nói.
"Người nhà của ngươi đâu?" Lâu Cận Thần hỏi.
"Dì Tân đi dẫn dắt kẻ địch rời đi rồi, người khác đi nơi nào, ta cũng không biết." Tiểu cô nương yếu ớt nói, nàng tựa như ý thức được Lâu Cận Thần cũng không muốn quản nàng.
Đúng lúc này, có người xuất hiện ở đầu ngõ.
Không phải những người kia lúc trước đuổi giết nàng, mà là những kẻ tương tự bọn buôn người ở cổng thành.
Người nọ thò đầu nhìn vào bên trong, lập tức chạy đi, tựa như là đi thông báo người nào.
Lâu Cận Thần lo lắng sau khi mình rời khỏi, tiểu cô nương sẽ bị những tên buôn người này bắt đi.
Vì thế nói: "Ngươi theo ta, đợi lát nữa đừng lên tiếng."
Nàng lập tức ngạc nhiên lẫn vui mừng gật đầu, Lâu Cận Thần đưa tay, nàng lập tức đặt bàn tay nhỏ bé lên.
Bàn tay nhỏ thế mà lạnh toát.
Lâu Cận Thần dắt nàng, sau khi tới cửa căn nhà kia, sau đó đi về phía trong khe cửa. Lâu Cận Thần vươn tay vạch lên không trung về phía khe cửa, khe cửa kia ở trong mắt tiểu cô nương nhanh chóng to lên, lại như là chính nàng đang nhỏ đi.
Hai người vào nhà, sau đó tiểu cô nương đi theo Lâu Cận Thần, hướng về một nơi mùi thơm nồng đậm nhất mà đi.
Đôi mắt tiểu cô nương chuyển động, cũng không biết Lâu Cận Thần muốn làm cái gì, Lâu Cận Thần cũng không biết nàng đang nghĩ cái gì.
Lâu Cận Thần đi tới nơi hương thơm nồng nhất, là một căn phòng mới, hiển nhiên đây chính là phòng kết hôn, nơi này đang sắc thuốc.
Hắn nhìn thấy một người trẻ tuổi, đang ngồi ở bên một cái bếp lò sắc thuốc, vừa đọc sách, sau đó vừa nhổ râu sâm ăn.
Mà sâm rõ ràng bị cắt xuống một nửa, Lâu Cận Thần hoài nghi một nửa khác đã sắc ở trong lò thuốc trên bếp lò.
Sau khi Lâu Cận Thần tiến vào, y căn bản là chưa phát giác cái gì, chỉ ở nơi đó đọc sách, ăn sâm trắng không trọn vẹn, nhìn qua cực kỳ tự tại cùng thích ý.
Đột nhiên, ánh sáng trong phòng trở nên quỷ dị, ánh sáng tự nhiên ban đầu trở nên mơ hồ, ánh sáng chiếu vào trên cửa sổ, như là biến thành quỷ dị mờ nhạt, như là ánh đèn trong mộ toát ra.
Người trẻ tuổi như thư sinh ngồi ở bên cạnh lò lửa kia ngẩng đầu lên, sau đó y nhìn thấy, đồ đồng trong phòng cũng đang tỏa sáng quỷ dị, cái bàn thế mà mọc ra chồi, nhanh chóng mọc ra lá cây.
Trên bàn, ghế, xà nhà, đều mọc ra lá cây, mọc ra dây leo.
Ngay sau đó, trong tai hắn bắt đầu nghe được thanh âm kỳ quái.
Đây là tiếng của tinh linh trong núi.
Những thanh âm đó hùng hùng hổ hổ.
"Con rể độc ác, ngươi giết vợ, ăn vợ, ngươi thật ác độc nha!" Một thanh âm chói tai nói.
Trên mặt 'con rể độc ác' đầu tiên là nghi hoặc đứng lên, ở sau khi nghe được thanh âm này, liền nhìn thấy đủ loại tiểu tinh quái xuất hiện ở trong phòng.
Trong mắt người trẻ tuổi hiện lên một tia kinh hoảng.
"Các, các ngươi..." Bộ dáng người trẻ tuổi có chút không dám tin.
"Con rể, ngươi ăn con gái của ta, trả mạng con gái của ta!" Đây là thanh âm đau thương phẫn nộ của 'xã trưởng'.
"Phụ thân! Sao người lại tới đây." Thư sinh kia thốt ra.
"Ngươi còn dám gọi ta phụ thân, ngươi ăn con gái của ta, ta muốn ngươi đền mạng!"
Xung quanh dâng lên pháp thuật giống như ánh lửa như có như không, như muốn thiêu hủy căn phòng này, trong thời gian ngắn, ánh sáng trong phòng lúc sáng lúc tối, như là thành núi rừng, quỷ dị vô cùng.
"Phụ thân, con là Tiểu Mỹ, con chưa chết, con là Tiểu Mỹ, con vốn định qua đoạn thời gian nữa lại nói cho cha, nhưng cha sao lại tới rồi?" Thư sinh kia nói nhanh.
Lời của hắn, khiến thanh âm trong bóng ma quỷ dị lâm vào dừng lại.
"Con, vậy con sao lại thành người con muốn gả rồi?" Trong bóng tối, thanh âm xã trưởng mang theo kinh nghi.
"Phụ thân, tinh quái chung quy là tinh quái, con muốn làm một con người, muốn làm một người thật sự." Tiếng của thư sinh kia đã thay đổi, biến thành giọng của một nữ tử, lại vẫn kèm theo giọng của nam tử, tỏ ra vô cùng quái dị đáng sợ.
"Con, ăn trượng phu mới kết hôn của con rồi?" Trong thanh âm của 'xã trưởng' mang theo kinh ngạc.
Mắt thư sinh kia chuyển động, hắn rõ ràng nhìn thấy rất nhiều tiểu tinh quái đi tới trong phòng, lại nấp vào trong bóng tối, khiến hắn nhất thời tìm không thấy.
"Phụ thân, người ở nơi nào?" Thư sinh hỏi.
"Nhưng, con vì sao phải ăn chính mình?" 'Xã trưởng' hỏi.