Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 73 - Chương 73: Thế Sự Như Gió (3)

Chương 73: Thế sự như gió (3) Chương 73: Thế sự như gió (3)

"Cháu cũng muốn làm thơ nữa." Cô bé tiếp tục nói.

"Được được được." Lão nhân lấy ra một sợi dây thừng ở trong phòng, xuyên qua thẻ trúc trên một cái lỗ nhỏ, sau đó treo lên cây ngân chương kia. Cây ngân chương ở trong gió phát ra tiếng xào xạc, hình như cũng đang vô cùng vui vẻ.

Lâu Cận Thần đã trở lại trong thành khi cửa thành sắp đóng lại.

Lúc vào thành, lại thấy được một người làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn, thủ vệ thành hắn rõ ràng đã từng gặp, là vị hán tử hắn đã gặp được trong sơn miếu kia.

Lúc này người nọ mặc một bộ quần áo sĩ tốt thủ thành, bên hông vẫn đeo đao, Lâu Cận Thần nhận ra hắn, hắn hiển nhiên cũng nhận ra Lâu Cận Thần, chỉ thấy hắn hơi gật đầu với Lâu Cận Thần, nhưng cũng không nói gì thêm.

Lâu Cận Thần nhìn ra được, hắn gầy đi không ít, vành mắt có chút đen.

Điều này làm cho Lâu Cận Thần lập tức nghĩ tới người phụ nữ bị "Quỷ" đoạt thân đi cùng hắn.

Họ vẫn còn bên nhau chứ?

Lâu Cận Thần không biết, nhưng có thể cho đối phương một đường lui và cơ hội.

"Ta đang ở Hỏa Linh quan, nếu ngươi có việc có thể tới đó tìm ta."

Nghe Lâu Cận Thần đột nhiên nói ra một câu như vậy, vị hán tử này chỉ có thể gật đầu, nhưng còn chưa kịp trả lời, Lâu Cận Thần đã đi rồi.

Lúc xong việc, hắn về đến nhà, trong nhà đèn đuối sáng trưng, nhưng không biết vì sao, hắn nhìn căn nhà đèn sáng an tĩnh lại sinh ra một tia sợ hãi, thế nhưng rõ ràng người phụ nữ này là hắn cướp được ở trên đường, hơn nữa còn là loại nữ nhân cực kỳ vừa ý hắn, nữ nhân có khí chất khuê các, tuy rằng mang theo một nữ nhi, nhưng hắn cũng không thèm để ý.

Cho nên lúc ấy, phụ nhân này nói muốn sinh sống ở Tù Thủy Thành, hắn cũng vui vẻ đồng ý, hành tẩu giang hồ nhiều năm như vậy, hắn cũng sớm đã chán ghét cảnh màn trời chiếu đất trên giang hồ, muốn có một ngôi nhà, cho nên hắn đã mua một ngôi nhà, mà chính hắn cũng tìm một công việc để làm.

Ngay từ đầu làm việc ở trên bến tàu, nhưng lại không kiếm được bao nhiêu tiền, còn bị bóc lột, sau đó lại dứt khoát gia nhập một bang phái ở trên bến tàu. Nhưng sau khi hắn gia nhập bang phái, cho dù bản thân có một thân võ nghệ, lại chỉ bị xem là đám tay chân, có chuyện gì nguy hiểm là sẽ bị gọi đi làm, cuối cùng chỉ có thể rời khỏi, sau đó lại tốn chút tiền, làm thủ vệ thành ở đây.

Tiền mặc dù không nhiều, nhưng cũng quen được không ít người, hắn đang chuẩn bị nghĩ cách, xem có thể làm một bổ khoái được không, hắn tin tưởng vào nhiều năm kinh nghiệm của mình, vẫn có thể có thành tựu, cho dù là điều tra một ít chuyện quỷ quái, hắn cũng tin tưởng bản thân có thể nhìn ra, nhất là bị quỷ quái phụ thân, hắn tin tưởng hai mắt của mình nhất định có thể nhìn ra.

Xoa xoa mặt, đẩy cửa viện ra, đồng thời lớn tiếng nói: "Phu nhân, ta đã trở lại."

Trong phòng đã chuẩn bị xong cơm nước, một cô gái ngồi ở chỗ đó viết chữ, một phụ nhân ngồi ở bên cạnh, lẳng lặng nhìn.

Sau khi hán tử tiến vào trong phòng, nàng mỉm cười, nụ cười rất tiêu chuẩn, rất dịu dàng, hán tử nhìn thấy cảnh này, sự sợ hãi ở trong lòng ngay lập tức biến mất, hắn nói: "Các ngươi đoán xem hôm nay ta đã gặp được ai?"

"Ai vậy!" Người phụ nhân hỏi.

"Còn nhớ người chúng ta đã gặp ở sơn miếu kia không?" Hán tử đặt đao ở trên người xuống, đồng thời vuốt nhẹ áo khoác.

Phụ nhân vẫn ngồi ngay ngắn ở nơi đó, ánh mắt khẽ động nói: "Là người trẻ tuổi cầm kiếm tiêu diệt yêu ma."

"Đúng vậy, lúc trời tối, hắn đã đi vào thành từ phía cửa đông, vừa nhận ra là ta, ta gật đầu với hắn, hắn cũng nói chuyện với ta." Hán tử nói.

"Nói gì vậy?" Phụ nhân truy hỏi, nàng nhớ tới đêm hôm đó, lúc bản thân đi vào trong miếng, ánh mắt của người trẻ tuổi nhìn lén mình khi hắn đang giả vờ ngủ.

"Hắn nói hắn đang ở Hỏa Linh quan, có việc có thể tới tìm hắn, ta có thể có chuyện gì chứ, ha ha!" Hán tử cười nói, ngồi trên cái bàn nhỏ đựng thức ăn, cầm một chai rượu từ trên bàn, rót một chén, uống cạn một hơi, chỉ cảm thấy cuộc sống hiện tại vô cùng vững vàng, yên ổn, có vợ, có con gái, cực kỳ tốt.

Cô gái đang viết chữ ở trên giường, cúi đầu, vẫn đang viết chữ, chẳng qua tốc độ viết lại nhanh hơn rất nhiều, nàng giống như đang cẩn thận lắng nghe.

"Đúng vậy, thật sự là một quái nhân, mấy người thường giao tiếp với quỷ quái thật sự rất kỳ lạ, chúng ta vẫn nên kinh nhi viễn chi một chút thì hơn." Phụ nhân nói.

"Đúng đúng đúng, vẫn là phu nhân có học vấn, đúng là phải kính nhi viễn chi." Hán tử nhếch miệng cười, ngụm nhỏ uống xuống một chén rượu, rượu trôi xuống cổ họng, hóa thành vận mệnh không biết.

Buổi tối hôm đó Lâu Cận Thần qua đêm ở nhà Đặng Định, hắn kể lại toàn bộ cho Đặng phu nhân kết quả của chuyến đi này.

Sáng hôm sau, mang theo Đặng Định định trở về Hỏa Linh Quan, hơn nữa nói cho Đặng phu nhân, muốn đến Thương phủ để bái phỏng, Đặng phu nhân lại nói cho hắn biết Thương phủ đã dọn đến huyện sát vách.

Bình Luận (0)
Comment