Sau khi trại chủ chết, trại chủ đã để Khưu Văn làm trại chủ, Khưu Văn không đồng ý, nói là bằng lòng phụ tá nhi tử của trại chủ lên làm trại chủ, chẳng qua lúc ấy nhi tử của trại chủ còn nhỏ, tất cả đều do Khưu Văn quản lý.
Nhưng vào một ngày nọ, nhi tử của trại chủ cũ chết trong một cuộc đại chiến, vì vậy đã không có người thừa kế, rất nhiều người cho rằng sư gia dùng thủ đoạn khiến thiếu trại chủ chết.
Thế nhưng những năm gần đây, việc kinh doanh của Khưu Văn đã có hiệu quả, loại nghị luận này cũng chỉ là len lén bàn tán, không có ai dám nói ngay mặt.
Mà tùy theo Hỏa Thần Giáo ở vùng này càng lúc càng cường đại, Khưu Văn lại là tế tự của Hỏa Thần Giáo, địa vị cũng càng lúc càng vững chắc.
Cho nên tuy hắn ta là sư gia, nhưng cũng tương đương với trại chủ.
Nhưng mấy năm nay, Hỏa Thần Giáo ngoại bộ đã không có kẻ địch nào, thế mà nội bộ lại xuất hiện bất hòa.
Khưu Văn cho rằng làn gió cúng tế trong giáo phái đã chuyển sang hướng tà ác và tàn khốc, cho nên muốn xoay chuyển, nhưng một số lượng lớn người đang đắm chìm trong những sức mạnh nhận được từ Hỏa Thần, không muốn thay đổi cách cúng tế.
Cho nên, hắn ta nói nhiều, muốn một lần nữa lập giáo quy trong giáo đã đắc tội rất nhiều người, khiến ai ai cũng cảm thấy phiền.
Người ở xa cũng sẽ ảnh hưởng đến người bên cạnh, bên trong Đoạn Đầu Trại cũng có người cảm thấy hắn ta phiền, đồng thời cho rằng là hắn ta âm mưu đoạt quyền trại chủ.
Hai năm qua, trong trại vẫn luôn có người muốn kêu gọi chọn lại trại chủ, hành động này rất rõ ràng, chính là nói Khưu Văn không có tư cách ra lệnh cho bọn họ.
Khưu Văn biết đây là có người làm chỗ dựa cho bọn họ ở trong giáo.
Tối hôm nay hắn ta vừa trở về đã mở họp ở Nghị Sự Đường, đây là sớm có chuẩn bị, hắn ta phát hiện chính mình đã đánh giá thấp mức độ sốt ruột của đám người này.
Cũng đúng thôi, mọi người đều thờ Hỏa Thần, dây dưa càng sâu thì lòng càng sinh nôn nóng, làm việc nóng nảy mà dũng mãnh, đây là ưu điểm lúc khai chiến với giáo phái khác, nhưng cũng là khuyết điểm khi đối nội.
Mà mấy ngày nay, hắn ta vẫn luôn phụng mệnh giáo chủ đi vào trong phủ thành Giang Châu, là vì mời vị Giang Sinh nghe nói là Bí Linh chuyển thế tới làm phụ thần trong giáo.
Mục đích cũng là vì giảm bớt sự ràng buộc và dựa dẫm của mọi người đối với Hỏa Thần.
Nhưng việc này đã bị người trong trại bắt lấy cơ hội.
Hắn ta nghĩ đến điều này, tự hỏi chẳng lẽ tin tức bị lộ ra tiếng gió, vì vậy những người phản đối trong giáo mới không thể chờ đợi được nữa?
Lòng Khưu Văn chìm xuống, nhưng thê tử của mình đã bị dẫn đi rồi.
Dọc đường trầm mặc, bầu không khí bức bối.
Khi hắn ta đến Tế Đường, chỉ thấy thê tử mình đang đứng ở chính giữa, dựa vào vách tường.
Ánh lửa bên trong ao lửa ở giữa Tế Đường chiếu sáng toàn bộ Tế Đường, ở trong núi, tất cả việc lớn đều sẽ trao đổi ở đây, hàm nghĩa trong đó chính là, dưới sự chứng kiến của Hỏa Thần, không thể đổi ý chuyện đã được quyết định.
Trên những cái ghế quanh bể lửa đều có người ngồi, Khưu Văn trông thấy đám người trong đó thì lòng chùng xuống, người ở đây, có người cúi đầu không dám nhìn hắn ta, còn đám có quan hệ cực tốt với hắn ta vậy mà đều không có mặt.
"Còn những người khác đâu?" Khưu Văn đi vào liền hỏi, trong mắt hắn ta đã sinh ra tia sắc lạnh, nhìn đám người xung quanh, trong một chốc không có ai dám đối diện với hắn ta, cuối cùng, ánh mắt hắn ta rơi xuống trên người một lão nhân.
Lão nhân này là luồng thế lực lớn nhất trong Đoạn Đầu Trại, năm đó trại chủ còn sống, lão ta là kẻ bị trại chủ chèn ép.
Hiện tại lão ta rốt cuộc muốn trở mình làm chủ sao?
"Không biết Ngọc Công huynh là có ý gì?" Khưu Văn hỏi.
Lão già đó chậm rãi đứng lên, không tiếp tục che giấu thần thái trong mắt nữa, nói: "Những năm gần đây, mặc dù ngươi không phải trại chủ, lại thực thi quyền lực của trại chủ, nhưng nể tình ngươi dẫn Hỏa Thần vào trong trại, khiến trại có thể kéo dài, tất cả mọi người cũng không có ý kiến gì . . ."
"Nhưng những năm này, ngươi nhìn xem mình đang làm cái gì, ngươi ở đây ruồng bỏ Hỏa Thần, ngươi đang cố gắng cắt bỏ cúng tế đèn nhang của Hỏa Thần, lòng của ngươi đã không còn thuộc về Hỏa Thần nữa, hôm nay, ta ở bên bể lửa gọi Hỏa Thần, hỏi lòng của ngươi . . ."
"Nếu trong lòng ngươi không có vết nứt thì hãy vào ao lửa tắm lửa thần, nếu có thể bình yên vô sự sau một khắc đồng hồ, ngươi vẫn sẽ là sư gia của Đoạn Đầu Trại, chúng ta vẫn sẽ tôn ngươi là tư tế trong giáo."
Lão già này cũng dùng lí do thoái thác này để thuyết phục một bộ phận lớn người ở đây, ý của lão ta là, nếu Khưu Văn không có ruồng bỏ Hỏa Thần thì sẽ không bị lửa đốt, nếu như bị lửa đốt chết, vậy thì hắn ta đã chối bỏ Hỏa Thần, và phải bị đốt chết.