Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 908 - Chương 908: Tu Pháp Luyện Kiếm, Phu Tử Hỏi Về Mắt (2)

Chương 908: Tu pháp luyện kiếm, phu tử hỏi về mắt (2) Chương 908: Tu pháp luyện kiếm, phu tử hỏi về mắt (2)

Sau khi Thương Quy An trở về liền bắt tay vào thành lập Đạo Hội, gửi thư cho các tu sĩ ở Giang Châu, bất cứ ai đã đạt tới đệ tứ cảnh đều nhận được thông báo.

Những tu sĩ cấp thấp chỉ ở tam cảnh nhưng mở mang động phủ nếu muốn đến cũng có thể ở bên ngoài lắng nghe, nhưng họ không có quyền lên tiếng.

Bọn họ sẽ được xác định động phủ do họ tự mở mang là thuộc về mình ngay trong Minh Hội, dù động phủ đó nằm trong phạm vi thế lực của ai.

Lâu Cận Thần đang luyện tập kiếm thuật.

Hắn đứng ở nơi cao nhất của Kinh Lạc Cung, tức là đỉnh núi, chỉ có một chỗ vừa cho bò nằm là một tảng đá, không có cỏ cây, chỉ có gió. Lâu Cận Thần đứng đó, gió thổi vào mặt, một thanh tiểu kiếm màu xanh đen lơ lửng.

Ngón tay Lâu Cận Thần như kiếm đặt ở bên hông, tay nhích nhẹ làm mũi kiếm rung bần bật tạo ra một vòng sáng. Lâu Cận Thần đâm ngón tay tới trước, mũi kiếm cũng đâm vào vòng sáng theo.

Tiểu kiếm nháy mắt biến mất, tiếp đó xuất hiện ở một nơi khác, ngay lúc nó xuất hiện liền giơ cao chém mở hư không.

Lâu Cận Thần hòa pháp thuật của Môn tự pháp vào trong ngự kiếm, khiến kiếm pháp của hắn lập tức lập thể hơn.

Kiếm ý ban đầu của hắn tuy có thể chui vào lòng người khác, nhưng thân kiếm thực thế thì chỉ có tung hoành đâm xuyên một chiều không gian, nếu người đó ở chiều không gian khác, hoặc một mặt phẳng khác thì kiếm không thể tổn thương.

Cho dù thanh kiếm biến thành ánh sáng cầu vồng, dù nhanh đến đâu nó vẫn ở trong một chiều không gian, nhưng bây giờ nó có thể trực tiếp tiến vào một chiều không gian khác.

Tuy nhiên, điều này vẫn chưa đủ, hắn cảm thấy vẫn còn quá chậm, hắn cho rằng nhất định phải làm đến mức độ một ý niệm là kiếm xuyên không.

Lâu Cận Thần giơ tay kẹp kiếm vàng, trầm tư một lúc sau giơ tiểu kiếm rạch hư không, hư không như sóng dạt ra lộ sắc màu hỗn độn trong đó.

Đây là Kiếm Phân Âm Dương, sau khi Nhập Hư, tu vi tăng lên, Lâu Cận Thần có nhiều ý tưởng hơn với một thức kiếm pháp này.

Môn tự pháp cũng dẫn dắt nhiều linh cảm cho Lâu Cận Thần, một là phân âm dương, thứ này liên quan đến không gian, Môn tự pháp cũng liên quan không gian.

Lâu Cận Thần nhiều lần chém, người ở bên kia núi nhìn từ xa xem Lâu Cận Thần luyện tập kiếm pháp, mọi người đều cố gắng cảm thụ, tiếp cận kiếm ý mà Lâu Cận Thần phát ra.

Mỗi tu sĩ ra từ Cự Kình Sơn đều có kiếm thuật giỏi.

Tuy rằng Lâu Cận Thần không có cụ thể truyền dạy kiếm thuật, nhưng nếu như người ra ngoài không có kiếm thuật xuất sắc, khi bị người ta hỏi sẽ tự thấy xấu hổ.

Bởi vì khi Lâu Cận Thần luyện kiếm tiết lộ ra kiếm ý đủ bọn họ cảm ngộ và tu tập.

Trong suy nghĩ của Lâu Cận Thần thì luyện thức kiếm pháp này đến mức tận cùng đủ để chém bất kỳ thứ gì.

Nhưng sau khi Nhập Hư, bản lĩnh thật sự là có thể cảm nhiếp lực lượng cấp độ sâu hơn trong thiên địa.

Lâu Cận Thần không biết năng lực của đạo lưu khác thì thế nào, nhưng hắn cảm ứng rõ ràng hơn, có thể cảm nhiếp được lực lượng như của thần ở cấp độ sâu hơn kéo về cho mình.

Nguyên nhân nói là lực lượng như thần bởi vì nó đã siêu thoát mặt ngoài lực lượng nguyên khí hội tụ, mà là cảm thụ được vật chất nào đó, bên trong tồn tại căn bản đạo vận.

Có thần thì gọi là thần linh, vô thần thì là đạo vận.

Đó là một loại không phải sinh mệnh nhưng tồn tại trong thiên địa vĩnh hằng, thí dụ như đạo vận của mặt trời, mặt trăng, của núi non, của gió hay đạo vận của không gian, thời gian.

Các loại đạo vận này nếu không đến cảnh giới Nhập Hư thì không cảm thụ được, lúc trước tối đa chỉ cảm thụ pháp vận bị nó tỏa ra ngoài.

Giống như là một ngọn đèn ở nơi đó, chỉ có thể chạm đến ánh sáng mà nó tỏa ra.

Hiện tại hắn cảm thấy chính mình mượn dùng được cả 'lửa' ở trung tâm.

Còn về tiến sâu hơn nắm giữ 'ngọn đèn' thì đó là chuyện trong tương lai.

Thứ ở cấp độ sâu hơn giống như trái cây, nó ở đó, mặc cho mọi người tìm kiếm, tìm được có thể hái xuống.

Đạo vận âm dương.

Hiện tại Lâu Cận Thần cảm thụ giống như ở trong biển rộng mênh mông, tùy tay vớt lên nước biển.

Hiện tại thứ bị Lâu Cận Thần vớt lên là âm dương nhưng không phải âm dương, thân ở trong đó, chạm được là nó nhưng không phải nó.

Lâu Cận Thần từ trong đó ngưng luyện ra kiếm pháp Kiếm Phân Âm Dương này cũng rất tốn sức.

Lâu Cận Thần suy nghĩ rất lâu, cảm thấy ở trong biển âm dương mênh mông cố gắng vớt lên thì chẳng bằng xuống tay từ Thái Dương, Thái Âm trong lĩnh vực Âm Dương Tế Phân.

Lâu Cận Thần luôn cho rằng bởi vì hắn ở thế giới bên kia dùng kính viễn vọng thiên văn nhìn thấy biển, cho nên Thái Dương Quan Tưởng Đồ trong lòng hắn khác với người ở thế giới này.

Loại cảm giác đó không thể truyền dạy, bởi vậy cho tới nay thật ra nó xem như một đòn sát thủ của Lâu Cận Thần, trợ giúp hắn kiềm chế nhiều kẻ địch mạnh.

Bình Luận (0)
Comment