Lần đầu Tiết Bảo Nhi tham gia tế lễ Táo Vương.
Trước kia phát hiện chỉ nghe nói chứ chưa từng tham gia tế lễ Táo Vương, lần này tham dự khiến nàng gặp nhiều người chỉ nghe tiếng tăm.
Đám người này đa số là tu sĩ, vị trí của Tiết Bảo Nhi hơi ở phía trước, đệ tử Châu Khinh Vân ngồi sau lưng nàng.
Mọi người ngồi quỳ, một cái bàn nhỏ đặt ở trước người, bên trên bày hoa quả, các loại thịt, trà và rượu.
Đất trống trước mặt họ là một bếp lửa xây trên mặt đất, có ống khói chĩa lên trời, khói đó giống như đang phát tín hiệu cho thần linh ở thiên ngoại.
Bếp có tám miệng, có thể thấy lửa cháy hừng hực trong mỗi miệng bếp.
Chính giữa đặt cái nồi lớn, nấu đầu tam sinh, giống như chờ Táo Vương đến ăn.
Lửa phừng phực trong bếp như cười như khóc, khi cười thì cuồng dã, khóc thì khiếp hồn người.
Có tám người mặc áo hiến tế lửa đỏ nhảy múa quanh tám miệng bếp, lửa đung đưa như cùng múa với người.
Đây là điệu nhảy hiến tế bếp, là nội dung chính của đợt tế lễ này.
Tiết Bảo Nhi khép mắt lại, nhưng trong mắt vẫn có lửa đỏ rực nhảy múa.
Nàng giống như nghe thấy tiếng thì thào lúc có lúc không từ bếp lửa.
Tiết Bảo Nhi kiềm chế tâm niệm, không dao động.
Thời gian từ từ trôi qua, bếp cháy càng nóng, tiếng thì thầm cũng càng lúc càng mãnh liệt, thậm chí như tiếng gió rít. Trên người Tiết Bảo Nhi dâng lên ánh sáng bạc che chắn cho đệ tử ở sau lưng.
Áp lực trên người Châu Khinh Vân giảm bớt nhiều.
Sau ba nén nhang, lửa bếp yếu dần, nhanh chóng thành tia lửa lập lòe.
Tám tế tư múa cùng lửa cũng lui xuống, Tiết Bảo Nhi nhìn thấy rất nhiều người khác đều thở phào nhẹ nhõm, có một số người thậm chí là mồ hôi đầm đìa.
Tiết Bảo Nhi khẽ cau mày, bởi vì nàng tiến bộ khá nhiều trong cuộc đối kháng này.
Lửa diễm xâm thực giống như là một loại kích thích, kích thích Thái Âm Chi Tính của nàng đối kháng lại.
Nàng từng nghe Lâu Cận Thần nói, người cảm nhận được 'Bí Linh' và kháng cự nó có thể nâng cao tính linh của bản ngã.
Ngay lúc này, các tư tế Táo Vương lại trở về, không khí trở nên nhiệt liệt.
Thoạt nhìn các tư tế Táo Vương rất bình dị gần gũi, thậm chí một số trông như người phụ nữ bận rộn làm việc bếp, trên mặt còn có dấu nhọ nồi.
Đại tư tế của họ đột nhiên đi ra, lớn tiếng nói:
"Ta thông báo cho mọi người một tin vui. Sở dĩ tin tức này gọi là tin mừng là nó tốt cho tất cả người trong giới vực chúng ta."
"Vừa rồi ta nhận được một gợi ý của Táo Vương, ngài nói tất cả tín đồ Táo Vương không cần phải lo lắng về nguy cơ phá giới. Nếu có người chịu thờ phụng Táo Vương thì xem như tín đồ của Táo Vương, vô luận đối phương là tu sĩ gì đều được."
"Tin thờ Táo Vương không phải vì thờ cúng mà là thay đổi đường tu hành của mình." Đại tư tế nói tiếp.
Tiết Bảo Nhi nhìn thấy rất nhiều người động lòng, đại khái là mới vừa rồi tư tế nhảy điệu múa hiến tế đã cho họ cảm thụ thần uy của Táo Vương.
Nhưng Táo Vương giữ vững tâm, không bị cướp đi tâm trí, nên nàng không có cảm thụ như vậy.
Xem lễ dần đến màn kết.
Đã đến lúc Tiết Bảo Nhi rời đi, nhưng nàng nhìn nhiều người hỏi ở nhà thờ Táo Vương như thế nào, nàng hiểu mọi người khủng hoảng.
Hiện tại nhiều tu sĩ đã thấy rõ thiên tượng thác nước ở góc tây nam, đặc biệt vào ban đêm càng rõ hơn.
Tiết Bảo Nhi xin phép đại tư tế Táo Vương cho mình về. Đại tư tế là một người trông như nông dân già, trên mặt tràn đầy thô ráp, mặc bộ đồ không mới, thậm chí còn có mảnh vá.
Ông ta thành khẩn nói: "Tiết tiên tử, Táo Vương chúng ta không phải Tà Thần gì, mấy Bí Linh không thể đúc thành kim thân thì càng không có cửa so sánh. Ngài là một thị thần trung lập trong muôn vàn chư giới, bất cứ người nào đều có thể thông qua Táo tế lấy được tin tức mình muốn, nếu như Tiết tiên tử có nghi hoặc, chúng ta nguyện ý giải đáp cho tiên tử."
Tiết Bảo Nhi đã nghe họ nói điều này trước đây, bây giờ đối phương chỉ lặp lại.
Tiết Bảo Nhi nói:
"Ta đã hiểu ý của đại tư tế, hơn nữa ta cũng biết giáo dụ của Táo Vương, nếu như có cần, nhất định đến hỏi."
Đại tư tế nói:
"Cách Tế Táo đều ghi trong sách này, có gì cần thì Tiết tiên tử tự lập Tế Táo cũng được, có thể trực tiếp được đáp lại."
Tiết Bảo Nhi nhận lấy, cuốn tập ấm áp giống như cục lửa ấm.
Tiết Bảo Nhi gật đầu, từ biệt đại tư tế, xoay người đi ra chỗ tế tự. Ánh sáng trăng rực rỡ tựa như mây dâng lên dưới chân hai người, nâng sư đồ lên bầu trời, bay về phía Quần Ngư Sơn. . . .
Không biết bắt đầu từ bao giờ, trong thiên hạ đều truyền ra một tin tức, nói là 'giới vực sắp bị phá', chỉ cần gia nhập vào 'giáo phái' nào đó là có thể bảo đảm bình yên.
Khi tin tức này truyền đi đã gây ra rất nhiều hoảng sợ, tự nhiên có rất nhiều người bắt đầu gia nhập một số giáo phái.