Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 917 - Chương 917: Thác Bạc Phá Giới, Nổi Lên Mưa Gió (3)

Chương 917: Thác bạc phá giới, nổi lên mưa gió (3) Chương 917: Thác bạc phá giới, nổi lên mưa gió (3)

Tất nhiên, cũng có một số chia rẽ giáo phái, ví dụ như Hỏa Thần phái từng hưng thịnh ở đông bắc Giang Châu đột nhiên tan rã.

Bọn họ đấu tranh nội bộ, giáo phái Táo Vương thừa cơ chiếm đoạt chỗ tín ngưỡng của họ.

Thật ra nhiều tu sĩ thờ phụng một ít tượng thần.

Dù là bên ngoài thành phủ Giang Châu cũng có nhiều, Thương Quy An không quản mấy chuyện đó, chỉ tăng nhanh tiến độ thành lập Đạo Hội.

Lâu Cận Thần vẫn tu pháp luyện kiếm.

Hắn đứng trên đỉnh núi, đối diện với thác nước, tay liên tục vung kiếm.

Mục tiêu của hắn là thác nước kia.

Nhưng kiếm thì vung trước mặt.

Đây là một loại luyện pháp.

Vung kiếm trước người, kiếm ý đi hướng phương xa tít, đây là phương thức luyện tập kiếm thuật, kiếm ý.

Có lẽ mãi mãi không thể đạt tới ý, nhưng ngày ngày luyện tập có thể khiến kiếm ý tốt hơn lần trước.

Lâu Cận Thần có mộng tưởng ngày nọ đứng dưới núi này, một kiếm vung ra, chém xuống nhật nguyệt.

Tuy là một loại mộng tưởng nhưng khiến người hướng tới.

Lâu Cận Thần luyện kiếm như vậy, nơi kiếm vụt qua, hư không lần lượt phá vỡ, ban đầu vết cắt rất nhạt, giờ thì hư không bị vỡ sâu hơn, đây là hiệu quả của luyện kiếm.

Luyện chán kiếm pháp Kiếm Phân Âm Dương thì đổi loại khác.

Nhổ ra Bạch Hổ Kiếm Hoàn biến thành một luồng ánh sáng, dùng pháp biến cầu vồng đi xuyên thấu không gian.

Lâu Cận Thần từng nhìn thấy quốc sư sửa chữa hư không, và lại thấy chưởng môn Ngân Hà Kiếm Phái Kỷ Thanh Phong một kiếm xuyên thấu nhiều lớp hư không vô tận giết địch.

Lâu Cận Thần không thể gấp không gian, nhưng muốn kiếm của mình có thể xuyên thấu không gian gấp.

May mắn Lâu Cận Thần có Hóa Hồng kiếm pháp, có thể thông qua Môn tự pháp bắt lấy chút ý cảnh không gian, nên có cơ hội bắt đầu luyện kiếm pháp này.

Nhất Kiếm Phân Âm Dương và kiếm pháp ánh kiếm xuyên thấu không gian này dường như cùng loại, nhưng vẫn có sự khác biệt.

Một loại giống như đao kiếm trực tiếp cắt y phục, một loại thì là kim đâm vào quần áo, không cần làm rách vải vẫn xuyên thủng được.

Về ứng dụng cụ thể thì khác biệt lớn hơn nữa.

Thí dụ như áo chụp xuống, dù kim xuyên qua thì áo vẫn rơi xuống người.

Nếu áo này là pháp thuật thì mình vẫn bị tổn thương.

Nếu dùng Nhất Kiếm Phân Âm Dương chém áo thành hai mảnh, thế là phá được lực lượng trên chiếc áo.

Nếu đổi áo thành pháp thuật, một kiếm này trực tiếp phá hủy cơ sở của pháp thuật, có thể trực tiếp một kiếm phá pháp.

Cho nên nói, Nhất Kiếm Phân Âm Dương là một thức có đủ công thủ.

Lâu Cận Thần cho rằng nếu Nhất Kiếm Phân Âm Dương đủ mạnh, một kiếm đủ ứng đối tất cả, vô luận xa hay gần chỉ cần một kiếm giết hết, mặc cho đối phương là loại tồn tại nào.

Nhưng nếu không thể làm được thì sao? Cho nên cần càng nhiều kỹ xảo.

Kiếm Hoàn lần lượt hóa cầu vồng, phát ra tiếng hổ gầm, linh động gấp khúc xen kẽ trong hư không.

Đương nhiên, hắn cũng có thể dùng Bạch Hổ Kiếm Hoàn chém ra Kiếm Phân Âm Dương, nhưng đặc tính của Bạch Hổ Kiếm Hoàn khiến nó có thể thi triển kiếm thuật càng linh động.

Kiếm Hoàn hoặc tụ hoặc tán, hoặc như gió cuốn, hoặc như huyền quang nhấp nháy.

Như dải lụa, như cầu vồng, như tia chớp.

Nơi đi qua, hổ gầm liên hồi, nơi đi qua, hư không nguyên khí dâng lên, vân vụ tràn ngập.

Tùy theo hắn luyện tập, Kiếm Hoàn hổ gầm bày ra cảm giác linh động và huyền diệu hơn xa kiếm trong tay hắn.

Kiếm dù rời tay cũng chủ yếu là đâm chém, uy lực dồn vào mũi kiếm.

Đặc tính của hợp kim kiếm và Bạch Hổ Kiếm Hoàn tuy khác nhau nhưng thi triển ra kiếm pháp đều là kiếm pháp trong lòng Lâu Cận Thần, không có gì khác biệt.

Đôi khi Lâu Cận Thần cầm hợp kim kiếm, đỉnh đầu là Kiếm Hoàn lấp lánh, tùy theo hắn vung kiếm, ánh sáng của Kiếm Hoàn nhấp nháy trong hư không.

Hoặc hắn để Kiếm Hoàn bám vào thân kiếm, khi vung lên thì xuyên thấu Nhất Kiếm Phân Âm Dương chui vào vết nứt, nhảy ra từ nơi khác.

Nhưng Lâu Cận Thần không thể kiểm soát khoảng cách và phương hướng.

Đương nhiên, chỉ là đứng ở nơi đó vung kiếm thì không được.

Trước đến giờ chưa từng nghe có Kiếm Tiên cọc gỗ.

Thế là hắn lại bắt đầu luyện tập độn pháp.

Ánh sáng cầu vồng bao phủ người Lâu Cận Thần, hắn liên tục biến mất như đi qua cánh cửa, khi lại nhìn thấy thì đã ở hướng khác, sau đó vung kiếm ra.

Ánh kiếm xán lạn như mặt trời xé gió bay tới.

Lại hoặc là Kiếm Hoàn chói mắt đâm lỗ chỗ hư không, Lâu Cận Thần cũng biến mất, dùng Kiếm Hoàn hấp dẫn kẻ địch, bản thân hắn độn trong hư không, khi áp sát lập tức đâm kiếm.

Lâu Cận Thần dần dà càng lúc càng quen thuộc núp đi và kiếm thuật.

Sau khi đến cảnh giới nhất định, nhiều thứ trong lòng suy nghĩ đều là làm quen tay quen việc.

Rất nhiều kiếm thuật ứng dụng hình thành trong dạng luyện tập như vậy.

Thực lực của Lâu Cận Thần tăng tiến nhanh, tiến bộ kiếm thuật phản hồi lại hắn, hiểu biết về âm dương, không gian cũng sâu sắc hơn.

Hắn ngồi trên đỉnh núi.

Ngày cứ trôi đi.

Việc đời như gió, thổi khắp nhân gian đã bạc đầu.

Bình Luận (0)
Comment