Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 95 - Chương 95: Tẩu Âm Tố Pháp (2)

Chương 95: Tẩu âm tố pháp (2) Chương 95: Tẩu âm tố pháp (2)

Nhưng tộc trưởng lại không chịu, hơn nữa còn hồi âm nói buổi tối sẽ tiến hành đấu pháp.

Chẳng qua, hà tất gì phải làm như vậy chứ?

Mấy tháng trước, nhiều tiên gia đi ra cản núi như vậy, cũng không thể làm gì được người ta, bây giờ lại muốn đấu pháp công bằng với người ta, tin tức này vừa truyền ra, Hoàng Tiên còn ở trong núi đều đi tới chỗ ở của tộc trưởng, nhưng mà bây giờ tộc trưởng lại đang nói chuyện với hắc viên kia ở bên trong, cũng chưa ai gặp được.

Tộc trưởng Hoàng Tiên ở trong hang Thanh Lương.

Một con chồn già nua to bằng một đứa trẻ, mặc quần áo, đang nói chuyện với một con vượn già cao lớn mặc áo màu xám.

"Ngươi muốn ta thay các ngươi ra sân tỷ thí với Lâu Cận Thần?" Lão viên lặp lại lời của lão chồn.

"Đúng vậy." Con chồn già nua xoay người cầm một ly nước trong, ngửa đầu uống cạn, không hề nhìn khuôn mặt và ánh mắt áp bách của lão viên.

"Ngươi phải biết rằng, tộc Hắc Viên cũng không phải là "Mã phu" của Hoàng Tiên các ngươi." Trong giọng nói của lão viên đã có sự tức giận.

"Đúng vậy." Con chồn già nua vẫn không quay lại, nhưng trả lời rất kịp thời: "Chúng ta là bạn bè, bạn bè gặp nạn, chẳng lẽ không nên giúp đỡ sao, ta mời các ngươi tới Quần Ngư Sơn, cũng đuổi những con nhím ngốc kia đi, để các ngươi ở địa bàn của bọn chúng, đây chính là sự giúp đỡ của ta đối với bạn bè."

Con chồn xoay người lại, trong đôi mắt khô vàng kia, tràn ngập sự giả dối và dò xét.

Lão viên biết ý của đối phương, là đang nói bọn họ đã giúp Viên tộc đặt chân tới Quần Ngư Sơn này, như vậy bây giờ chính là lúc để hồi báo.

"Ta nghĩ, tộc Hắc Viên các ngươi không muốn tiếp tục lưu lạc, lại càng không muốn bị người trong núi xem là hạng người vong ơn phụ nghĩa nhỉ?" Con chồn già nua tiếp tục nói.

Lão viên đi lên trước hai bước, đi tới trước mặt con chồn, nhìn xuống con chồn. Mắt con chồn nheo lại, miệng nhếch lên, lộ ra răng nanh bên trong.

"Nếu ta không đồng ý thì sao?" Lão viên trầm giọng hỏi.

"Như vậy, việc ngươi trộm thuốc dẫn từ Thu Thiền học cung, trở thành 'Quá Âm nhân', nhất định sẽ được truyền đến bên trong Thu Thiền học cung."

Con chồn vừa nói xong, nhiệt độ bên trong Thanh Lương Động này giống như đột nhiên giảm xuống. Con chồn cảm thấy lão viên này đã nổi lên sát tâm với mình, nhưng hắn cũng không sợ, bởi vì trong một lần tình cờ, thông qua một vị "Mã phu" phải đi xa để lập linh bài vị cho mình, đã nghe được bí mật của lão viên này.

Lúc ấy lão viên đang nói chuyện với một con Hoàng Viên khác có nhiệm vụ trông coi đan phòng ở Thu Thiền học cung. Lão viên lừa gạt Hoàng Viên nhân lúc các phu tử trong Thu Thiền học cung mang theo các học sinh đi du học, dẫn hắn vào xem.

Mà lão viên lại nhân cơ hội lấy trộm thuốc dẫn của "Quá Âm Nhân", nhưng lại bị Hoàng Viên phát hiện, Hoàng Viên đuổi theo yêu cầu hắn trả lại đan phòng, nhưng lão viên đã có sự chuẩn bị từ trước, ỷ vào một thân võ nghệ không biết học được từ đâu, giết chết Hoàng Viên, hơn nữa còn nuốt máu thịt ngay tại chỗ, ngay cả xương cốt cũng đập nát sau đó ăn vào trong bụng, đây hiển nhiên là sợ bị người ta tìm được.

Ăn sạch một con Hoàng Viên, rõ ràng dạ dày bình thường không thể làm được điều này, dựa theo suy đoán của Hoàng Tiên, lão viên này hiển nhiên từng tu tập qua võ đạo, gân cốt dạ dày đều cực kỳ cường đại.

Sau chuyện lần đó, con chồn vốn tưởng rằng chỉ trở thành một đoạn ký ức của mình, không ngờ sau đó lại gặp phải lão viên này, hơn nữa lão viên này còn mang theo một đám Hắc Viên đi tới bên ngoài núi Quần Ngư Sơn.

Cho nên hắn nhân cơ hội dẫn tới Quần Ngư Sơn, là bởi vì hắn biết bí mật của lão viên này, có thể nắm bắt được hắn.

Hung cơ trong mắt lão viên bắt đầu khởi động, vừa thò tay ra đã nắm chặt lấy con chồn. Cổ họng con chồn bị nắm lấy, nhấc lên rất cao, nó ra sức giãy giụa, nhưng không có cách nào thoát ra được, ý niệm của nó vừa động, một đạo âm hồn ngay lập tức muốn chui ra khỏi thân thể, nhưng mà âm hồn lại giống như bị khóa chặt gắt gao.

Hắn muốn âm hồn xuất khiếu, nhưng lại phát hiện trên tay lão viên bao phủ một tầng ô quang khóa lại, không cách nào âm hồn xuất khiếu.

Con chồn khó khăn phát ra thanh âm: "Ngươi giết ta, ngày mai tin tức sẽ được truyền đến Thu Thiền học cung."

Lúc tộc trưởng chồn cho rằng mình có thể sẽ phải chết ở chỗ này, lão viên lại thả hắn xuống, nói: "Ngươi tốt nhất nói lời giữ lời."

Con chồn nở nụ cười, hắn nói: "Danh dự mấy đời gia tộc Hoàng Tiên cho tới bây giờ đều là tốt nhất, có thù báo thù, có ân báo ân."

Lão viên không có cách nào xác định liệu việc giết con chồn xảo trá này có hữu dụng hay không, cho nên hắn quyết định tạm thời nhẫn nại một chút, sau khi tiễn các tộc nhân rời đi, sẽ giết hắn rồi bỏ trốn.

Bình Luận (0)
Comment