Chương 952: Tư Tỉnh Đại Tế (2)
Chương 952: Tư Tỉnh Đại Tế (2)Chương 952: Tư Tỉnh Đại Tế (2)
Kể từ khi Lâu Cận Thần thu được một Thái Dương nhẫn, nhận thức của hắn về mặt trời cùng với phún bạc chỉ pháp của nó đã đạt đến một cấp độ hoàn toàn mới.
Cho nên lúc Thái Dương nhẫn bị lạc mất ở trong Thái Dương Cung, hắn cũng không cảm thấy đáng tiếc, dù sao đó là đồ do người khác luyện chế, khi hắn dùng thì luôn cảm thấy xa lạ và cảm giác nóng bỏng, loại cảm giác nóng rực kia luôn sẽ không ngừng chồng lên, khiến hắn khó chịu.
Cộng thêm ngày hôm đó chưởng môn nhân của Ngân Hà Kiếm Phái đột nhiên tiến đến, dưới kiếm của hắn ta, Lâu Cận Thần đã không cách nào làm được chuyện dư thừa.
Hắn tiếp tục đi vào một căn phòng khác, phát hiện nơi này vậy mà là một thư phòng. Khi hắn đi vào thư phòng liền cảm giác được một luồng khí âm quỷ. Phía trên Thái Âm Tinh này, âm khí dĩ nhiên dày đặc, nhưng đi vào căn phòng này thì trong âm khí xen lẫn chút quỷ khí. Hắn tiến vào trong, đập vào mắt là những cái giá sách. Trước đây, trong Thái Dương Cung chẳng có gì ngoài cung điện trống rỗng, không ngờ trên kệ sách ở nơi này vẫn có sách. Thoạt nhìn, nàng quả thật rất muốn chiêu mộ thêm đệ tử ở đây. Khi hắn đi vào, tia sáng trong mắt biến đổi, sau đó hắn trông thấy một người đứng ở nơi đó. Đây là một người vóc dáng cao lớn, nhưng đứng ở tại đó lại giống như một cái bóng. Mắt thường thấy hắn ta ở đó, nhưng lại không cảm nhận được. Cho dù mắt thường nhìn thấy thì cũng tựa như là một bóng ngược. Giây phút đầu tiên hắn trông thấy đối phương thì nghĩ đến một người, Cao Tuyền Tông. Vị Cao Tuyền Tông thần bí lúc trước kia, Lâu Cận Thần cảm thấy hắn ta vừa là Cao Tuyền Tông, lại cũng không phải là Cao Tuyền Tông. Nhưng có thể khẳng định, lúc đầu chính là Cao Tuyền Tông từ trong tranh quan tài ở cõi âm đi ra, bởi vì đó là xác chết của Cao Tuyền Tông, chỉ là xác chết đã bị hắn giết chết. Thế nhưng, sau đó lại xuất hiện một 'Cao Tuyền Tông, bây giờ Lâu Cận Thần đã hiểu rõ, Cao Tuyền Tông có thi thể trước đó đã chết rồi, vì vậy sau này Cao Tuyền Tông không có thân thể mới xuất hiện được. Hoặc có lẽ là, Cao Tuyền Tông kia cũng không biết cái chết của bản thân sẽ giúp cho tồn tại chân chính trong quan tài sống lại. Hắn có thể hiểu sơ một ít quá trình, nhớ lại cho đến nay, hắn cũng đại khái có thể đoán được một số cách, chẳng qua hắn không biết chỉ tiết sâu hơn. Lúc này 'Cao Tuyền Tông' toàn thân áo trắng, đội mũ cao, tóc bạc. Hắn ta đứng trước bức tranh kia, không hề quay đầu, giống như căn bản không biết Lâu Cận Thần đã lặng yên không tiếng động đi tới, lại tựa như biết hết thảy ở trong lòng. Bức tranh hắn ta đang xem là chân dung của một mỹ nữ đẹp tuyệt trần. Nữ tử trong bức tranh ngồi ở trên một chiếc giường quý phi, nhưng nửa người dưới của nàng lại là hai cái đuôi rắn hơi cuộn lại, giống như hai cặp chân, bị quần áo màu đen che kín, nhưng vẫn có thể trông thấy hai cái đuôi rắn màu bạc rũ xuống một bên giường quý phi. Nàng trông vừa đoan trang vừa có một loại cảm giác quyến rũ, đoan trang của nàng giống như là giả vờ, còn sự quyến rũ tựa như đến từ trong xương. Trong mắt nàng lại lộ ra một loại thờ ơ khác thường, giống như một con rắn đang dò xét con mồi, nhưng loại ánh mắt này lại khiến người nhìn thấy sẽ không cảm thấy sợ hãi, ngược lại sinh ra một ý nghĩ, hy vọng chính mình có thể trở thành con mồi của nàng, mong bản thân có thể trở thành nô lệ dưới váy nàng."Rất xinh đẹp phải không?”
'Cao Tuyền Tông' kia đột nhiên mở miệng nói. Lâu Cận Thần không nói chuyện, ánh mắt rời khỏi bức họa kia rơi xuống lưng của hắn ta. Hắn ta giống như bị lửa đốt, thân thể run rẩy, tiếp đó xoay người lại. Lâu Cận Thần biết rõ, lúc hắn ta run rẩy chuyển động thân thể, hơi thở khắp người giống như nước chảy, dường như hắn ta biết hai mắt của Lâu Cận Thần có thể thi pháp, thế nên cực kỳ cẩn thận. Hoặc do vừa rồi Lâu Cận Thần mới nhìn thấy âm quỷ trong gương thì lập tức giết chết, khiến hắn ta sinh lòng cảnh giác. Hắn ta xoay người lại nhìn Lâu Cận Thần, ngay khi Lâu Cận Thần trông thấy mặt hắn ta thì lập tức hiểu rõ, đôi mắt màu máu của hắn †a khiến Lâu Cận Thần nhớ đến bên trong cõi âm, trong bức họa chôn cất Cao Tuyền Tông, bức tranh khắc trên vách tường, tế tư trong tranh kia đều có ánh mắt chuyển thành đỏ, sau đó phát điên. Mà lúc này, ánh mắt của hắn ta cực kỳ giống với tế tư nổi điên trong bức tranh ấy. Lâu Cận Thần hỏi:
"Rốt cuộc ngươi là ai?"
Người kia nói:
"Không phải ngươi đã biết rồi sao? Ta tên Cao Tuyền Tông."
Lâu Cận Thần nói:
"Ngươi không phải Cao Tuyền Tông, hắn đã bị ta giết, cho nên ngươi mới sống."
Trên mặt của 'Cao Tuyền Tông' xuất hiện nụ cười quỷ dị, hắn ta nói:
"Quả nhiên không lừa gạt được ngươi, ngươi có thể gọi ta là Tư Tinh, người trong tộc gọi chúng ta là Tư Tinh Đại Tế, tên cụ thể hơn thì ta đã quên mất rồi."