Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm (Dịch)

Chương 978 - Chương 978: Kỳ Nhật Diệu Thần Pháp (2)

Chương 978: Kỳ Nhật Diệu Thần Pháp (2) Chương 978: Kỳ Nhật Diệu Thần Pháp (2)Chương 978: Kỳ Nhật Diệu Thần Pháp (2)

Bảo Thôn Linh từng thay đổi hai lần, lần cuối là hồ tiên.

Miếu cũng không lớn, nhưng cách cục rất tốt, không phải loại miếu nông, dù mưa to gió lớn cũng sẽ không bị dột.

Cánh cửa hé mở.

Hồ ly không dám đẩy cửa, hiển nhiên nó vẫn có cảnh giác và tự giác nhất định.

Lâu Cận Thần bước tới, nhẹ nhàng đẩy ra, cánh cửa gỗ kêu cọt kẹt vang xa trong không gian yên tĩnh, giống như gửi tín hiệu nào đó.

Hồ ly thấy Lâu Cận Thần vừa đẩy cửa thì đèn trong miếu vụt tắt.

Nhưng nó không cảm nhận được gió.

Và nó cũng biết gió không thể thổi tắt ngọn đèn trong Hồ Tiên Miếu.

Bên trong tối tăm và đáng sợ. Hoàn toàn không có một âm thanh nào, khi nó cảm nhận được sự lạnh lẽo và khủng bố đang đến gần, sau lưng thì cảm giác như thái dương dâng lên, nó cảm giác tia nắng chiếu vào người mình. Hồ ly quay đầu chợt thấy Lâu Cận Thần tỏa ánh sáng mặt trời chói lòa, ánh sáng chiếu vào Hồ Tiên Miếu, bóng tối đột nhiên giống như có hình dạng, phát ra tiếng hú, ánh sáng như cây kim đâm vào bóng tối lạnh lẽo. Bóng tối lúc đầu cố gắng chống cự, nhưng ngay sau đó đã rút lui vào phía sau linh tượng bên tay mặt. Bóng tối kỳ dị kia không có thực thể, ánh lửa đó giống như biết rẽ hướng. Quỷ quái rất sợ, nó không ngờ mới đến dương thế đã gặp người đáng sợ, nó núp ở đó, nhìn thấy đôi mắt như lửa vàng bập bùng cháy, nó phát hiện thân thể của mình đang nóng lên, cảm giác cơ thể cháy thật. Hồ ly nhìn trong bóng tối phía sau có một đốm lửa chợt cháy lên, khi nó quay đầu nhìn thì thấy một bộ đồ đẫm máu đang bị lửa đốt. Lâu Cận Thần thậm chí không thèm nhìn lần thứ hai, chỉ có hồ ly lông tạp giật mình la lên. Lâu Cận Thần nhìn cách bố trí của ngôi miếu nhỏ này, tuy là buổi tối nhưng không có hắc ám có thể che mắt hắn được, hắn thấy trên linh bài vị viết Hồ Tam Nãi Nãi. Trên xà nhà và vách tường khắc nhiều hình hồ ly, nhưng không có hình nào là ngay mặt, trông hơi thần bí. Trong đó khiến Lâu Cận Thần có chút ngoài ý muốn là trên vách tường trát tro bụi đá trắng trừ hình còn có chữ, nét chữ rất quái dị, không giống loại chữ nào mà Lâu Cận Thần từng thấy. Lâu Cận Thần hỏi:

"Chữ này là chữ gì?"

"Đây là chữ hồ của hồ tộc chúng tai"

Câu trả lời của hồ ly Lâu Cận Thần chút kinh ngạc, nhưng cũng không có đặc biệt để ý. Hiện tại hắn xem một ít chữ không biết đều là thông qua cảm ý đọc hiểu. Thứ viết bằng hồ văn ghi lại vị Hồ Tiên kia đến đây rồi trở thành Bảo Thôn Linh, đương nhiên còn có một bài tế văn bái trăng, cũng là cơ sở tu hành của hồ ly này."Đi thôi, nãi nãi của ngươi không có ở đây, chúng ta vào trong thôn tìm thử."

Lâu Cận Thần lại đi ra ngoài, hồ ly lông tạp cũng theo sát. Không hiểu sao nó theo sau lưng Lâu Cận Thần, rõ ràng không thấy người hắn phát sáng nhưng cảm giác quanh hắn có nguồn sáng. Một người một hồ ly chính thức đi vào trong thôn. Trong thôn u ám đen như mực, hồ ly nhìn thôn đen ngòm u ám lạnh lẽo mà xa lạ, nó hơi sợ. Ngay lúc này, nó cảm giác người bên cạnh ngày càng sáng, hơn nữa càng lúc càng cao lớn hơn, nó ngẩng đầu, phát hiện hư không đều sáng bừng. Ánh sáng mặt trời vô hình tỏa ra từ người Lâu Cận Thần. Khi hắn bước vào thôn, bóng tối dường như bị đốt cháy trong ánh sáng, và ánh sáng giống như những tia kiếm xuyên qua bóng tối. Bóng tối cuộn trào dưới ánh sáng giống như những đợt sóng, không ngừng cố gắng dâng lên, trong bóng tối dường như có vô số khủng bố đang phát ra tiếng hú. Tuy nhiên, ánh sáng dường như có sức nặng, không ngừng từ trên cao đè xuống, ép bóng tối không ngừng rút lui, nhưng vẫn tiếp tục quấn vào nhau.

Hồ ly không thể biểu đạt bằng ngôn ngữ, nó xem không hiểu. Nhưng nó có thể biết rằng bóng tối đang rút lui, và bóng tối đó tượng trưng cho quỷ quái. Khi hồ ly cảm giác quang minh cùng hắc ám giằng co bỗng thấy người đi đằng trước vươn tay ra búng về phía bầu trời.

Tai của nó nghe một tiếng ngân như tiếng kiếm rung.

Hồ ly thấy một vệt ánh sáng bạc nhấp nháy rơi vào bóng tối dày đặc, bóng tối như vải dầu bị cắt ra, ánh sáng xuyên thấu vào trong. Nó nhìn thấy trong bóng tối dường như có thứ gì tối lao ra, nhưng toàn thân lại bị bao phủ bởi ngọn lửa, mang theo lửa chạy nhanh nhưng bị đốt thành tro. Lâu Cận Thần híp mắt, hắn nhìn thấy vài thứ kia, có là một đoàn âm hồn, có là một đôi giày, có là một bộ đồ, có xâu chuỗi đen, có gậy chống, đủ loại, đương nhiên, còn có người giấy, thậm chí có khung xương. Ánh sáng bạc lấp lóe trong bóng tối chớp mắt cắt nát hắc ám, ánh lửa chiếu vào trong. Hồ ly trợn mắt há hốc mồm, nó không ngờ người gặp trên đường mạnh đến thế.

Tiếp theo, Lâu Cận Thần lần lượt đi xem xét từng nhà, để xem còn bỏ sót quỷ nào không. Một số quỷ đã chui vào thân thể loài người, số khác núp trong vại nước cũ kỹ, hoặc trốn trong tủ, trên xà nhà, dưới mái ngói, trong bình cũ lâu năm không dùng.
Bình Luận (0)
Comment