Đầu Đề Ẩn Hôn - Hi Vân

Chương 61

Cư dân mạng vừa yêu vừa hận cặp đôi này, sau này chương trình đã phát sóng thêm được mấy tập, nhưng mọi người vẫn không nhịn được mà bóc phốt cặp đôi “Thần Hiểu” không giống cặp đôi chút nào.

“Mẹ kiếp, mang thai rồi sao?”

“Nhanh quá!”

“Quý bà nhà giàu người ta kiếm con khắp nơi không có, kết quả chim hoàng yến mới được mấy tháng đã mang thai rồi!”

“Suy cho cùng vẫn là người trẻ tuổi, tổng giám đốc Trình lợi hại!”

“Người bên trên, cậu đen tối quá rồi!”

“Ha ha ha, xem ra là Lý Huệ Mỹ thứ hai không nghi ngờ gì nữa rồi!”

“Đã mang thai rồi, không biết nhà họ Trình có cho thân phận không?”

“Đúng đó, cho dù không phải vì Hiểu Hiểu thì cũng phải suy nghĩ cho đứa bé nhỉ!”

Cư dân mạng vừa hưng phấn vừa bận lòng, cái gì cũng dám nói.

“Tô Hiểu này trông có vẻ là một cô gái ngây thơ trong sáng, hóa ra là một em gái thảo mai có cấp bậc rất cao! Nhanh như vậy đã mang thai rồi, là muốn giữ chặt lấy tổng giám đốc Trình chứ gì!”

“Có khi nào lấy đứa con ra uy h**p không?”

Dù sao cô cũng là một sinh viên đại học không có bối cảnh gia đình, lại xinh đẹp, gia đình thì nghèo nàn, trên mạng vẫn luôn khen chê cô.

Người ghen tị căm hận vẫn rất nhiều.

Tin tức chim hoàng yến của gia đình giàu có mang thai nhanh chóng đóng chiếm hotsearch Weibo.

Kể từ lần trước hai người bị lộ nguyên hình, người hâm mộ vốn ủng hộ cho cặp đôi đã thoát một nửa, chỉ có một bộ phận nhỏ vẫn kiên trì, cho nên không đủ sức để kiểm soát bình luận.

Bình luận trên mạng chia thành hai phe rõ rệt.

Một nửa đồng cảm với em gái có vẻ đẹp tuyệt trần, xin tổng giám đốc đứng đầu bảng Forbes ra nói chuyện, nhận vợ, đừng để đứa bé và người phụ nữ không danh không phận.

Một nửa chế nhạo Tô Hiểu nhiều mánh khóe, dùng đứa bé làm con bài để uy h**p.

“Nữ sinh viên đại học trong sáng có thủ đoạn hơn cả em gái thảo mai đẳng cấp, đầu tiên là dùng thân phận sinh viên thực tập tiến vào công ty để tạo ấn tượng tốt với tổng giám đốc, sau đó lại leo lên giường tổng giám đốc. Có khi nào là cố ý đâm thủng lỗ trên bao cao su nên mới mang thai không? Thủ đoạn như vậy thật sự quá buồn nôn rồi.”

Lục Tịnh Lan nhìn thấy bình luận này, ánh mắt như bị tẩm độc.

Con nhỏ quê mùa kia dựa vào đâu mà độc chiếm Trình Linh?

Sau chương trình lần trước, cô ta âm thầm thuê nhóm người điều hướng dư luận để bôi nhọ Tô Hiểu.

Hôm nay tin tức nổ ra, trái tim đố kỵ của cô ta nở phồng đến cực điểm. Cô ta không quan tâm nữa, bắt buộc phải hủy hoại danh tiếng của người phụ nữ kia!

Lộ Vân đang bận rộn thì được trợ lý thông báo rằng Tô Hiểu và Trình Linh xuất hiện trên hotsearch rồi.

Anh ta lập tức mở Weibo ra xem, đầu tiên là ngạc nhiên vì Tô Hiểu mang thai nhanh như vậy, rồi nhìn thấy bình luận chia thành hai phe của cư dân mạng, anh ta không khỏi nhức đầu.

Anh ta nhanh chóng soạn một bài đăng Weibo.

“Hiểu Hiểu không phải là chim hoàng yến, cô ấy là bạn gái chính thức của Trình Linh, Trình Linh đã định tổ chức đám cưới, mọi người đừng lan truyền tin đồn lung tung!”

Lộ Vân đăng bài Weibo này xong, lập tức gửi tin nhắn Wechat cho Trình Linh.

[Lộ Vân: Trình Linh, cậu có còn là đàn ông không, vẫn chưa đứng ra lên tiếng à!]

Trình Linh không trả lời anh ta, bởi vì anh không rảnh.

Anh vừa mới xong cuộc họp, nghe thấy Châu Minh báo cáo, sắc mặt anh vô cùng kém.

“Lập tức điều tra rõ ràng cho tôi, xem thử có ai gây sóng gió đằng sau không.”

Theo lý mà nói, cư dân mạng cũng không thể nào xông lên như ong vỡ tổ nhanh như vậy được.

Sau đó, anh mở điện thoại, bắt đầu tải App Weibo, nhanh chóng tạo một tài khoản.

Năm giờ hai mươi phút chiều, một tài khoản Weibo được chứng nhận “Trình Linh tổng giám đốc tập đoàn Hoa An” đăng bài đầu tiên của anh đúng giờ.

Bài đăng không viết gì cả, chỉ chụp mỗi ảnh giấy đăng ký kết hôn của hai người rồi đăng lên mạng.

Sau khi cư dân mạng mở ra, cả mạng Internet bùng nổ, Weibo rơi vào tình trạng tê liệt.

“Tổng giám đốc Trình và Tô Hiểu đã đăng ký kết hôn rồi, yeah yeah yeah!”

“Vợ chồng Thần Hiểu happy ending rồi!”

“Khắp nơi ăn mừng, rải hoa!”

Cư dân mạng điên cuồng chúc mừng.

Kết hôn có nghĩa là mọi thứ đều danh chính ngôn thuận, Tô Hiểu là phu nhân tổng giám đốc đường đường chính chính của tập đoàn Hoa An.

“Tổng giám đốc Trình có lòng quá, đặc biệt chọn năm giờ hai mươi phút(*) chiều để công bố, đây là tình yêu đầy ắp đó! Ngọt chết mất!”

(*) 520 trong tiếng Trung còn có thể hiểu là anh yêu em/ em yêu anh.

Rất nhanh cư dân mạng tinh mắt nhìn kỹ lại.

“Khoan đã, mọi người xem, mọi người xem, thời gian đăng ký kết hôn là ngày mười tháng Chín năm ngoái!”

“Mẹ kiếp!” Đọc Full Tại truyenggg.com

“Hóa ra đã kết hôn từ lâu, người ta đã kết hôn được một năm rồi!”

“Á á á, chim hoàng yến của gia đình giàu có gì chứ, người ta đã là phu nhân tổng giám đốc từ một năm trước rồi. Những người mắng Hiểu Hiểu uy h**p tổng giám đốc Trình đâu, mau ra chịu chết đi!”

“Phu nhân tổng giám đốc, xin hãy tha thứ cho tôi có mắt không nhìn thấy thái sơn mắng cô lâu như vậy, hu hu hu, xin lỗi!”

“Hiện giờ tôi quỳ xuống xin tha còn kịp không?”

“Á á á, hôm qua tôi còn đăng Weibo mắng Hiểu Hiểu, ặc ặc, có khi nào tổng giám đốc sẽ đóng gói tôi rồi gửi đến châu Phi không?”

“Hôm nay là một ngày quê độ của tập thể cư dân mạng Hoa Hạ, tôi tuyên bố, nếu ngày mai tôi không đăng Weibo cập nhật tình hình, mọi người có thể tự hiểu là tôi đã bị đưa đến sa mạc Sahara rồi!”

“Ha ha ha, tập thể quê độ!”

Bài đăng này vừa đăng lên, chiều gió của cư dân mạng bỗng chốc thay đổi.

Fan của cặp đôi bắt đầu vui mừng điên cuồng, ăn mừng khắp nơi.

Những cư dân mạng qua đường khác cũng rải hoa khắp nơi.

Trên mạng vô cùng hòa thuận.

Những cư dân mạng này trở mặt rất nhanh, ai nấy đều rất nịnh hót xông vào Weibo của Trình Linh, để lại đủ kiểu chúc mừng bên dưới.

Phía sau “Trình Linh tổng giám đốc tập đoàn Hoa An - Giấy đăng ký kết hôn” là một chữ “Hot”, liên tục nắm giữ top một hotsearch.

So với cư dân mạng, nhân viên của tập đoàn Hoa An, tất cả những người quen biết hai người, ngoại trừ số ít người như Châu Minh, Lý Tịnh và Từ Manh ra, những người khác đều vô cùng chấn động.

Diêu Hân suýt thì làm rớt điện thoại xuống đất.

“Hoá ra, ngày đầu tiên Hiểu Hiểu đến thực tập đã có thân phận phu nhân tổng giám đốc rồi, là tôi có mắt không thấy thái sơn, hu hu hu.”

“Hiểu Hiểu quá khiêm tốn, em ấy đã làm cho tôi rất nhiều bảng biểu.”

“Em ấy lau bàn cho tôi rất nhiều lần.”

“Mỗi ngày em ấy đều rót nước cho tôi…”

Tất cả mọi người trong bộ phận đào tạo gần như chẳng còn thiết sống, áy náy đến hận không thể quỳ xuống.

Người ở bộ phận khác bắt đầu gửi tin nhắn hỏi thăm bộ phận nhân sự.

[Nhân viên bộ phận nhân sự mấy người vẫn ổn cả chứ?]

[Quê dữ dội như vậy, đổi lại là tôi, chắc sẽ chủ động từ chức nhỉ! Ha ha ha!]

[Chủ động từ chức có tác dụng gì? Tổng giám đốc Trình nói đại một câu, sẽ đóng băng công việc của bọn họ ngay lập tức.]

[Không phải nói tôi, bộ phận nhân sự các người chắc là tốp đầu tiên bị đóng gói đưa đến châu Phi nhỉ, ha ha!]

Những nhân viên khác đều rất vui sướng khi người gặp họa.

Diêu Hân không thể nhịn được nữa, vẫn đăng một tin lên vòng bạn bè Wechat.

“Bộ phận đào tạo chúng tôi đã ăn được bữa cơm mà tổng giám đốc Trình mời với thân phận bạn trai từ lâu rồi, mấy người có không?”

Bên dưới toàn là ngưỡng mộ. Đọc Full Tại truyenggg.com

Sau bộ phận nhân sự, mấy đồng nghiệp của bộ phận tài vụ cũng đồng loạt quê độ.

“Làm sao đây, mỗi lần phu nhân tổng giám đốc đến tìm tôi báo cáo chi tiêu, tôi đều trưng mặt thối. Tôi hỏi mấy người, hiện giờ tôi quỳ xuống còn kịp không?”

“Bộ phận hành chính cũng rất thê thảm, dù sao Hiểu Hiểu cũng là sinh viên thực tập, bộ phận nhân sự mà sai người đến bộ phận hành chính lấy đồ đều là Hiểu Hiểu đi, tôi quen biết một chị gái của bộ phận hành chính, hiện giờ người đó đã định viết đơn từ chức nộp lên rồi, khóc muốn chết!”

“Ha ha ha!”

“Cô đã là gì, thảm nhất là Tưởng Dao nhỉ!”

Hiện giờ Tưởng Dao trốn một mình trong nhà vệ sinh, chẳng buồn sống nữa.

“Mọi người không biết phải không, cả phòng tổng giám đốc ngoại trừ cô ta, những người khác đều biết Tô Hiểu là phu nhân tổng giám đốc, ha ha ha. Hiểu Hiểu tìm cô ta ký tên, Tưởng Dao chưa từng nể mặt. Nếu tôi là cô ta, hiện giờ nhất định sẽ nhảy xuống dưới!”

“Ha ha ha!”

Nội bộ tập đoàn Hoa An, toàn bộ đều là hiện trường quê độ thê thảm như địa ngục trần gian.

“Tập thể tập đoàn Hoa An quê độ!”

Hotsearch này bỗng dưng leo lên top hai.

Cư dân mạng bình luận rất vui vẻ, đồng loạt ghi “Vợ chồng tổng giám đốc xin hãy tha cho!”

Sau đó, trong một đống bình luận, có một bình luận rất nổi bật.

“Tôi cảm thấy muốn quê thì mọi người cùng quê, tổng giám đốc Trình cũng không thoát được. Mọi người còn nhớ có một lần Hiểu Hiểu nói cô ấy ở nhà chị họ không, tôi nghiêm túc nghi ngờ người chị họ này chính là tổng giám đốc Trình của chúng ta!”

“Chị họ Trình, ha ha ha!”

“Chị họ bằng chứng xác thực rồi!”

Sau đó, cư dân mạng nghịch ngợm liên tục xông vào Weibo của Trình Linh.

“Chị họ Trình, phụ nữ mang thai kỵ dầu, đồ tanh, đồ cay, nhất định phải chăm sóc tốt cho em họ Hiểu Hiểu nhé!”

“Chị họ, quên nói cho chị biết, phụ nữ mang thai ba tháng đầu và ba tháng cuối không được làm chuyện đó, hiểu không? Về bốn tháng giữa, chị tự suy xét!”

“Chị họ….”

Châu Minh nhìn thấy mấy chục nghìn bình luận kia thì vô cùng cạn lời.

Nhưng biệt danh “Chị họ Trình” này cả đời cũng không vứt được rồi.

Tổng giám đốc, người giàu nhất, trần nhà nhan sắc giới kinh doanh gì đó, đều không mang lại hứng thú cho người ta bằng “Chị họ Trình”, quả là Mary Sue sảng khoái!

Trong thời gian trống này, người của Trình Linh cũng lần theo dấu vết tóm được kẻ đứng đằng sau, lần này không nói lời nào đã trực tiếp ném người đó đến đồn cảnh sát.

Lục Chấn Hoa ra mặt muốn bảo vệ con gái Lục Tịnh Lan, đáng tiếc không có tác dụng.

Sau khi tan làm, Trình Linh đích thân lái xe đến bệnh viện phụ sản xa xỉ nào đó để đón Tô Hiểu đã làm kiểm tra xong, hai người lên xe, chiếc xe Rolls-Royce Tempera từ từ chạy thẳng đến Đào Hoa Viên.

Mặt trời lặn xuống phía Tây, ông cụ mặc bộ đồ thời Đường màu trắng do chính tay bà nội Trình may, yên lặng ngồi câu bên hồ.

Gương mặt ông tươi cười, ánh mắt dịu dàng nhìn gợn sóng lăn tăn trên mặt hồ.

Hứa Hà và Delai đứng cách đó không xa, không dám đến gần, sợ làm cá hoảng sợ.

Trình Linh nắm tay Tô Hiểu, chậm rãi bước đi trên bãi cỏ, nghênh đón ánh hoàng hôn.

Gió thu ấm áp thổi bay góc áo của Tô Hiểu.

Hai người nắm tay nhau đi tới bên cạnh ông cụ, ông cụ làm biểu cảm “suỵt” với họ.

Trình Linh khom lưng, nói nhỏ vài câu bên tai ông cụ.

Ông cụ bỗng chốc mặt mày hớn hở, toét miệng cười trong im lặng với ánh sáng ở hồ nước đối diện.

Vài phút sau, cần câu cá trũng xuống, ông cụ lập tức nhấc cần, một con cá lóc không lớn không nhỏ nhảy ra khỏi mặt nước.

“Ha ha, Hiểu Hiểu, tối nay ông nội đích thân xuống bếp nấu canh cá lóc cho cháu bồi bổ sức khỏe!”

Cá lóc vẫn không yên phận, nó giãy giụa mấy cái, bọt nước bắn tung tóe.

Trình Linh vội vàng chặn phía trước, ôm Tô Hiểu vào lòng.

Anh quay đầu, người phụ nữ trong lòng nở nụ cười dịu dàng ấm áp, gương mặt cô như được phủ một lớp vàng kim, trông càng thêm dịu dàng và xinh đẹp.

Khóe môi Trình Linh hơi cong, một nét cười nhạt nở rộ ở đáy mắt anh.

Anh sẽ che mưa che gió cho em cả đời, em hãy như đóa hoa yên tâm nở rộ…

Bình Luận (0)
Comment