Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 127 - Chương 127 - Quan Chiến

Chương 127 - Quan Chiến
Chương 127 - Quan Chiến

"Ừm, ta biết rồi, ngươi lui xuống đi." Diệp Thu mang ngữ khí bình thản nói ra, vẻ mặt hắn tựa như không có bất kỳ biến hóa nào.

Tiêu Dật truyền đạt xong tin tức thì tựa như trút được gánh nặng mà tiếp tục đi nhìn thế giới mỹ nữ của hắn. Hắn cóc thèm quan tâm đang có chuyện trời ơi đất hỡi gì mà chỉ cần thế giới không hủy diệt thì hắn liền có thể thoả thích nhìn ngắm mỹ nữ.

Rất nhanh sau đó, Minh Nguyệt chân nhân cũng nhận được tin tức do gia tộc của Liễu Như Yên truyền tới.

Sau khi nhận được tin tức, nàng chỉ nhìn Diệp Thu một cái và cũng không nói gì, trong lòng âm thầm suy nghĩ tính toán của riêng mình.

Chiến đấu trên lôi đài liền kết thúc rất nhanh, không có gì bất ngờ xảy ra vì Triệu Uyển Nhi căn bản bởi vì tu vi quá thấp nên linh lực trong thể nội đã sớm hao hết mà bất đắc dĩ nhận thua.

Thấy cảnh này Minh Nguyệt chân nhân cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm mà nhìn Diệp Thu thật sâu.

"Phù, thật không biết tên này đến cùng đã dạy đồ đệ như thế nào mà sức chiến đấu của nàng không khỏi quá mạnh đi?"

"Thiên tướng nhất phẩm đánh với Thiên tướng thất phẩm vậy mà có thể đánh tới cân sức ngang tài."

"Nếu không có sự chênh lệch về cảnh giới thì chỉ sợ trận quyết đấu này Tử Hà Phong sẽ chiến thắng."

Minh Nguyệt chân nhân cảm thán không thôi, bí thuật cường đại của Tử Hà Phong thật sự ảo diệu vô biên, khiến cho nàng không khỏi phát ra sự hâm mộ từ nội tâm.

Nếu như Thiên Thủy Phong cũng có loại tài nguyên này thì nàng cũng có thể dốc lòng truyền thụ cho đám đệ tử của mình. Đáng tiếc là nàng lại không có, tài nguyên tu luyện cho chính nàng còn không đủ, thiếu thốn mọi mặt, vậy nên đệ tử cũng phải chịu ủy khuất theo nàng.

Triệu Uyển Nhi trở lại bên cạnh Diệp Thu và mang vẻ mặt uể oải, nói: "Sư tôn, đệ tử đã cô phụ sự chỉ dạy của ngài rồi! Đệ tử thua cuộc."

Diệp Thu buông lỏng lông mày, cười nói: "Vi sư đều đã nhìn thấy những gì ngươi vừa thể hiện. Ngươi đã tận lực thi đấu hết sức, mặc dù bại nhưng vinh, cho nên không có gì phải ủ rũ hết.”

Triệu Uyển Nhi nghe được những lời này của hắn mà tâm trạng lập tức trở nên vui vẻ.

Nàng cứ tự cho là nếu như mình thua thì sẽ bị hình phạt giống như những đệ tử khác trong sơn môn, sẽ bị sư tôn quát tháo răn dạy. Nhưng xem ra vẫn là sư tôn nhà mình tốt nhất!

"Lâm sư tỷ, trận tiếp theo liền trông cả vào ngươi rồi." Sau khi được Diệp Thu an ủi, tâm tình của Triệu Uyển Nhi cuối cùng cũng khôi phục được chút ít mà nhìn về phía Lâm Thanh Trúc hỏi.

Lâm Thanh Trúc cho nàng một cái nhìn kiên định rồi hướng về Diệp Thu nói: "Sư tôn, đã đến lượt đệ tử."

Diệp Thu gật đầu đáp: "Ừm, ngươi đi đi!"

Lâm Thanh Trúc xoay người đi lên đài, thập phần hiên ngang ôm ngực mà đứng và nắm chặt Tử Hà kiếm trong tay. Từ lúc bắt đầu hội võ đến nay thế nhưng đều không có ai nhìn thấy nàng rút ra bảo kiếm khỏi vỏ một lần.

“Trận thứ hai của bát cường, Lâm Thanh Trúc của Tử Hà Phong đấu với Lục Vân Sinh của Quy Vân Phong.”

"Mời hai bên lên đài."

Vừa dứt lời, trong đội ngũ của Quy Vân Phong liền có một thanh niên cầm trường thương trong tay tung người nhảy lên lôi đài.

Lục Vân Sinh cầm trường thương giống như chiến thần, khí phách hiên ngang lẫm liệt, uy vũ bất khuất đứng trên lôi đài, làm cho tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy kinh diễm.

"Trọng điểm cuối cùng cũng tới. Đại sư tỷ của Tử Hà Phong đối đầu với đại sư tỷ của Quy Vân Phong. Ha ha ha, hai người này đều là quán quân tại vòng bảng, vậy liền nhìn xem hôm nay rốt cuộc ai có thể thắng?"

"Lục Vân Sinh là thiên chi kiêu tử, thanh danh hiển hách. Hội võ lần này ngoại trừ Tề Hạo ra thì ta nghĩ không ra còn có ai có thể áp chế được hắn nữa đâu. Trận này ta đặt Quy Vân Phong chiến thắng."

Mọi người nghị luận sôi nổi, không khí trong quãng trường đã đạt tới cao trào.

"Không không không, Lục Vân Sinh tuy mạnh nhưng ta cảm giác Lâm Thanh Trúc còn mạnh hơn. Ta cảm thấy trận quyết đấu này Tử Hà Phong có phần thắng lớn hơn đấy."

"Các ngươi đừng quên, Lâm Thanh Trúc thi đấu từ trước tới nay đều chưa từng gặp qua đối thủ có thể làm cho nàng rút ra bảo kiếm nghiêm túc thi đấu."

Hiện trường suy đoán xôn xao, nghị luận sôi nổi, người này nói một đằng người kia nói một nẻo.

Tất cả mọi người ở đây đều suy diễn ra các trường hợp có thể xảy ra khi hai người giao chiến, ai cũng nhận là mình đúng. Ngay cả nhóm thủ tọa dưới đài cũng bắt đầu thảo luận hai người này đến cùng là ai sẽ thắng.

Trên một lôi đài khác, Tề Hạo thành công đánh bại đối thủ và thẳng tiến bước vào tứ cường. Hắn cũng không tốn thời giờ giả bộ ra vẻ ta đây mà vội vàng đi tới quan sát Lâm Thanh Trúc quyết đấu.

Nàng có khả năng sẽ là đối thủ có tư cách đối đầu với hắn nên hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua trận quyết đấu của nàng, bởi vì biết người biết ta thì mới có thể bách chiến bách thắng.

Điều này liên quan đến việc Tề Hạo có thể đánh bại Lâm Thanh Trúc trong trận chung kết hay không, hắn phải lấy được hạng nhất thì mới có thể giúp Tàng Kiếm Phong thành công lấy lại tôn nghiêm.

Bình Luận (0)
Comment