Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 129 - Chương 129 - Đả Bại

Chương 129 - Đả Bại
Chương 129 - Đả Bại

Trên lôi đài, tình thế chiến đấu đã thay đổi trong nháy mắt.

Lâm Thanh Trúc bị thế công của Long Sĩ Đầu bức lui mãnh liệt nên cũng phải nhíu mày.

Thấy đối phương sử dụng một chiêu này thì nàng liền hiểu được đối phương muốn một chiêu định thắng bại, chứ cũng không muốn lãng phí thời giờ vô ích.

Tử Hà kiếm ở trong tay nàng xoay tròn một vòng ở trước ngực, trong phút chốc một cỗ kiếm ý lạnh như băng đã bộc phát.

"Long Sĩ Đầu sao? Hôm nay ta liền không cho ngươi ngóc đầu lên được." Lâm Thanh Trúc khí phách đáp lại.

Nàng xuất ra một kiếm với kiếm khí cương mãnh hung bạo, lưỡi kiếm bén nhọn như trăng khuyết mà quét ngang qua bạo long.

Kiếm khí lạnh thấu xương xuyên thẳng tới linh hồn đến từ Tuyệt Trần Trảm, lấy lực lượng hủy thiên diệt địa mà đến.

Ầm!!!

Lôi đài phát ra một tiếng nổ thật lớn, Long Sĩ Đầu cùng Tuyệt Trần Trảm trong tích tắc liền va chạm với nhau, trong phút chốc bụi bặm nổi lên bốn phía, bụi mù mênh mông.

Chỉ nghe thấy từ bên trong lôi đài, long ảnh kinh diễm kia kêu lên thảm thiết, tiếp đó thân ảnh Lục Vân Sinh từ phía trên rơi nện xuống.

Phụt!!!

Lục Vân Sinh phun ra một ngụm máu tươi khiến cho hắn suýt chút nữa ngất đi. Ánh mắt hắn tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi mà nhìn lên phía trên lôi đài.

Bây giờ trên lôi đài đang đứng một bóng trắng xinh đẹp, thân ảnh giống như một vị nữ thần hạ phàm, tư thái không ai có thể địch nổi.

Lục Phong kinh hãi mà lập tức từ chỗ ngồi đứng lên và nhìn về phía Diệp Thu ở xa xa. Hắn chỉ khẽ cắn môi mà không nói gì.

"Tuyệt Trần Trảm!" Tề Vô Hối quay đầu lại nhìn xem Diệp Thu, trong miệng hắn nỉ non nói ra.

Tề Vô Hối đã nhìn ra kiếm quyết mà Lâm Thanh Trúc vừa rồi xuất ra chính là tuyệt học bất thành danh của Tử Hà Phong, Tử Hà kiếm pháp. Mà chiêu thức Tuyệt Trần Trảm kia chính là từ bên trong Tử Hà kiếm pháp lấy ra.

Tuy nhiên chiêu kiếm này tựa như có chỗ bất đồng so với trong tưởng tượng của Tề Vô Hối, vì hắn hiểu rõ một kiếm này có uy lực cường đại hơn mấy phần so với Tuyệt Trần Trảm mà hắn từng biết.

Tề Vô Hối nào biết được chiêu kiếm này đã trải qua sự cải tạo của Diệp Thu nên uy lực của nó đương nhiên có chỗ bất đồng.

"Diệp sư đệ, Tuyệt Trần Trảm này ngươi đã cải tiến qua phải không? Uy lực của nó hình như đã cường đại gấp mấy lần." Minh Nguyệt ở bên cạnh tò mò hỏi.

Diệp Thu cười nói: "Minh Nguyệt sư tỷ, chiêu kiếm này thì tính là gì? Kỳ thật ta còn có tuyệt kỹ mạnh hơn nữa mà ngươi còn không có phát hiện ra."

"Cái gì? Ngươi còn có tuyệt kỹ càng mạnh hơn sao? Hứng chí của Minh Nguyệt lập tức bị gợi lên mà cầm lấy cánh tay Diệp Thu lắc qua lắc lại, đại hung vật tà ác của nàng theo đó mà cứ cọ cọ lên cánh tay của Diệp Thu và miệng vẫn luôn gặng hỏi.

Diệp Thu nhìn nàng rồi lại nhìn chung quanh mà nhỏ giọng nói bên tai nàng: "Thật ra ta còn có một chiêu rất rất mạnh có tên là Cự Long Trường Kích! Chiêu này vừa ra thì thiên quân vạn mã cũng chỉ như sâu kiến mà thôi."

"A... Cự Long Trường Kích sao?" Minh Nguyệt vừa nghe xong mà không khỏi hít một hơi khí lạnh, cái miệng nhỏ nhắn của nàng hơi há ra vì kinh ngạc vô cùng.

Dám đặt tên theo long tộc thì chắc chắn là chiêu này không đơn giản.

Trong đầu Minh Nguyệt âm thầm tự hỏi chiêu Cự Long Trường Kích này rốt cuộc có chỗ nào đặc biệt.

Ở sâu trong tiềm thức của Minh Nguyệt, phàm là chiêu thức lấy rồng làm tên thì đều phi thường dũng mãnh.

Mới chỉ nghe đến tên bí thuật này của Diệp Thu mà nàng liền nghĩ rằng đây chắc chắn cũng là một chiêu thức vô cùng bá đạo.

Càng tò mò thì Minh Nguyệt càng nhìn chăm chú vào ánh mắt Diệp Thu mà tiếp tục hỏi: "Diệp sư đệ, chiêu thức này có gì đặc biệt, mau nói với sư tỷ đi."

Giọng điệu nũng nịu của nàng khiến cho tâm tình của Diệp Thu chấn động không hề nhẹ.

Diệp Thu trầm mặc một chút rồi bình thản nói:

"Chỗ đặc biệt ư? Ừm, chiêu thức này của ta muốn sử dụng thì sẽ có đôi chút phức tạp, đại khái là chia thành các thức như sau."

"Thức đầu tiên tên là Cự Long Uy Vũ, khi sử dụng chiêu thức này sẽ như thần long thức giấc, làm kích phát ra chiến lực của người thi triển lên một cấp độ mới, uy vũ bất khuất, một khi vừa hiện thì vạn thiên triều bái."

"Thức thứ hai tên là Cự Long Thần Nhãn, chiêu thức này vừa ra sẽ như hỏa tiêm phượng kích đánh vào linh hồn của đối phương, long nhãn khóa chặt mục tiêu bách phát bách trúng làm cho đối phương nhanh chóng tê liệt toàn thân."

Minh Nguyệt càng nghe càng kinh ngạc.

Chẳng lẽ đây là một bộ bí pháp thần cấp?

"Chiêu này vừa ra thì cho dù là thiên tiên trên trời cũng không dám động tới"

Minh Nguyệt nghe đến đây thì cái miệng anh đào ngạc nhiên há ra, nhất thời không biết nên nói cái gì.

Ngay cả thiên tiên trên trời cũng phải khuất phục ư? Đây là thần pháp mạnh mẽ đến cỡ nào?

Trong lòng nàng kinh hãi không thôi, nàng không nghĩ tới Diệp Thu ngoài Càn Khôn Vô Cực Thủ ra vậy mà còn có bí thuật kinh khủng đến như vậy.

Mà điều đáng sợ nhất chính là chiêu thức này còn rất cao thâm huyền ảo, chỉ sợ cũng chỉ có thần kỹ thì mới có thể làm được như thế.

Bình Luận (0)
Comment