Mạnh Thiên Chính cũng dần dần đi đến lôi đài, ông ta nhìn thoáng qua đệ tử hai bên rồi nhẹ gật đầu với Từ Phong.
Từ Phong đi ra nói: "Hiện tại ta tuyên bố, Tử Hà phong chiến thắng hội võ lần này."
Nghe được lời tuyên bố cuối cùng này thì đám người lập tức reo hò.
Tiêu Dật ở trong đám người cũng không che giấu được sự vui mừng trong lòng mà lớn tiếng reo hò theo, biểu lộ vẻ mặt vô cùng tự hào.
Trước khi xếp hạng nhất từ dưới lên cho đến hạng nhất từ trên xuống như hiện tại, Tử Hà phong đã phải chịu biết bao sự sỉ nhục. Hôm nay Lâm Thanh Trúc một người một kiếm mà đã lấy lại được toàn bộ thể diện cho Tử Hà phong.
"Ha ha ha! Quá lợi hại! Thanh Trúc tỷ giỏi nhất! Tử Hà phong giỏi nhất!"
"Còn ai nữa không? Còn ai dám gây hấn với chúng ta nữa không?"
Tiêu Dật vui vẻ đến mức đắc ý khiến cho các đệ tử sơn mạch khác đều tỏ ra khó hiểu nên hỏi: "Ngươi cũng là đệ tử của Tử Hà phong sao?"
Nghe vậy mà vẻ mặt Tiêu Dật tối sầm lại, tức giận nói: "Ai cần ngươi lo hả? Ngươi lại nói Tử Hà phong chúng ta không giỏi nữa đi!"
"Hừ..."
…
Trên lôi đài, Mạnh Thiên Chính cố nặn ra nụ cười vui mừng trên khuôn mặt già nua và nói với Diệp Thu: "Ha ha ha, chúc mừng Diệp sư đệ đã thành công đoạt về hạng nhất."
"Hân hạnh hân hạnh." Diệp Thu cười nói.
Mạnh Thiên Chính tiện tay lấy ra một cái ngọc trữ vật. Đây là phần thưởng của hội võ lần này.
Diệp Thu nhận lấy và nhìn qua một hồi, Ngộ Đạo Quả thật sự ở bên trong. Mà trong đó còn có một số bảo khí cùng đan dược.
Không thể không nói, lần này Mạnh Thiên Chính đã bỏ ra hết cả vốn liếng vì muốn để cho Cố Bạch Y tự mình giành lấy, nhưng ông ta không nghĩ tới lại để cho Lâm Thanh Trúc lấy đi.
Tuy tiếc nuối nhưng Mạnh Thiên Chính cũng sẽ giữ lấy lời.
Lúc này…
[Đinh...]
[Túc chủ tặng đệ tử hai viên Đại Hoàn đan, phát động bạo kích trả về.]
[Mở ra hay không?]
Diệp Thu đã sớm quen thuộc với âm thanh này cho nên hắn không có chút bất ngờ nào.
"Mở ra!"
[Chúc mừng túc chủ phát động vạn lần bạo kích, thu được mười viên Hoàn Hồn đan Tiên phẩm.]
"Hả? Sao lại là mười viên?" Diệp Thu sửng sốt mà vội vàng hỏi.
[Hồi bẩm túc chủ, phần thưởng lần này kích hoạt hai lần theo hành vi. Trong đó có một lần kích hoạt từ cơ chế ban thưởng đặc biệt cho nên mới thu được thêm phần thưởng."
"Còn có thể hay như thế sao?" Diệp Thu liền mừng rỡ.
Hoá ra đồng thời cho đi còn có thể khởi động cơ chế ban thưởng đặc biệt. Cái này là quá kiếm lời rồi!
Không chỉ lấy được lòng mọi người mà còn có thể trúng lớn.
[Chú thích: Hoàn Hồn đan Tiên phẩm có phẩm giai cao nhất trong hệ tiên phẩm, có hiệu quả khôi phục cực mạnh, có thần hiệu cải tử hoàn sinh. Chỉ cần vẫn còn giữ được thân thể đối phương thì vạn vật đều có thể sống lại. Hiệu quả cụ thể thì túc chủ có thể tự mình thử nghiệm một phen.]
"Vãi chưởng! Đây chính là niềm vui nhân đôi trong truyền thuyết sao?"
Cho dù có là lão cẩu bình tĩnh như Diệp Thu mà khi nghe được lời giới thiệu này thì cũng không thể kìm được cảm xúc kích động.
Hoàn Hồn đan Tiên phẩm này lại còn có thần hiệu cải tử hoàn sinh ư?
Đây chẳng phải là nói, ta có mười viên đan dược này thì liền đồng nghĩa với việc ta sẽ có thêm mười cái mạng nữa hay sao?
Thật không thể tin nổi!
Có mười viên đan dược này thì ta thích sống buông thả thế nào cũng được a!
Dù sao cũng phải nói, Diệp Thu đã kiếm được một món hời ở hội võ lần này.
Những người khác vui hay không thì hắn không biết, nhưng hắn thì rất vui vẻ.
Diệp Thu vẫn luôn thấy chướng mắt với Tề Vô Hối nhưng một khi tâm tình đã tốt thì bỗng trở nên thân thiết lạ thường.
Đây chính là tiên phẩm nha!
Diệp Thu đã từng thử nghiệm qua tiên đan một lần, bây giờ hắn lại có tới mười viên nên liền vui vẻ gấp mười lần.
Khụ khụ...
Trong lòng hắn vui đến phát điên, nhưng ngoài mặt vẫn cố nén lại mà chôn giấu vui sướng trong lòng.
Minh Nguyệt chậm rãi đi tới nói: "Chúc mừng Diệp sư đệ đã thoát khỏi danh hiệu đệ nhất từ dưới xếp lên mà thành công đạt được hạng nhất. Nói không quá chứ từ nay về sau trên dưới của Bổ Thiên giáo còn ai dám khinh thường Tử Hà phong nữa đâu? Một kiếm vừa rồi của Lâm Thanh Trúc đã bộc lộ uy danh của Tử Hà phong. Trong thất mạch cũng không thể tìm ra được một chiêu kiếm khác kinh khủng như thế!”
"Hân hạnh, hân hạnh." Diệp Thu cười nhạt một tiếng và khiêm tốn đáp, hắn cũng không quá đắc ý khoe khoang.
Biểu cảm ung dung này của hắn trong mắt người khác đều thấy vô cùng tự nhiên. Cảm giác như vị trí quán quân này vốn nên là của hắn vậy.
Mạnh Thiên Chính nặn ra nụ cười, cao giọng nói: "Chư vị, hội võ năm nay đã kết thúc thành công, đệ tử nào không đạt được thành tích tốt thì cũng đừng nản lòng, trở về tu hành cẩn thận thì hội võ tiếp theo nhất định sẽ đạt được thành tích tốt hơn."
Đám đệ tử đồng thanh hô to: "Chúng đệ tử nghe theo lời dạy bảo của chưởng giáo chân nhân."