Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 153 - Chương 153 - Dò Hỏi

Chương 153 - Dò Hỏi
Chương 153 - Dò Hỏi

Đối với những tong môn chính thống Viễn Cổ đã được truyền thừa trong nhiều năm, Ly Dương cũng chỉ là một triều đại tiếp nối trong vài ngàn năm đó.

Năm tháng dài đằng đẵng, không biết đã trải qua bao nhiêu thế hệ. Chỉ cần bọn hắn đồng ý nhúng tay vào việc của nhân gian thì thứ gọi là vương triều liền có thể bị đổi.

Thân là người kế vị, Triệu Dịch hiểu rõ những đạo lý này, bởi vậy hắn cũng không giống với người khác luôn kiêu ngạo ăn chơi mà ngược lại rất khiêm tốn.

Triệu Dịch nhìn xem Thác Bạt Hoành trước mặt, chậm rãi nói: “Hoành thân vương, đã lâu không gặp! Mấy ngày trước mật thám đã phát hiện hai vị tiến vào địa phận của Ly Dương, nên Phụ hoàng của ta đã cố ý phái ta xuất cung tới đây nghênh đón. Hai vị đang gặp phải rắc rối gì sao?”

Lúc này Triệu Dịch mới phát hiện ra Tiêu Dật ở bên cạnh, hình như bọn hắn đang phát sinh mâu thuẫn.

“Ha ha ha, Thái tử điện hạ lo lắng quá rồi, chúng ta không gặp phải rắc rối gì cả. Chúng ta mới tới quý địa và hình như là không cẩn thận mà đắc tội với vị tiểu công tử này.”

“Bây giờ Thái tử điện hạ ở đây thì chuyện này liền dễ giải quyết. Xin mời Thái tử điện hạ nói vài lời giúp chúng ta để xem vị tiểu công tử này có thể tha thứ cho sự lỗ mãng vừa rồi của chúng ta hay không?”

Thác Bạt Hoành khiêm tốn nói ra, dáng vẻ như thể ông ta rất có lý vậy.

Tiêu Dật cảm thấy buồn cười, vừa rồi nếu không phải là có Diệp Thu ở đây thì có lẽ bọn hắn đã rút đao chém chết hắn rồi.

Hơn nữa làm gì có chuyện vừa gặp mặt mà đã bắt người ta quỳ xuống?

Triệu Dịch nghe vậy liền quay đầu quan sát Tiêu Dật, hắn rất chắc chắn mình không hề biết tên gia hoả này mà khách khí hỏi: “Xin hỏi vị huynh đài này tôn tính đại danh là gì? Xuất thân từ đâu? Tu hành ở toà tiên sơn nào?”

Khí thế của Tiêu Dật không hề giảm xuống, hắn học theo phong cách thường ngày của Diệp Thu mà bình tĩnh nói: “Quảng Lăng, Tiêu Dật!”

“Quảng Lăng, Tiêu Dật sao?” Triệu Dịch hơi ngạc nhiên, vì hình như hắn đã từng nghe nói qua cái tên này.

Có vẻ như đây là một tên đệ tử ăn chơi của Tiêu gia ở Quảng Lăng! Như vậy liền dễ xử lý!

Nếu như lai lịch của hắn quá lớn thì Triệu Dịch ta quả thực rất khó đối phó. Còn nếu chỉ là người của Tiêu gia thì hắn cũng nên nể mặt ta mới phải!

“Thì ra là Tiêu công tử, ngưỡng mộ đã lâu! Không biết là hai vị bằng hữu này của ta đã đắc tội gì với công tử, nhưng công tử có thể nể mặt ta mà tha thứ cho bọn họ được không?” Triệu Dịch mỉm cười nói ra.

Tiên lễ hậu binh vốn là tác phong từ trước đến nay của hắn.

Chuyện có thể giải quyết bằng lời nói thì hắn sẽ cố gắng không động tay động chân, bởi vì dĩ hoà vi quý là tốt nhất.

Thấy Thái tử cầu xin hắn tha thứ mà vẻ mặt Tiêu Dật cũng có chút khó xử.

Đây chính là Thái tử của Ly Dương a, nếu không nể mặt hắn thì đến lúc hắn muốn tìm Tiêu gia tính sổ mà Diệp Thu lại không quan tâm thì chẳng phải là Tiêu gia sẽ chịu thiệt rồi sao?

Thôi bỏ đi vậy!

Đây chính là Thái tử đó, nếu ta cho hắn mặt mũi một lần thì ta liền có thể ra ngoài khoe khoang suốt một năm a!

Tiêu Dật ra điều kiện: “Được, để bọn họ tới đây quỳ xuống nói xin lỗi thì ta sẽ bỏ qua chuyện này.”

“Tiểu tử, ngươi dám bắt bản Hoàng tử quỳ xuống xin lỗi ngươi hả?” Thác Bạt Tuấn nghe xong mà nổi giận đùng đùng, đời này ngoại trừ Phụ hoàng của hắn thì hắn chưa từng quỳ trước mặt người nào.

“Vậy thì giữa chúng ta không còn gì để nói!” Tiêu Dật không vui nói ra.

Hôm nay hắn không quan tâm đến cái gì hết, chỉ cần Diệp Thu không bảo hắn dừng lại thì hắn nhất định sẽ làm đến cùng.

Có vị đại lão mạnh như thế bảo vệ thì ta còn sợ cái quái gì nữa?

“Hai vị không nên tức giận, dĩ hoà vi quý!” Triệu Dịch vội vàng ngăn Thác Bạt Tuấn lại.

Trong lòng hắn cũng có chút khó chịu, hắn đã hạ mình cầu xin mà Tiêu Dật còn không nể mặt hắn như vậy.

“Phong thúc, ngươi thấy thế nào?” Triệu Dịch lùi lại một bước hỏi ý kiến của lão giả phía sau.

Triệu Khải Phong vuốt râu một cách có trật tự nhìn xem hai bên giương cung bạt kiếm, nói: “Điện hạ, tại sao ngươi không hỏi một chút rốt cuộc trước đó bọn hắn đã xảy ra chuyện gì? Nếu đã hiểu rõ đầu đuôi thì trong lòng tự nhiên sẽ biết phải làm gì!”

Triệu Dịch nhẹ gật đầu vì hắn cũng có ý đó. Hắn lập tức đi tới bên cạnh Thác Bạt Hoành hỏi thăm sự tình phát sinh lúc nãy.

Sau khi hiểu rõ thì hắn lại đi đến chỗ Tiêu Dật để nghe Tiêu Dật trình bày.

Hai bên trình bày có điểm khác nhau, tuy nhiên Triệu Dịch cảm thấy Tiêu Dật nói có lý hơn. Thác Bạt Hoành nói là bọn hắn chỉ không chú ý tới lời nói nên đã xúc phạm Tiêu Dật, nhưng không nói rõ rốt cuộc bọn hắn đã nói cái gì.

Còn Tiêu Dật thì nói bọn hắn vừa nhìn thấy hắn thì liền bắt hắn quỳ xuống hành lễ, mà hắn cũng không phải là con dân của vương triều Hãn Hải thì dựa vào đâu mà bắt hắn hành lễ?

Ngay cả Thái tử của Ly Dương mà Tiêu Dật hắn còn không quỳ chứ đừng nói đến Hoàng tử của Hãn Hải!

Bình Luận (0)
Comment