Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 164 - Chương 164 - Ma Viên Chu Yếm

Chương 164 - Ma Viên Chu Yếm
Chương 164 - Ma Viên Chu Yếm

Kế đó Thôn Thiên Tước lại há miệng ra, nó phẫn nộ gào thét và phun ra một lực hút kinh thiên. Một ngụm này có thể thôn phệ tất cả sinh linh trong phạm vi mấy dặm.

Thấy một màn như vậy, sắc mặt Diệp Thu trầm xuống và cẩn thận quan sát phù văn lưu động xung quanh Thôn Thiên Tước.

Mơ hồ từ đó hắn đã có thể cảm giác được vết thương trên người nó đang từ từ hồi phục.

"Ồ, thì ra nó cần thông qua thôn phệ để chữa thương!" Diệp Thu tựa hồ đã nhìn ra một ít manh mối.

Trong truyền thuyết, Thôn Thiên Tước là một con dị thú xuất hiện vào thời điểm thiên địa hỗn độn.

Ban đầu nó tồn tại ở Đông Hải chi địa cùng với thần điểu Tam Túc Kim Ô sống trên một nhánh cây của Phù Tang thần thụ. Tam Túc Kim Ô chỉ xuất hiện vào ban ngày và được hưởng ánh sáng thuần dương vi diệu từ mặt trời nên cũng được hưởng mỹ danh.

Còn Thôn Thiên Tước thì lại ra ngoài kiếm ăn vào ban đêm, mà phàm là sinh linh bị nó nhìn thấy thì đều trốn không thoát khỏi kết cục bị nó thôn phệ.

Thôn Thiên Tước sử dụng cách thôn phệ sinh linh để bồi dưỡng thân thể, sau đó trải qua năm tháng dài đằng đẵng mà những sinh linh bị nó thôn phệ đã đếm không xuể.

Dần dần, thực lực của Thôn Thiên Tước cũng bắt đầu tăng lên nhanh chóng và thành công bước vào hàng ngũ cự đầu thời Thái Cổ.

Nhưng bởi vì Thôn Thiên Tước lấy thôn phệ sinh linh làm phương thức tu luyện, cho nên nó nhanh chóng hình thành một trường phái đối lập rõ ràng cùng với Tam Túc Kim Ô.

Thế gian rất e sợ và cũng tràn đầy thù địch đối với Thôn Thiên Tước.

Diệp Thu đã từng tìm đọc trong một cuốn sách cổ từng nhắc tới Thôn Thiên Tước. Trong một khoảng thời gian nào đó đã từng xảy ra một trận đại kiếp quy mô cực lớn, mà người thúc đẩy trận đại kiếp nạn này lại chính là Thôn Thiên Tước.

Nó muốn nuốt trọn toàn bộ sinh linh trên thế giới rồi từ đó triệt để khống chế hoàn toàn thiên địa, ý nghĩ này phải nói là cực kỳ điên cuồng.

Chỉ tiếc là Thôn Thiên Tước đã thất bại!

Bởi vì nó thúc đẩy một hồi đại kiếp nạn cho nên đã gián tiếp dẫn tới đại sự kiện vạn tộc quật khởi. Trong đó dẫn đầu là một nhóm Thái Cổ hung thú rất cường đại, từ đó dần dần triển lộ những giống loài hùng mạnh được ghi chép vào trong dòng lịch sử.

Mà sau khi kinh qua một kỷ nguyên chém giết tranh dành lẫn nhau, các giống loài này cũng dần dần xuất hiện mười con đại hung mạnh nhất.

Trong đó phải kể đến là Chân Long, và khối tàn cốt mà lần trước Diệp Thu thu được chính là của Chân Long.

Thập hung xuất hiện đã đánh vỡ giấc mộng đẹp làm chúa tể thiên địa của Thôn Thiên Tước.

Đương nhiên, những thứ này đều chỉ là truyền thuyết, cố sự từ thời viễn cổ sẽ có một số câu truyện có chút sai lệch đi đôi chút sau khi truyền tới bây giờ.

Hơn nữa con Thôn Thiên Tước này cũng không phải là một cự thú Thôn Thiên Tước trước kia có thể thôn phệ vạn vật, mà nó chỉ là có một tia huyết mạch của Thôn Thiên Tước thời thái cổ mà thôi.

Nếu nó là con Thôn Thiên Tước trong truyền thuyết thì chỉ sợ một ánh mắt của nó là Diệp Thu hiện tại sẽ bị thần hình câu diệt ngay lập tức.

"Nó đều có thể thôn phệ vạn vật sao?" Ánh mắt thâm thúy của Diệp Thu nhìn chằm chằm vào con Thôn Thiên Tước đang điên cuồng thôn phệ kia mà trong miệng thì thầm.

Ngay khi hắn đang định rút ra Vân Tiêu tiên kiếm để giải quyết tai họa này thì bất chợt...

"Ngao!"

Một tiếng rống to lớn từ bên phía ngọn núi đối diện vọng đến.

Trong phút chốc thiên địa đều đang run rẩy, lực lượng kinh thiên này trong nháy mắt áp xuống khiến cho tất cả mọi người ở đây bị buộc phải lui xa.

Diệp Thu quay đầu nhìn lại và phát hiện tiếng gầm đó xuất phát từ một con Cự Quy.

Sau khi liên tục bị Toan Nghê công kích, lão quy vẫn chưa từng có biểu hiện phản kháng, nhưng rốt cục nó đã bạo phát ra uy lực của mình.

Dù lão quy chỉ rống một tiếng mà nó đã đẩy lùi được đối thủ, sau đó còn nhân tiện bồi thêm một kích nặng nề vào người Toan Nghê.

Dưới một kích này, Toan Nghê cho dù rất mạnh mà cũng cảm giác được khí tức tử vong, cho nên trong nháy mắt nó liền diễn hóa lôi thuật để ra sức ngăn cản.

Một kích kinh thiên động địa như thế vốn nên phát ra tia lửa rực rỡ, không ngờ bên kia ngọn núi lại có một con Ma Viên cầm cự côn trong tay lặng lẽ không tiếng động leo lên núi.

"Đó chính là Chu Yếm!"

Toàn trường đều khiếp sợ.

Từ sau khi Thôn Thiên Tước xuất hiện, kéo theo đó lại xuất hiện một con Thái Cổ di chủng.

Chu Yếm cầm gậy sắt trong tay mà nhanh thoăn thoắt leo lên đỉnh núi. Rồi nó đột nhiên tung người nhảy lên trời và vung ra một gậy từ trên cao hung hăng nện xuống.

Trong chốc lát, tiếng sấm nổ vang, tia lửa văng khắp nơi, khiến cho toàn bộ nơi này như có tận thế giáng lâm.

Chu Yếm một gậy đập vào tấm mai rùa của Cự Quy khiến cho Cự Quy phát ra tiếng gào thét phẫn nộ mà liền tung ra một cước đá bay Chu Yếm ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment