Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 168 - Chương 168 - Sinh Mệnh Bổn Nguyên

Chương 168 - Sinh Mệnh Bổn Nguyên
Chương 168 - Sinh Mệnh Bổn Nguyên

"Nhiều danh sơn Thánh Địa như vậy mà hắn không chọn, lại cứ thế mà đâm đầu vào Bổ Thiên giáo. Có thể nói vận khí của hắn không hề tệ."

Nghe xong đoạn giai thoại này từ Thông Thiên đạo nhân mà trên mặt tất cả mọi người đều tràn đầy ý cười.

Thiên Cơ Tử lúc này sắc mặt đã hết sức khó coi.

Đoạn lịch sử đen tối này một mực là bóng ma trong lòng ông ta, dù cho đến ngày hôm nay thì ông ta vẫn cứ ngỡ như mới trải qua vậy.

Nguyên bản Thiên Cơ Tử đang còn muốn chống đỡ lại trước mặt bọn tiểu bối, nhưng không nghĩ tới Thông Thiên đạo nhân không lại cho hắn mặt mũi như vậy mà vừa đến đã tung tuyệt chiêu giết người không dao.

"Hừ. . ." Thiên Cơ Tử Thiên Cơ Tử thẹn quá hoá giận mà giận dữ phất tay áo rời đi, khuôn mặt ông ta đỏ bừng như đít khỉ mà tiến vào cấm địa.

Nhìn Thiên Cơ Tử vừa lóe sáng như đom đóm rồi lại xám xịt rời đi, ngay cả người từ trước đến nay luôn ổn trọng như Khương Giới Chi mà cũng đều phát ra tiếng cười lớn, sau đó quay đầu lại nói với Thông Thiên Đạo Nhân: "Thông Thiên đạo hữu, ngươi cần phải cẩn thận, Thiên Cơ Tử chính là người nổi danh có thù tất báo. Lão ta nhiều năm không xuất sơn như vậy mà vừa đi ra đã bị ngươi đâm chọc như thế, lấy tính cách của lão ta thì sẽ có khả năng quên sao?"

Thông Thiên đạo nhân cười nhạt, nói: "Ta có gì phải sợ lão ta chứ? Ta hôm nay đã dám làm dám nói thì chắc chắn sẽ không sợ lão ta trả thù, dù sao thánh địa Thiên Trì của ta cũng không phải loại ăn chay."

Nghe Thông Thiên Đạo Nhân nói những lời này mà Khương Giới Chi thâm thúy nhìn ông ta một cái.

Làm lão bằng hữu lâu năm nên Khương Giới Chi rất hiểu rõ cách làm người của Thông Thiên đạo nhân, nếu là chuyện không có tuyệt đối nắm chắc thì ông ta không có khả năng đi làm.

Trong lòng Khương Giới Chi mơ hồ suy đoán, chẳng lẽ thánh địa Thiên Trì cũng đã xuất hiện một cường giả tuyệt đỉnh Chí Tôn cảnh sao? Vậy sẽ là ai đây?

Cùng thế hệ với bọn hắn hẳn là không có khả năng, thế thì chỉ có thể là thế hệ trước như các lão Thái Thượng trưởng lão thôi.

Mỗi danh sơn thánh địa đều có nội tình rất hùng hậu, cường giả như mây. Nếu ngươi chỉ nhìn bề ngoài mà liền cảm thấy những cường giả thường xuyên xuất hiện chiến đấu chính là toàn bộ chiến lực của một Thánh Địa thì kỳ thật cũng không phải, vì ở sau những nhân vật này còn có một nhóm lão quái vật khổng lồ.

Bọn họ quanh năm bế quan, ẩn cư thâm sơn không ra, chỉ khi nào tông môn thực sự gặp phải nguy cơ thì bọn hắn mới ra tay.

Mỗi thánh địa đều có cường giả như vậy, ngay cả Bổ Thiên giáo cũng có. Phía sau núi của Bổ Thiên giáo, ở trong động Thái Thượng Thanh Quang có rất nhiều trưởng lão đang bế quan ở bên trong.

Đương nhiên, những bí mật này chỉ có đám thủ tọa như Diệp Thu mới biết được, còn những người khác căn bản không thể biết chuyện này. Cho dù là người thừa kế chức vị thủ tọa như Liễu Thanh Phong cũng không thể biết.

"Ha ha ha, hy vọng là vậy." Khương Giới Chi lắc đầu nói, sau đó thân hình ông ta biến mất tại chỗ, lúc hiện thân thì ông ta đã tiến vào cấm địa.

Theo thời gian trôi qua, càng ngày càng có nhiều người tiến vào vùng đất im lặng. Nơi này nguyên bản quanh năm hoang vu mà lúc này đã trở nên vô cùng náo nhiệt.

Trên một dãy núi ở phía bắc, Thiên Cơ Tử và đám người của Bất Lão Sơn đều tập kết ở đây.

Thiên Cơ Tử nhìn dư ba chiến đấu trên đỉnh núi mà nhướng mày, nói: "Trận đại chiến này đã đánh bao lâu rồi?"

"Hồi bẩm sư huynh, đã đánh suốt một đêm! Từ lúc Toan Nghê xuất hiện rồi đến Thôn Thiên Tước vào sân, sau cùng là Chu Yếm. Trận đại chiến này đã đánh suốt một đêm, cho tới bây giờ cũng không có phân thắng bại." Lý Trường Không giải thích.

Thiên Cơ Tử gật đầu, trong miệng nỉ non: "Rốt cuộc là tiên bảo gì mà có thể dẫn tới ba đại hung thú Chí Tôn cảnh giao phong vậy?”

Trong mắt ông ta bốc lên tinh quang, mọi người ở đây rất hoang mang vì bọn họ không biết tại sao Thiên Cơ Tử cả trăm năm chưa rời núi nhưng khi vừa nhận được truyền tin phù thì lại đột nhiên xuống núi?

Trước đó đám người Lý Trường Không vốn còn tưởng rằng, lần này thánh địa Bất Lão Sơn của bọn hắn tối đa cũng chỉ phái tới vài vị trưởng lão đến tương trợ. Nhưng bọn hắn hoàn toàn không nghĩ tới Thiên Cơ Tử sẽ tự mình dẫn quân lần này. Điều này thật sự khiến cho bọn hắn có chút hoang mang lo sợ.

Tuy nhiên, bọn hắn nào biết Thiên Cơ Tử sở dĩ đến đây chính là vì kiện sơn bảo kia mà thôi.

Kỳ thật trong lòng ông ta vẫn luôn cất giấu một bí mật không nói ra cùng với bất luận kẻ nào, đó chính là tử kiếp của ông ta đã đến!

Thiên Cơ Tử bế quan bao năm vậy mà vẫn không có cách nào đột phá Chí Tôn cảnh.

Khi nhận thấy sinh mệnh của mình sắp khô kiệt thì ông ta càng bức thiết muốn đột phá để đánh vỡ mệnh cách tiến vào Chí Tôn cảnh.

Thế nên ngay khi nghe nói về sơn bảo lần này và hơn nữa từ trong miêu tả của Lý Trường Không mà ông ta còn nhận được một tin tức vô cùng hấp dẫn, đó là trong sơn bảo kia vậy mà lại ẩn chứa sinh mệnh lực vô cùng hùng hậu.

Đây chính là mục đích thật sự trong lần rời núi này của Thiên Cơ Tử.

Giờ này khắc này thứ ông ta thiếu nhất chính là sinh mệnh bổn nguyên.

Bình Luận (0)
Comment