Diệp Thu cười cười, tiếp tục nói ra: "Nếu như Khương chân nhân thật sự muốn đòi lại hai lượng tiền này, ta sau khi trở về sẽ lập tức giúp ngươi hỏi thăm Mạnh sư huynh một chút."
Khương Giới Chi cũng cười cười và nhìn thật sâu Diệp Thu, trong lòng ông ta đã có một cái phán đoán. Người này bụng dạ cực sâu, thực lực thâm bất khả trắc!
Trong lòng Khương Giới Chi hít sâu một hơi, không nghĩ tới Bổ Thiên giáo lại sinh ra một vị cường giả tuyệt thế. Nếu như có thể lôi kéo hắn thì tuyệt đối sẽ có thể làm cho thực lực của Thánh địa Dao Trì càng thêm lớn mạnh.
Chỉ tiếc vừa rồi sau một phen thăm dò ông ta đã minh bạch đây là chuyện không thể nào.
Khương Giới Chi có thể thấy được Diệp Thu đối với Bổ Thiên giáo có tình cảm rất sâu đậm, sư huynh đệ bọn hắn tựa hồ cũng rất đồng tâm hiệp lực với nhau.
Hai lượng tiền để dò xét lòng người, sự tình này khả năng cũng chỉ có Khương Giới Chi mới có thể làm ra.
Ông ta có thể nhìn ra Diệp Thu đã minh bạch ý tứ vừa rồi của ông ta. Mà câu trả lời của hắn đã đáp lại Khương Giới Chi vô cùng thẳng thừng.
Hai lượng tiền không nhiều, Diệp Thu cũng có thể lấy ra, chỉ là cái này không đơn thuần là vấn đề hai lượng tiền mà có liên quan đến vấn đề nguyên tắc của Mạnh Thiên Chính .
Diệp Thu từ chối không trả đã gián tiếp nói rõ hắn và Mạnh Thiên Chính là cùng một chiến tuyến, đứng ở trên lập trường của Mạnh Thiên Chính.
Không nói đến số tiền kia sư huynh của hắn có thật sự thiếu hay không, nhưng việc đó căn bản không trọng yếu.
Diệp Thu lập tức còn nói sẽ hỏi giúp thì cũng biểu lộ sư huynh đệ bọn hắn có tình cảm rất tốt, không có gì giấu nhau.
Khương Giới Chi vuốt vuốt chòm râu, cười nói: "Ha ha ha. Không cần, chỉ là hai lượng tiền thì cần gì làm phiền Diệp đạo hữu."
Hai người bọn họ trong lòng đều có quỷ, đều muốn thăm dò đối phương.
Mọi người ở đây đều bối rối.
"Không phải là hai lượng tiền sao, như thế nào khi nghe bọn hắn nói thì liền cảm giác như là đang thiếu nợ cả núi vàng vậy." Tiêu Dật nghiêm túc suy nghĩ một chút, cảm thấy lấy chỉ số thông minh của mình thì đời này sợ sẽ khó có thể lý giải nổi vấn đề này.
Đang lúc Tiêu Dật còn hoang mang, xa xa đi tới một đám người đang vội vã chạy như bay hướng tới bên này.
"Thiếu gia..."
"Giọng nói này..."
Lâu lắm rồi Tiêu Dật mới nghe được âm giọng nói cần của Từ lão mà liền vội vàng nhìn lại, hắn phát hiện phía trước đội ngũ là thân ảnh uy vũ khí phách của cha mình.
"Cha, sao cha lại tới đây?"
"Ha ha ha, Dật nhi, một tháng không gặp nhìn ngươi rắn rỏi không ít nha." Tiêu Chiến sảng khoái vỗ vai Tiêu Dật một cái, ông ta không hề khống chế khí lực chút nào thiếu chút nữa đã vỗ Tiêu Dật đến hộc máu.
Tiêu Dật không biết nên vui hay buồn? Khen thì cũng khen thôi, lực đạo manh như thế này là có ý gì?
"Diệp chân nhân..." Vừa hỏi thăm Tiêu Dật thì Tiêu Chiến lập tức chạy về phía Diệp Thu.
Tại bên kia, Khương Giới Chi đã trở lại trong đội ngũ của thánh địa Dao Trì và đã hiểu rõ một đêm này phát sinh chuyện gì.
Diệp Thu nhàn nhạt nhìn bọn họ một cái, vẻ mặt kỳ quái hỏi: "Các ngươi sao lại tới đây?
"Sáng sớm hôm nay Tiêu mỗ vừa mới về đến nhà, các tộc nhân liền nói với ta ngày hôm qua ngài đến Tiêu gia, sau đó lại mang Dật nhi ra khỏi thành. Tiêu mỗ biết được tin tức này thì lập tức mang theo tất cả cao thủ trong tộc đến đây tìm kiếm Diệp chân nhân, hy vọng có thể giúp được chân nhân một tay." Tiêu Chiến cười ha hả giải thích.
Nghe hắn nói mà Diệp Thu cười thầm trong bụng.
Các ngươi xem đi! Ta không chỉ nói qua một lần tên Tiêu Chiến này rất đáng giao lưu!
Không phải sao? Toàn bộ mảnh chi địa này bộc phát đại chiến kinh thiên mà tại thời điểm ta cần nhân thủ phụ tá nhất thì ông ta không nói một lời mà liền kéo tới toàn bộ cao thủ của gia tộc.
Tuy rằng những tên mà hắn gọi là cao thủ tại trước mặt bốn con hung thú Chí Tôn cũng chỉ là như muối bỏ biển. Nhưng đó cũng là ý tốt của người ta, ít nhất phần tâm ý này Diệp Thu rất coi trọng.
"Tình huống nơi này rất nguy hiểm, tâm ý của Tiêu tộc trưởng Diệp mỗ xin lĩnh. Nhưng mà trận chiến đấu này dưới Giáo Chủ cảnh đều là kiến hôi, tử vong có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Hỗ trợ thì không cần, lát nữa nếu đánh nhau thì các ngươi nhớ tránh xa một chút."
"Cẩn thận một chút đi, nếu đem nội tình của Tiêu gia đều mất hết ở đây thì tương lai đứa nhỏ này còn có thể dựa vào ai?"
Nhìn Tiêu Dật mà Diệp Thu thấm thía nói ra.
Nghe được lời này mà nội tâm Tiêu Chiến run lên, trong mắt tràn đầy kinh hỉ.
Diệp Thu trong lời nói đã để lộ ra sự quan tâm đối với Tiêu Dật, đây chẳng phải là nói hắn đã có ý định thu Tiêu Dật làm đồ đệ sao?
Hiện tại hắn đã bắt đầu vì tiền đồ của đồ đệ mình mà bắt đầu tính toán chăng?