Chỉ thấy Lâm Thanh Trúc đứng trên trời cao, khí tức trên người không còn che dấu nữa mà hoàn toàn bộc phát ra ngoài.
Cỗ hàn khí kinh người nhanh chóng bộc phát tỏa ra ánh sáng màu lam nhạt. Ánh sáng này làm cho người ta có một loại cảm giác như đang bị hãm sâu dưới đống huyền băng vạn năm vậy.
"Hàn khí lạnh thấu xương này…"
"Đây là... bí thuật Thiên giai!"
Lão giả phía sau Lục Ngôn trong lòng run lên, thần tình không thể tin được mà nhìn xem Lâm Thanh Trúc.
Trong phút chốc, Lâm Thanh Trúc tung ra một chiêu Tuyệt Trần Trảm chém tới, kiếm khí tuyệt tình bá đạo quét ngang qua, đám người trong phạm vi vài dặm đều có thể cảm giác được khí tức tử vong mà hít thở không thông.
Tất cả những người có mặt ở đây đều bị sốc vì một kiếm này lại cường đại như vậy.
"Không hổ là cao đồ của kiếm tiên, quả nhiên có vài phần phong thái của vị đó. Chỉ bằng một kiếm này nàng đã đủ để chen chân vào hàng ngũ thiên kiêu rồi."
Mọi người cảm thán không thôi.
Chỉ thấy Lục Ngôn khi đối mặt với một kiếm này rốt cục đã lộ ra nửa điểm kinh hoảng, luống cuống. Tuy nhiên nó cũng chỉ là lóe lên rồi biến mất, rất nhanh hán liền phản ứng lại.
Ánh mắt Lục Ngôn lạnh như băng nhìn Lâm Thanh Trúc, chiến ý cường đại trong nội tâm hắn đã bị đánh thức.
"Đến hay lắm!" Lục Ngôn khí phách đáp lại và rút đao tụ lực.
Trong nháy mắt hắn đã điều động khí lực toàn thân để cho mình hoàn toàn tiến vào trạng thái chiến đấu.
Cỗ khí tức hiếu chiến kinh người là bí thuật đến từ Chí Tôn điện cũng chính thức bộc phát.
Lục Ngôn đột nhiên rút đao mang theo đao ý cương mãnh bá đạo, hắn không cam lòng yếu thế mà chém thẳng hắc đao trực chiến với Tuyệt Trần Trảm của Lâm Thanh Trúc.
Ầm!!!
Chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn, sự va chạm dữ dội giữa đao và kiếm đã tạo ra một tia lửa rực rỡ.
Sau khi tiếng nổ thật lớn qua đi, kiếm khí và đao khí triệt tiêu lẫn nhau, hai người này vậy mà lại cân sức ngang tài.
"Ngăn... ngăn lại rồi sao?" Tiêu Dật mang vẻ mặt không tin hỏi ra.
Tuyệt Trần Trảm của Lâm Thanh Trúc thế mà lại bị ngăn cản dễ dàng như vậy.
Tên Lục Ngôn này không hổ là một trong những thiên tài kinh diễm nhất đương thời, thực lực như thế quả thật rất xứng đáng với danh hiệu này.
"Lâm sư tỷ cố lên..." Triệu Uyển Nhi yên lặng cổ vũ Lâm Thanh Trúc trong lòng.
Nàng rất rõ ràng trên vai Lâm Thanh Trúc chính là thanh danh của Tử Hà Phong. Thành bại của nàng liên quan đến danh dự của Diệp Thu và của cả Tử Hà Phong nữa.
Triệu Uyển Nhi thập phần sốt ruột, nàng giận chính mình nhỏ yếu không thể vào lúc này giúp đỡ sư tỷ.
Thấy Tuyệt Trần Trảm của mình bị đối phương cản lại nhưng trong lòng Lâm Thanh Trúc không có bất kỳ kinh ngạc nào, vì nàng đã sớm đoán được.
"Tiểu cô nương, còn có chiêu gì khác không? Nếu như không có vậy thì đến phiên ta ra tay." Lục Ngôn tự tin cười nói.
Hắn cũng không đợi Lâm Thanh Trúc mở miệng mà trong nháy mắt đã giơ đao chém xuống.
Hai người đã chính thức giao thủ, đao pháp và kiếm pháp va chạm nhau sinh ra tia lửa rực rỡ.
Lâm Thanh Trúc càng đánh càng giật mình, vì lực lượng và sức chiến đấu của đối phương mạnh hơn bất cứ đối thủ nào mà nàng từng gặp.
Hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu của hắn thập phần phong phú, thủ pháp lão luyện, căn bản không lộ ra nửa điểm sơ hở.
Bị thế công cường hãn vây ép nhưng Lâm Thanh Trúc vẫn một bên bị áp chế và một bên quan sát tìm sơ hở của đối phương.
Đánh hồi lâu, Lục Ngôn cũng có vẻ hết hứng thú như lúc đầu mà một đao đánh bật Lâm Thanh Trúc ra rồi lắc đầu thất vọng không thôi.
"Aiii, cao đồ của kiếm tiên mà cũng chỉ như vậy thôi sao? Quá để cho ta thất vọng đi!"
"Người đời đều nói Diệp Thu có kiếm thuật thông thần, nhưng ta lại không nhìn ra có chỗ nào kỳ lạ từ đệ tử của hắn."
Lời này vừa nói ra thì sắc mặt Lâm Thanh Trúc lập tức lạnh xuống.
"Bản công tử không có thời gian cùng ngươi chơi đùa nữa, tiếp theo sẽ là một đao cuối cùng của ta. Nếu ngươi có thể tiếp được thì ta liền thừa nhận thực lực của ngươi" Lục Ngôn nghiền ngẫm cười nói, hắc đao trong tay hắn lập tức phát lực, một cỗ sát khí kinh thiên trong nháy mắt đã bộc phát ra.
Vù!!!
"Thanh đao này vì sao lại có được sát khí kinh người như vậy?"
"Nói nhảm! Đây chính là linh khí nổi danh của Chí Tôn điện - Sát Đao! Năm xưa chính tay Đại trưởng lão của Chí Tôn điện đã từng dùng thanh đao này để giết địch vô số."
"Bởi vì nó nhiễm máu tươi quá nhiều nên sát khí càng ngày càng mãnh liệt, bởi vậy mới được đặt tên là Sát Đao."
Có người giải thích ngọn nguồn của hắc đao.
Lúc này Lục Ngôn chậm rãi giơ đao lên, trên bầu trời liền hiện ra hình dáng Du Long, trời sinh dị tượng.
Dưới cỗ sát khí kinh thiên kia làm cho người ta có một loại cảm giác áp bách khủng bố.
"Du Long Trảm sao?" Có người quá sợ hãi mà thốt lên, hiển nhiên người này đã nhận ra bí pháp mà Lục Ngôn đang thi triển.
"Không ngờ lại là bí pháp địa giai của Chí Tôn điện, Du Long Trảm!"
"Không nghĩ tới Lục Ngôn vậy mà có thể học được đao pháp này, hơn nữa nhìn uy lực của nó tựa như hắn đã đem một chiêu này luyện đến xuất thần nhập hóa."