Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 212 - Chương 212 - Dò Hỏi

Chương 212 - Dò Hỏi
Chương 212 - Dò Hỏi

Diệp Thu đứng thẳng trên một nhánh cây của Phù Tang thần thụ, nhìn chăm chú vào trận chiến phía trước.

Cùng nữ tử kia giao thủ là một vị lão giả tiên phong đạo cốt, người ông ta gầy như que củi, tay cầm một cái đỉnh bốn chân, quyền kình đánh vào hư không chỗ nào thì chỗ đó liền truyền tới một trận rung chuyển.

Tu vi của ông ta cũng là Chí Tôn cảnh trung kỳ, thực lực rất mạnh.

"Đây rốt cuộc là trưởng lão nào của thánh địa nào, vì sao ta chưa bao giờ nghe sư tôn nhắc tới?"

Diệp Thu rất hoang mang, những cường giả Chí Tôn cảnh ở Đông Hoang thì Huyền Thiên đạo nhân đều đã đề cập qua đại đa số cùng với Diệp Thu. Nhưng đối với hai người này hắn chắc chắn Huyền Thiên đạo nhân chưa từng nhắc qua. Từ bí pháp, bí kỹ mà bọn họ thi triển đều rất mới lạ.

Tựa hồ phát hiện sự có mặt của Diệp Thu, bạch y nữ tử trên bầu trời một chưởng chấn lui lão giả, lạnh lẽo nhìn xuống.

Nàng ném tới ánh mắt nghi hoặc mà nhìn chăm chú Diệp Thu, tựa hồ muốn nhìn thấu tu vi của hắn.

Nhưng nàng kinh ngạc phát hiện, quanh thân Diệp Thu tồn tại một cỗ kiếm ý vô cùng cường đại, thần thức của nàng lại không cách nào tiến thêm một bước để quan sát hắn.

"Ngươi là ai?" Nữ tử phát ra giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng, âm thanh thanh thúy thập phần dễ nghe.

Mảnh thiên địa này chỉ có Chí Tôn cảnh mới có thể tiến vào, nếu Diệp Thu có thể tiến vào thì khẳng định hắn cũng là cường giả Chí Tôn cảnh.

Hôm nay nàng cùng lão giả này giao thủ nhiều ngày đến nay chưa phân thắng bại, đối mặt với ngươi lạ mặt mới tới nên Liên Phong liền buông giọng chất vấn.

Đối mặt với sự chất vấn của Liên Phong, Diệp Thu dựa người vào gốc cây, thờ ơ nói: “Diệp Thu!"

"Diệp Thu à?" Liên Phong sửng sốt một chút, trong đầu nàng cực nhanh tìm tòi một phen rồi lắc đầu. "Không biết, ta là tu sĩ Thiên Vực?"

"Thiên Vực?" Diệp Thu ngây ngẩn cả người, đây là lần đầu tiên hắn nghe được cái tên này.

Trong sách cổ của Bổ Thiên Giáo tựa hồ có ghi chép Thiên Vực là một thế giới khác bên ngoài Đông Hoang.

Đại Hoang bị chia làm tám khu vực, theo thứ tự là Tứ Hoang Vực: Đông, Tây, Nam, Bắc; Tứ Vực: Thiên, Địa, Huyền, Cực.

Mỗi một khu vực đều tồn tại giới hạn, mà Đông Hoang thì nằm trong Tứ Hoang Vực: Đông, Tây, Nam, Bắc.

Liên Phong nhắc tới Thiên Vực phải chăng nàng chính là tu sĩ xuất thân từ Thiên Vực?

Diệp Thu lắc đầu nói: “Không phải, ta không phải là tu sĩ Thiên Vực, mà ta đến từ Đông Hoang."

Liên Phong giật mình, nói: "Đông Hoang? Đông Hoang cũng có cường giả Chí Tôn cảnh sao?"

Trong ấn tượng của nàng Đông Hoang hẳn là nơi có thực lực thấp nhất trong tám đại vực. Hơn nữa linh khí ở Đông Hoang đều kém hơn so với các vực khác, khiến cho tu sĩ tu luyện tới cảnh giới Vương Giả, Đế Giả càng là ít đến đáng thương. Người có thể đạt tới Giáo Chủ cảnh cũng đã được coi là cường giả xưng bá một phương, còn Chí Tôn cảnh thì dường như không phải là một điều đơn giản ở Đông Hoan.

Liên Phong nhìn Diệp Thu thật sâu, ném tới ánh mắt tò mò.

Nàng rất tò mò tại một nơi linh mạch suy kiệt, đất rộng người thưa như Đông Hoang mà Diệp Thu đã làm như thế nào để tu luyện tới Chí Tôn cảnh? Hơn nữa nhìn diện mạo của hắn thì tựa hồ còn nhỏ tuổi hơn so với nàng.

Đây chẳng phải là nói thiên phú của hắn so với nàng còn cao hơn sao?

Liên Phong không thể tin được, vì ở Thiên Vực nàng có danh hào là tuyệt đại tao nhã, một người áp chế cả một thế hệ. Cho dù là cường giả thế hệ trước thì cũng không dám chọc cho nàng nổi giận.

Từ khi bắt đầu đặt chân lên con đường tu tiên, nàng chưa bao giờ gặp qua người có thể để cho nàng xem là đối thủ. Bởi vì trước giờ nàng mặc kệ là thiên phú của đối phương cao bao nhiêu thì đều không cao bằng nàng.

Liên Phong cẩn thận cảm thụ một chút kiếm ý như ẩn như hiện của Diệp Thu, nội tâm nàng lập tức làm ra phán đoán người này rất mạnh, vả lại tu vi mập mờ nên rất nguy hiểm.

"Ha ha ha, nguyên lai đạo hữu là người của Đông Hoang! Hạnh ngộ, hạnh ngộ!" Vào lúc này, lão giả kia đã từ xa cất tiếng chào, vẻ mặt mỉm cười đi tới, nhìn ý tứ của ông ta là muốn lôi kéo Diệp Thu về chiến tuyến của mình.

Lão giả này tên là Công Tôn Dương, lúc này trong lòng ông ta thập phần rõ ràng, sự tồn tại của Diệp Thu chính là điểm mấu chốt của trận chiến này.

Nếu như ông ta có thể lôi kéo làm quen với Diệp Thu để cho Diệp Thu trợ giúp, vậy ông ta tuyệt đối có thể đánh bại Liên Phong.

Trước đó bọn họ đã ở chỗ này giao thủ mấy ngày mấy đêm, đến nay vẫn bất phân thắng bại.

"Lão phu tên là Công Tôn Dương đến từ Bất Lão Sơn, là thánh địa tại Nam Hoang. Xin hỏi đạo hữu xuất thân từ đạo thống nào, cao danh quý tánh của sư thừa ra sao?"

Lời này vừa nói ra, Diệp Thu lộ vẻ cổ quái híp mắt nhìn Công Tôn Dương.

"Bất Lão Sơn à?"

Hắn có chút ngây người, vì tại Nam Hoang cũng có Bất Lão Sơn sao?

Bình Luận (0)
Comment