Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 213 - Chương 213 - Ngươi Chỉ Nên Tự Trách Mình!

Chương 213 - Ngươi Chỉ Nên Tự Trách Mình!
Chương 213 - Ngươi Chỉ Nên Tự Trách Mình!

Diệp Thu mang thần sắc cổ quái hỏi: “Ngươi là người của Bất Lão Sơn tại Nam Hoang, vậy ngươi có liên hệ gì với Bất Lão Sơn tại Đông Hoang không?"

Công Tôn Dương vừa nghe thì trong lòng liền vui vẻ.

Diệp Thu cố ý nhắc tới Bất Lão Sơn thì chẳng lẽ hắn và Bất Lão Sơn ở Đông Hoang có giao tình?

Đây không phải là chuyện tốt hay sao? Nếu hắn đã có giao tình trước đó thì mọi chuyện càng dễ nói, nếu hắn đồng ý nhập bọn thì cứ dùng thôi!

Công Tôn Dương mừng rỡ không thôi, vội vàng giải thích:

“Ha ha ha, đương nhiên là có liên hệ rồi! Vào thời Thượng Cổ, lúc thiên địa chưa phân, khi đại kiếp nạn buông xuống, Bất Lão Sơn tại Nam Hoang của ta cùng Bất Lão Sơn tại Đông Hoang vốn xuất thân từ cùng một đạo thống."

"Sư tổ của bọn hắn có phương pháp truyền thừa thập phần tương tự với bọn ta, dù nói là đồng môn cũng không quá đáng."

Nghe vậy Diệp Thu liền lộ ra tiếng cười tươi rói.

Thấy hắn phát ra tiếng cười mà Công Tôn Dương cũng vui vẻ.

Tiểu tử này quả nhiên có giao tình với Bất Lão Sơn tại Đông Hoang, xem ra thế cục đã định!

Tuy rằng bọn hắn là đạo thống ở Nam Hoang, nhưng cùng với Bất Lão Sơn tại Đông Hoang của ta không sai biệt lắm. Nếu Diệp Thu đã cùng Bất Lão Sơn tại Đông Hoang có giao tình thì xác suất hắn giúp ta là rất lớn!

"Hừ, một cái hay hai cái thì lại có cái gì khác nhau? Các ngươi cùng lên đi!" Liên Phong mặt lạnh như băng đáp lại, nàng thấy Diệp Thu cùng Công Tôn Dương trò chuyện vui vẻ như vậy nên đã đem hắn liệt vào hàng địch nhân.

Chỉ thấy Liên Phong một mình bay lên trời cao, hai tay hơi nhấc lên, một cỗ lực lượng khủng bố trong nháy mắt đã bộc phát, cùng thiên địa chi thế hình thành một cái trận pháp thật lớn.

Bên trong vòng xoáy trận pháp khổng lồ, Liên Phong giống như tiên tử đằng không, thân ảnh ngạo nghễ đứng trên bầu trời, thánh khiết mà không thể xâm phạm.

"Đây là... Bổ Thiên Thuật!" Diệp Thu nhìn thấy một màn này mà nội tâm kinh hãi, trong miệng lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy chấn động.

Hắn thân là truyền nhân của Bổ Thiên giáo, lại là thủ tọa của một mạch, vậy hắn làm sao có thể không nhận ra truyền thừa Chí Tôn của Bổ Thiên giáo.

Liên Phong thi triển bí pháp kia chính là Bổ Thiên thuật, là truyền thừa Chí Tôn của Bổ Thiên giáo.

"Thiên Vực vậy mà cũng có một Bổ Thiên Giáo khác sao?" Diệp Thu hoàn toàn bối rối.

Tại sao ta không nghe chưởng giáo sư huynh nhắc tới nhỉ? Có lẽ chính ông ta cũng không biết!

Đạo thống của Bổ Thiên giáo từ thời kỳ Thượng Cổ đã dương danh vạn đại, về sau trải qua một trận đại kiếp nạn khiến cho thiên địa phân thành tám vực, rất nhiều đạo thống cũng bị phân nhánh ra các vực khác nhau.

Diệp Thu không nghĩ tới hôm nay lại có thể ở chỗ này gặp được truyền nhân của một Bổ Thiên Giáo khác ngoài Đông Hoang.

"Ừm, chuyện này sau khi trở về ta cần phải báo lại với chưởng giáo sư huynh mới được."

Những chuyện như thế này không thể chậm trễ, mặc dù đối phương thân ở Thiên Vực nhưng truyền thừa lại đồng nguyên, nên có nói là đồng môn cũng không quá đáng.

Nói như vậy nàng và ta chẳng phải cũng có quan hệ đồng môn sao?

Hừ, lần này ta muốn làm sư huynh!

Trong phút chốc, thiên địa phảng phất như mất đi thần thái vốn có, ở giữa hư vô sấm sét vang dội, bầu trời tựa hồ bị phá ra một lỗ hổng.

Lực lượng cường đại bộc phát, Liên Phong dường như biến thành một người khác, khí thế tăng lên rất nhiều.

Sắc mặt Công Tôn Dương khẽ biến như lâm đại địch, nói: “Đạo hữu, người này là thần nữ của Bổ Thiên Giáo tại Thiên Vực, tên là Liên Phong, có tu vi Chí Tôn cảnh trung kỳ. Hơn nữa nàng đã kế thừa truyền thừa, thực lực thập phần kinh người. Nhưng đạo hữu không cần lo lắng, Bổ Thiên Thuật kia tuy mạnh nhưng chỉ cần hai chúng ta liên thủ thì cũng chưa chắc không thể phá giải."

Nội tâm Công Tôn Dương đã bắt đầu mưu đồ tính toán sẽ cùng Diệp Thu liên thủ như thế nào để phá vỡ Bổ Thiên Thuật của Liên Phong.

Lúc này Diệp Thu đột nhiên quay đầu lại nhìn ông ta một cái, nói: “Ai nói ta muốn liên thủ với ngươi? Ta với ngươi rất quen sao?"

"Hả?!!"

"Hả?!!"

Hai dấu hỏi được đưa ra cùng một lúc từ Liên Phong và Công Tôn Dương.

Công Tôn Dương mang vẻ mặt mơ hồ, Liên Phong thì càng hoang mang.

Người này không phải cùng chiến tuyến với Công Tôn Dương sao?

Công Tôn Dương biến sắc, hỏi: “Đạo hữu đây là có ý gì?"

Diệp Thu mỉm cười, nói: “Nếu ngươi không nhắc tới Bất Lão Sơn thì còn tốt, vì ta cũng lười nhúng tay vào cuộc chiến giữa các ngươi. Nhưng có trách thì chỉ trách ngươi hết lần này tới lần khác nói ra xuất thân của mình. Có cái tin tức không vui ta muốn nói cho ngươi biết, đó là Đại trưởng lão của Bất Lão Sơn tại Đông Hoang vừa mới bị ta làm thịt."

"Cái gì?!!" Lời này vừa nói ra Công Tôn Dương liền biến sắc, cái mồm ông ta há ra có thể ăn vừa một quả táo to.

Người này lại cùng Bất Lão Sơn có quan hệ thù địch, hơn nữa hắn còn làm thịt cả Đại trưởng lão Bất Lão Sơn của Đông Hoang ư?

Mẹ nó! Sao ngươi không nói sớm?

Nếu ngươi nói sớm thì lão tử đã không đề cập tới rồi!

Bình Luận (0)
Comment