Diệp Thu chậm rãi từ trong thi thể Công Tôn Dương lấy ra Tứ Tượng Đỉnh, mỉm cười thầm hỏi: "Không biết Bổ Thiên Giáo tại Thiên Vực có thể nổ ra bạo kích trả về hay không đây?"
Diệp Thu yên lặng cân nhắc, lúc trước hắn chính là ôm ý nghĩ muốn thí nghiệm một chút, nếu không hắn làm sao có thể xuất thủ đánh nhau với Công Tôn Dương.
Diệp Thu lấy đi Tứ Tượng Đỉnh, chậm rãi đi tới trước người Liên Phong, nhẹ nhàng cười nói: “Sư tỷ, cái đỉnh này coi như là lễ vật gặp mặt ta tặng cho ngươi."
Liên Phong run lên trong lòng, nàng có loại cảm giác mừng rỡ như điên, giống như Diệp Thu vì sự vui vẻ của nàng mà chuẩn bị một món quà tặng cho nàng vậy.
Người này khẳng định lại sử dụng mê hồn thuật, nếu không ta làm sao có thể xuất hiện loại cảm giác này?
Liên Phong lập tức nhận định Diệp Thu đã sử dụng mê hồn thuật, chứ không cho rằng đây là cảm giác chân thật trong lòng mình.
"Ồ, vậy ta cảm ơn ngươi nhé!" Liên Phong không chút khách khí mà nhận lấy, không có nửa điểm do dự.
Nàng nghĩ rằng thứ đồ này vốn là của mình, chẳng qua bị Công Tôn Dương nhân cơ hội đoạt đi, cho dù Diệp Thu không ra tay thì nàng cũng có thể đoạt lại. Chỉ là hiện tại thay đổi trên danh nghĩa, cái này đã trở thành lễ vật mà Diệp Thu tặng cho nàng.
Trong lòng Liên Phong có chút là lạ, cũng có chút vui vẻ.
Đây là chuyện gì xảy ra?
Sau khi thấy được thực lực thật sự của Diệp Thu, Liên Phong đã chịu khuất phục. Rối rắm hồi lâu nàng mới có chút lưu luyến, nói: “Ngươi... gọi ta là sư muội đi!"
Ồ? Nàng mới làm sư tỷ được vài phút mà bây giờ lại không muốn làm nữa sao?
Liên Phong có chút muốn khóc, nhưng hiện thực chính là tàn khốc như vậy, vì đây là thế giới cường giả vi tôn. Trừ phi là bối phận đã định trước, nếu không tất cả đều dựa theo thực lực mà phân ra.
Bổ Thiên Giáo tại Thiên Vực và Bổ Thiên Giáo tại Đông Hoang đã sớm tách ra nhiều năm, cho nên bối phận cũng đã sớm không rõ ràng lắm. Do đó dù bọn họ cùng thế hệ nhưng chỉ có thể lấy thực lực để luận cao thấp.
Nhìn vẻ mặt lưu luyến của nàng, Diệp Thu thiếu chút nữa cười ra thành tiếng.
Một nữ nhân tâm cao khí ngạo như vậy mà lại giống như một tiểu cô nương. Điều đặc biệt thú vị là tâm tư của nàng quá đơn thuần, nhìn biểu hiện của nàng thì hắn có thể đoán ra tám, chín phần mười trong đó rồi.
"Ừm, sư muội." Diệp Thu lộ ra nụ cười đắc ý nhìn xem Liên Phong.
Tức chết ta mà!
Liên Phong ngượng ngùng quay đầu đi, nhưng vẫn nhịn không được mà vụng trộm nhìn hắn vài lần.
[Đinh!]
[Túc chủ tặng cho Liên Phong một cái Tứ Tượng Đỉnh, phát động bạo kích trả lại.]
"Ồ, thật sự có thể phát động bạo kích trả lại sao?" Diệp Thu ngây ngẩn cả người.
Hắn vốn chỉ muốn thí nghiệm một chút, nhưng không nghĩ tới thật sự có thể làm được.
Không ngờ hệ thống này lại có năng lực như vậy, ngay cả đạo thống bên ngoài của Bổ Thiên Giáo cũng tính!
"Hệ thống, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Diệp Thu dò hỏi.
【Hồi bẩm túc chủ, hệ thống chứng thực là đạo thống cũng không chỉ nhìn xem thế lực, tông môn, mà là nhìn xem truyền thừa. Bởi vậy cho dù là Bổ Thiên giáo ở vực ngoại, chỉ cần có đạo giáo truyền thừa bắt nguồn từ Bổ Thiên Giáo tại thời Thượng Cổ thì vẫn có thể phát động bạo kích trả lại.】
"Thì ra là vậy!"
Diệp Thu bừng tỉnh đại ngộ. Cho tới hôm nay hắn mới hiểu được cái gọi là đạo thống cũng không chỉ là tông môn mà chính là truyền thừa.
Nếu như hôm nay hắn không thử một lần, vậy hắn thật sự sẽ không biết chuyện này.
Không thể không nói đợt này ta không lỗ a!
Ừm, dường như chưa lần nào ta bị lỗ cả!
[Có mở ra bạo kích trả về hay không?]
"Mở đi!"
Diệp Thu vẫn rất mong đợi lần này sẽ được trả về thứ gì.
[Đinh, chúc mừng túc chủ phát động hai ngàn lần bạo kích, nhận được Tiên Thiên Linh Bảo, Càn Khôn Đỉnh.]
"Lại là một cái Tiên Thiên Linh Bảo!" Diệp Thu khẽ kinh ngạc.
Thu hoạch lần này thật sự có chút ngoài ý muốn, hắn vậy mà lại nhận được một cái Tiên Thiên Linh Bảo.
Diệp Thu trầm mặc nghiên cứu cẩn thận tác dụng của Càn Khôn Đỉnh.
"Sao lại làm ta có cảm giác khi dùng món đồ này sẽ rất mất thể diện nhỉ?" Diệp Thu buồn bực hỏi.
Càn Khôn Đỉnh có lực phòng ngự cực mạnh, rất thích hợp trong chiến đấu hoặc luyện đan.
Nhưng nó có một tác dụng khiến cho Diệp Thu rất không vui, đó chính là chạy trốn.
Bên trong Càn Khôn Đỉnh chính là thế giới càn khôn, nếu như Diệp Thu gặp người có thực lực mạnh không thể đánh được, vậy hắn có thể trốn vào bên trong Càn Khôn Đỉnh rồi thi triển bí pháp bỏ chạy.
Bởi vì thứ này chính là Tiên Thiên Linh Bảo, cho dù là đại đế cũng không thể phá huỷ nó. Chỉ cần Diệp Thu trốn ở bên trong là có thể an toàn.
Khoé miệng Diệp Thu khẽ giật. Ta đường đường là Kiếm Tiên mà cần phải chạy trốn sao? Nói đùa gì vậy?
"Thôi, cứ giữ nó trước đã, ai biết được điều gì đâu chứ?" Diệp Thu suy nghĩ một lát rồi nhếch miệng cười và cất Càn Khôn Đỉnh vào trong ngọc trữ vật.
Đã có món này, sau khi trở về hắn có thể suy nghĩ một chút về việc dạy đồ nhi luyện đan.
Trong truyền thừa của Tử Hà phong có rất nhiều thuật luyện đan, có điều tất cả chỉ là một chút đan dược cấp thấp, tựa như các loại đan dược khôi phục như Đại Hoàn đan.
Những loại đan dược này không có tác dụng gì với Diệp Thu, bởi vì hắn có hệ thống vạn lần trả về, đến lúc đó hắn đảo một cái thì chẳng phải cái gì cũng có sao?
Ừm, cứ quyết định như vậy đi!