Ầm!!!
Vào lúc này, từ trong màn sương hỗn độn truyền đến một tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Liên Phong biến sắc, trong nháy mắt lại trở nên lạnh lùng.
Ánh mắt nàng gắt gao nhìn vào khoảng không, nói: "Thôn Thiên Tước!"
Diệp Thu nhướn mày và cũng nhìn vào khoảng không.
Chỉ thấy một con Cửu Thiên Thần Điểu đột nhiên há ra miệng lớn, điên cuồng hút lấy hỗn độn khí trong sương mù.
Thực lực của nó tăng nhanh chóng mặt, rất nhanh liền đạt đến Chí Tôn cảnh trung kỳ.
Ánh mắt Diệp Thu hiện lên vẻ vui mừng, Thôn Thiên Tước biến mất nhiều ngày cuối cùng cũng đã xuất hiện.
Xuất hiện cùng nó còn có ba con đại hung Chí Tôn cảnh kia.
"Vậy là ta tìm được ngươi rồi!" Diệp Thu nhếch miệng, nói.
Liên Phong ném về phía hắn ánh mắt kì quái. Thời khắc Thôn Thiên Tước xuất hiện, nàng rõ ràng có thể cảm nhận được trên thân Diệp Thu toả ra một luồng sát khí. Mặc dù chỉ trong thoáng chốc nhưng nàng vẫn cảm nhận được.
Liên Phong hỏi: "Sư huynh, ngươi dường như rất có hứng thú với Thôn Thiên Tước nhỉ?"
"Dĩ nhiên rồi, ta đến đây là để tìm nó mà." Diệp Thu nhẹ nhàng cười một tiếng, giải thích.
Liên Phong nhìn khuôn mặt anh tuấn của hắn mà trong lòng hơi run rẩy, gương mặt xinh đẹp của nàng có chút nóng lên.
“Chết tiệt, lại là cảm giác này!” Liên Phong thầm mắng.
Vì sao mà mỗi lần trông thấy Diệp Thu thì ta đều có cảm giác kỳ quái này?
Suy nghĩ một lát, Liên Phong thầm nhủ: “Ừm, nhất định là hắn đã sử dụng Mê Hồn Thuật.”
Liên Phong lắc lắc đầu, cuối cùng cũng khôi phục sự bình tĩnh nói: "Đi thôi, chúng ta cũng đến xem sao."
Nàng vừa dứt lời, tà áo trắng liền tung bay lên, nàng thả người rời khỏi khu vực này. Tư thế uyển chuyển khiến cho người khác chú ý.
Diệp Thu bước vào trong hư vô, chớp mắt cũng biến mất tại chỗ.
Ánh mắt hắn rơi vào một mảnh hư không hỗn độn hắc ám.
Trong vòng xoáy cực đại, Thôn Thiên Tước đang nuốt chửng vạn vật, thực lực dần dần tăng vọt. Toan Nghê và Chu Yếm đều cảm thấy áp lực cực lớn.
Về phần lão quy cõng quan tài kia thì chỉ hờ hững chứ không có nửa điểm kinh hoàng nào. Bởi vì thực lực của nó đều hơn hẳn ba con đại hung Chí Tôn cảnh kia.
Thân ảnh kiều diễm của Liên Phong vừa xuất hiện trong mảnh hư không hỗn độn này thì lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
"Đây không phải Nữ Thần của Bổ Thiên giáo ư? Tại sao nàng cũng tới?" Một lão giả râu dê trông thấy Liên Phong tiến đến thì liền nói ra với vẻ tà ác.
"Ha ha ha, Hiên Viên lão đầu, không phải ngươi đang hứng thú với Nữ Thần chứ?" Có người gian ác phụ hoạ.
Ngay sau đó có một lão giả tiên phong đạo cốt nhắc nhở: "Hiên Viên lão đạo, nàng cũng không phải là Đại Bàn sơn để ngươi có thể tuỳ ý chọn đệ tử trong môn phái làm lô đỉnh. Nàng chính là Thần Nữ của Bổ Thiên giáo, ngươi tốt nhất nên kiềm chế chút đi. Nếu ngươi chọc giận lão già Tề Đạo Sinh kia thì sẽ không có quả ngon để ăn đâu."
Hiên Viên lão đạo nghe xong liền khó chịu trong lòng, nói: "Hừ, lão phu từ trước đến nay tuỳ tâm sở dục, muốn làm gì thì làm cái đó, cớ gì phải e dè Tề Đạo Sinh? Thần Nữ của Bổ Thiên giáo thì sao, nếu là nữ tử bình thường thì chưa chắc lão phu đã để mắt đến!"
Nói đến đây Hiên Viên lão đạo lập tức lộ ra một nụ cười tà ác.
Đây chính là Thần Nữ của Bổ Thiên giáo, là người kế thừa ngôi vị Thần Nữ vạn cổ truyền thừa của Bổ Thiên Giáo, nàng có thân phận rất đặc biệt, nếu rơi vào tay ông ta thì khác nào khiến cho Bổ Thiên giáo tức chết?
Huống chi Hiên Viên lão đạo cũng không phải là người của Thiên Vực, mà Tề Đạo Sinh cũng không ở đây, đến lúc đó nếu Tề Đạo Sinh muốn tìm ông ta trả thù thì cũng không dám chạy đến Huyền Vực.
"He he, đây dường như là một chuyện rất kích thích." Hiên Viên lão đạo tà ác nói ra.
Đời này ông ta ưa thích nhất chính là thử làm những chuyện có độ khó cao, càng không thể làm thì ông ta càng muốn nếm thử.
Hiên Viên lão đạo mặc dù đánh không lại Tề Đạo Sinh, nhưng để thu thập Liên Phong thì chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao?
Trong lòng ông ta thầm suy tính một phe và nổi lên lòng ác.
Thấy bộ dạng này của Hiên Viên lão đạo mà lão giả kia cũng chỉ biết lắc đầu.
Mọi người ở đây nào có ai không biết cách làm người của Hiên Viên lão đạo. Ông ta tự xưng là kẻ tu tà đạo, mà pháp thuật tu hành của ông ta càng kỳ lạ hơn. Mỗi lần ông ta tu hành thì đều cần nữ tử hỗ trợ làm lô đỉnh để tiến hành tu luyện, nữ tử càng cực phẩm tuyệt sắc thì hiệu quả sẽ càng mạnh.
Mà Hiên Viên lão đạo thân là lão tổ của Đại Bàn sơn, những đệ tử môn hạ trong đó chỉ cần là nữ tử hơi có nhan sắc thì đều bị ông ta chọn làm lô đỉnh. Có thể nói ông ta là mộ kẻ táng tận lương tâm. Cho dù là nữ tử rất nhỏ tuổi từ mười tuổi trở lên cũng không thể thoát khỏi tay ông ta.
Những năm nay có thể nói Hiên Viên lão đạo đã làm đủ mọi trò xấu. Không chỉ có Đại Bàn sơn mà các danh sơn thánh địa khác hay dòng dõi hoàng tộc cũng vậy, một khi bị ông ta nhắm đến thì rất khó chạy thoát.
Liên Phong chính là Thần Nữ của Bổ Thiên giáo, bất luận là thiên phú hay nhan sắc đều là đệ nhất. Nói nàng là đệ nhất thiên hạ cũng có khả năng!
Dạng kỳ nữ như vậy thì sao có thể thoát khỏi tầm mắt của Hiên Viên lão đạo được?
Lão giả kia thở dài không đành lòng, chỉ có thể đáng tiếc thay cho Liên Phong.
Tên Hiên Viên lão đạo này tuy có nhân phẩm chẳng ra sao, nhưng thực lực lại là Chí Tôn cảnh hậu kỳ.
Liên Phong cũng chỉ mới là Chí Tôn cảnh trung kỳ hì sao có thể là đối thủ của ông ta.
Nếu như Tề Đạo Sinh ở đây thì có lẽ Hiên Viên lão đạo còn không dám làm càn, nhưng đáng tiếc Tề Đạo Sinh lại không có ở đây.