Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 223 - Chương 223 - Ta Xin Chiến!

Chương 223 - Ta Xin Chiến!
Chương 223 - Ta Xin Chiến!

Đinh!

Vào lúc này, khi tất cả mọi người đều nghĩ Diệp Thu sắp tận mệnh, bên tai bọn họ đột nhiên vang lên tiếng kim loại va chạm.

Đám người nhìn lại, chẳng biết từ lúc nào trước người Diệp Thu đã xuất hiện một cái đỉnh.

Tất cả Quỷ Vương Châm của Hiên Viên lão đạo đều bị Càn Khôn Đỉnh cản lại.

"Đây là..."

Hiên Viên lão đạo liền kinh hãi. Ông ta cẩn thận bày ra một chiêu đánh lén, nhưng lại bị Diệp Thu biết được từ sớm mà đánh tan.

Trông thấy Càn Khôn Đỉnh là Tiên Thiên Linh Bảo, ánh mắt Hiên Viên lão đạo hiện lên một tia kinh ngạc, xen lẫn tham lam và mờ mịt.

'Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là ai? Có dám nói ra tên họ không?" Hiên Viên lão đạo chất vấn.

Diệp Thu xuất thân từ môn đạo nào, tại sao trong tay lại có đồ vật chí bảo như vậy?

Chỉ thấy Diệp Thu chậm rãi thu hồi Càn Khôn Đỉnh, trên mặt tràn đầy ý cười sâu xa, cười nói: "Ha ha ha, Hiên Viên đại pháo, nếu ngươi đã vội muốn chết thì tốt thôi, ta sẽ chơi cùng ngươi!"

Sau đó Diệp Thu bình tĩnh bay ra ngoài, tay phải khẽ tìm tòi, tiếp tục nói: "Hiên Viên đại pháo, Diệp Thu của Bổ Thiên giáo xin chiến!"

Diệp Thu vừa dứt lời, một cỗ kiếm ý sắc bén liền bộc phát trong nháy mắt.

Mấy câu nói của hắn tưởng như hời hợt, nhưng trong mắt đám người lại bá khí một cách lạ thường.

"Khá lắm! Tiểu tử này thật đáng gờm! Ngay cả Hiên Viên lão đạo mà hắn cũng dám khiêu chiến!”

“Ta có thể nói hắn là nghé con mới đẻ không sợ cọp được không? Hay là hắn thật sự chắc chắn đánh thắng?"

"Hiên Viên lão đạo tuy có nhân phẩm chẳng ra sao, nhưng thực lực lại là cường giả Chí Tôn cảnh hậu kỳ chân thật."

"Cho dù là Tề Đạo Sinh là cường giả Chí Tôn cảnh đỉnh phong của Bổ Thiên giáo mà muốn đánh bại lão ta thì cũng phải mất một vài thủ đoạn.”

Đám người thảo luận ầm ĩ, trong lúc nhất thời như trông thấy có trò hay ho diễn ra.

"A, vừa rồi các ngươi có nghe rõ không? Hình như tiểu tử này nói là hắn xuất thân từ Bổ Thiên giáo!"

Lời này vừa nói ra thì mọi người mới kịp phản ứng.

"Không thể tưởng tượng nổi, Bổ Thiên giáo lại có thể có một đôi cường giả trẻ tuổi đệ nhất thiên hạ như vậy sao?"

"Có thể đạt tới Chí Tôn cảnh ở độ tuổi này đã là một trong vạn người rồi! Thế mà Bổ Thiên giáo lại có tận hai vị đệ tử Chí Tôn cảnh!"

Mọi người đều ngạc nhiên, bọn họ đã quá rõ ràng về đạo thống Bổ Thiên giáo tại Thiên Vực.

Bọn họ vốn cho rằng xuất hiện một mình Liên Phong đã rất bất ngờ, nhưng hiện tại lại xuất hiện thêm Diệp Thu.

Bổ Thiên giáo sắp triệt để vùng lên sao?

Phần lớn mọi người đã được lĩnh hội phong thái tuyệt đại của Liên Phong, nàng rất mạnh. Trong đám người cùng tuổi nàng có thể xếp hạng nhất.

Chỉ là chưa ai từng nghe nói đến tên tuổi của Diệp Thu.

Đám người không khỏi hiếu kỳ thực lực của Diệp Thu rốt cuộc như thế nào.

Một câu "xin chiến" của Diệp Thu vừa nói xong, khuôn mặt già nua của Hiên Viên lão đạo liền trầm xuống.

"Tiểu tử, ngươi rất có dũng khí. Lão phu tung hoành nửa đời và đã gặp qua rất nhiều thiêu kiêu Chí Tôn cảnh, phần lớn bọn hắn đều giống ngươi, bản lĩnh không có là bao nhưng tính cách kẻ sau còn kiêu ngạo hơn kẻ trước, và hết cục cuối cùng của bọn hắn cũng rất thê lương, tất cả đều chết trong tay lão phu."

"Cuồng vọng cũng cần phải có vốn liếng của cuồng vọng. Nếu ai không có bản lĩnh mà dám chọc giận ta thì cái giá phải trả là rất đắt!"

Sắc mặt Hiên Viên lão đạo trở nên âm trầm, ông ta vung tay lên và chậm rãi bay tới.

Diệp Thu chỉ cười không nói, vì hắn đã sớm nghe chán loại ngữ khí uy hiếp này rồi.

Liên Phong lo lắng tiến lên một bước, chuẩn bị cùng Diệp Thu đối đầu với Hiên Viên lão đạo.

Dù sao Hiên Viên lão đạo vốn là nhắm vào nàng, mà nàng không muốn vì bản thân mà hại Diệp Thu.

Nếu hôm nay Diệp Thu chết vì nàng, vậy đời này nàng sẽ không được an lòng.

"Sư huynh, ta tới giúp ngươi."

Liên Phong lạnh lùng ngước nhìn Hiên Viên lão đạo, một bước đi tới trước mặt Diệp Thu và chuẩn bị rút kiếm.

Ai ngờ Diệp Thu đột nhiên quay lại, nhẹ nhàng mỉm cười, ánh mắt hoa đào chớp chớp, nói: "Sư muội, nghe lời ta đi! Có sư huynh ở đây rồi, sư huynh sẽ bảo vệ ngươi!"

Liên Phong nghe xong mà liền giật mình như có điện.

A a a... Cảm giác như thân thể ta tê dại đi rồi!

Có chuyện gì xảy ra vậy? Sao ta lại có cảm giác này?

Ánh mắt Liên Phong phức tạp nhìn Diệp Thu, tại sao câu nói của hắn lại khiến trái tim nàng đập rộn ràng, toàn thân mềm nhũn mất hết sức lực, cảm giác như bị tê liệt.

A, chắc chắn tên này lại sử dụng Mê Hồn Thuật!

Liên Phong mím môi, nghiến răng nghiến lợi, thầm mắng Diệp Thu.

Đang là lúc nào rồi mà ngươi còn chơi cái trò hạ đẳng này?

Muốn chơi thì để lúc không có người không được sao?

Kẻ địch đang ở trước mắt mà ngươi lại làm ta mất đi sức lực toàn thân, vậy sao ta còn có thể đánh nhau nữa?

Tức chết bản cô nương rồi!

Bình Luận (0)
Comment