Liên Phong tức hổn hển, vừa nghiêng đầu đi sang một bên vừa kiêu ngạo nói: "Ngươi cứ khoe khoang đi, lát nữa bị đánh đến khóc thì đừng cầu xin ta đấy."
Ngoài miệng không vui nhưng Liên Phong đã chuẩn bị để có thể ra tay bất cứ lúc nào.
Diệp Thu chỉ cười không nói, nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của nàng mà trong lòng hắn chỉ thấy buồn cười.
Nữ nhân này còn thú vị hơn Minh Nguyệt.
Diệp Thu quay đầu nhìn thẳng vào Hiên Viên lão đạo, nói: "Lão đầu kia, bản lĩnh không phải chỉ nói mồm, phải lấy ra để người ta xem ngươi rốt cuộc có còn cứng hay không?"
"Hừ, ngươi tự tìm đường chết!" Hiên Viên lão đạo lập tức giận dữ quát lên, ông ta đã không nhịn được nữa.
Hiên Viên lão đạo tung hoành cả nửa đời mà chưa từng gặp phải kiểu khinh thường như này.
Mấy tên tiểu bối hậu sinh bình thường ai nhìn thấy ông ta cũng đều sợ hãi, nhưng Diệp Thu lại dám khiêu chiến với ông ta.
Hôm nay nếu Hiên Viên lão đạo không chứng minh bản thân, vậy há chẳng phải muốn nói cho tất cả mọi người ở Đại Hoang rằng ông ta bất lực hay sao?
Hiên Viên lão đạo mềm oặt!
"Tiểu tử, hôm nay ta sẽ để cho ngươi thấy ta rốt cuộc có cứng hay không?”
Vừa dứt lời, Hiên Viên lão đạo lập tức đánh ra một chưởng, chưởng lực vặn vẹo hư không khiến cho đám người đều bị hoa mắt.
Diệp Thu không chịu yếu thế, đối mặt với cường giả có tu vi cao hơn hắn hai cảnh giới thì sao hắn có thể khinh địch.
Diệp Thu thi triển Càn Khôn Vô Cực Thủ mà trong nháy mắt đánh trả lại.
Trong chốc lát, hai chưởng đối đầu nhau, cả hai đều bị đẩy lui ra ngoài.
Có người nhìn vào kết quả đối đầu mà nhận thấy Diệp Thu rơi vào thế hạ phong, nếm trải nỗi khổ của người tu vi thấp.
Đương nhiên đây cũng chỉ là một chiêu thăm dò, cũng không thể hoàn toàn phân ra thắng bại.
"Tiểu tử, ngươi được lắm, ngươi rất cứng." Dưới một chưởng này, trên cánh tay Hiên Viên lão đạo truyền đến từng trận tê nhói.
"Bình thường thôi!" Diệp Thu cũng không dễ chịu, có điều ngoài mặt vẫn vô cùng bình tĩnh.
Luận về cảnh giới thì hắn không bằng Hiên Viên lão đạo, nhưng có điều luận về kỹ xảo, chiêu thức, hoặc là pháp khí thì Hiên Viên lão đạo còn kém xa hắn.
Đương nhiên, Diệp Thu đã tính toán trong lòng nên mưới dám đối chiến với Hiên Viên lão đạo, nếu không hắn đã sớm chuồn mất rồi.
"Hừ, để ta xem ngươi có thể mạnh miệng đến lúc nào?"
Hiên Viên lão đạo nổi giận và một lần nữa xuất chưởng.
Ông ta bộc phát toàn lực của Chí Tôn cảnh hậu kỳ, sức chiến đấu dường như không thấp hơn tứ đại hung thú Chí Tôn cảnh kia.
Hai người lại tiếp tục giao thủ, sau một khoảng thời gian liền biến hư không thành một mảnh hỗn độn, thiên đa thất sắc.
Liên Phong nghiêm túc quan sát Diệp Thu từ phía xa, một khi hắn gặp nguy hiểm thì nàng sẽ lập tức xuất thủ.
Thế nhưng trận đấu ngày càng kịch liệt, làm nàng ngày càng giật mình.
"Thực lực của sư huynh lại mạnh đến vậy ư? Không ngờ ngoài kiếm pháp kinh người ra thì thủ pháp của hắn cũng thần kỳ như thế."
"Chương pháp tưởng chừng mềm mại vô lực mà lại mạnh mẽ bá đạo vô cùng, mỗi một chưởng đều có sức công phá rất mãnh liệt."
"Người thường căn bản không có cách nào cản lại chưởng pháp không chút sơ hở này, nhiều nhất chỉ có thể chống lại dưới ba trăm chiêu, và cuối cùng chỉ đành quỳ dưới chưởng pháp này mà nhận thua."
Liên Phong ngưỡng mộ từ sâu trong lòng, nàng không ngừng tán thưởng Diệp Thu.
Liên Phong vốn cho rằng Bổ Thiên Thuật đã là bí pháp mạnh nhất trên đời, nhưng hôm nay suy nghĩ này của nàng hoàn toàn bị đánh bay sau khi chứng kiến Càn Khôn Vô Cực của Diệp Thu.
Bổ Thiên Thuật có mạnh đến đâu thì cũng chỉ là Thiên giai mà thôi, trừ khi là hoàn chỉnh Bổ Thiên Thuật, nếu không căn bản sẽ không thể đạt đến thần cấp.
Mà chưởng pháp của Diệp Thu đã đạt tới thần cấp, hơn nữa còn là cực phẩm thần cấp.
"Phù..."
Liên Phong thở phào một hơi, nhìn xem Diệp Thu hắn chiến đấu dường như để cho nàng cũng đang trải qua một trận đại chiến mà ướt đẫm mồ hôi.
Liên Phong bất giác cảm khái: "Nếu như ta cũng có thể học được chưởng pháp cấp độ thần cấp này thì thực lực của ta nhất định sẽ đột ngột tăng mạnh. Vậy sao ta phải sợ Hiên Viên lão đạo nữa."
Chỉ tiếc là ở Bổ Thiên giáo của nàng lại không có loại chưởng pháp thần cấp này.
Liên Phong rất hiếu kỳ, vì sao Bổ Thiên giáo tại Đông Hoang lại có dạng thần kỹ như Càn Khôn Vô Cực Thủ?
Nàng nghĩ không thông!
Liên Phong ngưỡng mộ nhìn xem Diệp Thu thi triển Càn Khôn Vô Cực Thủ, trong lòng vô cùng hâm mộ.
Nếu như ta cũng có thể tu luyện loại thần kỹ nghịch thiên như này thì ta đều bằng lòng làm tất cả mọi thứ!
Ta sẽ không có gì hối tiếc hay oán trách mà sẽ điên cuồng để có được loại bí thuật cường đại nhất này!
Còn cả kiếm pháp ấy nữa!
A a a, ta muốn học quá!
Liên Phong không quen che giấu tâm tư của bản thân, nên tất cả suy nghĩ phần lớn đều thể hiện lên mặt. Khả năng có liên quan đến trải nghiệm hồi nhỏ của nàng.
Liên Phong bái nhập tiên sơn từ bé, được xem như Thần Nữ để bồi dưỡng tu hành tại thánh địa.
Nàng không tiếp xúc với nhiều người, vả lại tính cách còn quái gở bẩm sinh nên cũng không có bằng hữu.
Nàng chưa có trải qua mấy chuyện tính toán tâm cơ cho nên tâm tư vô cùng đơn thuần.