Ầm!!!
Một chưởng đánh trên không trung toả ra vầng sáng, hư không đều bị rung chuyển.
Hai người lại lần nữa đẩy nhau ra, trận chiến này vô cùng kích thích, Hiên Viên lão đạo càng đánh càng kinh ngạc.
"Đáng chết, tên tiểu tử này vì sao lại có thủ đoạn đặc biệt như vậy?"
Ông ta không nghĩ ra, bản thân dựa vào cảnh giới để chèn ép Diệp Thu, nhưng vì sao ông ta lại không tóm được hắn?
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Hình như cảnh giới của Diệp Thu chỉ ở Chí Tôn cảnh sơ kỳ, nhưng sức mạnh thuần khiết kinh người của hắn căn bản không phải là Chí Tôn cảnh sơ kỳ, mà giống như Chí Tôn cảnh trung kỳ hơn.
Hiên Viên lão đạo không hiểu nổi, cùng là tu sĩ với nhau mà sao Diệp Thu có thể rèn luyện sức mạnh đến trình độ này?
Trừ khi có đại tạo hoá tương trợ, bằng không dựa vào sức mạnh bình thường thì căn bản không thể làm được.
Vả lại bên ngoài làn da của Diệp Thu còn hiện lên hoa văn màu vàng kim, càng có phần áp bức mạnh mẽ, khiến cho Hiên Viên lão đạo vô cùng khó giải quyết hắn.
Mỗi lần đối đầu ông ta đều có cảm giác như đang nhìn thẳng vào Viễn Cổ Cự Long, trong lòng liền xuất hiện nỗi sợ hãi.
"Cứ tiếp tục như vậy không phải là cách tốt. Xem ra ta cần phải sử dụng sát chiêu." Hiên Viên lão đạo trầm tư một lát, trong mắt bỗng lộ ra sát ý mạnh mẽ mà đặt quyết tâm.
…
"Ha ha ha, tiểu tử này cũng được đấy, hắn vậy mà có thể đánh bất phân thắng bại với Hiên Viên lão đạo."
"Ta lại có chút thay đổi cách nhìn rồi, xem ra Bổ Thiên giáo lại xuất hiện một vị thần nhân tài năng xuất chúng."
Một lão giả rất có khí chất tiên nhân không khỏi cảm thán. Chiến lực mà Diệp Thu thể hiện ra khiến cho ông ta cũng cảm thấy áp lực.
Nếu như Hiên Viên lão đạo vẫn còn giấu dốt thì chỉ sợ hôm nay ông ta sẽ toi.
"Tiểu tử, ta thừa nhận ngươi có chút bản lĩnh, nhưng có điều tiếp theo ta sẽ đánh nghiêm túc hơn." Hiên Viên lão đạo không phục nói.
Vẻ mặt ông ta dường như đang nói với Diệp Thu rằng: Vừa rồi ta chỉ dùng một phần công lực mà thôi. Hiện giờ ta sẽ dùng toàn lực, ngươi phải coi chừng đấy!
Diệp Thu cười ha hả, từ đầu tới cuối vẫn giữ nguyên dáng vẻ nhẹ nhàng lãnh đạm. Chỉ thấy hắn chậm rãi đưa tay phải ra hiệu: "Tới đây nào!"
Lại một lần nữa bị xem thường, Hiên Viên lão đạo đã vô cùng giận dữ.
"Ngươi tự tìm đường chết!"
Trong chốc lát, ông ta dùng toàn lực đánh ra một chưởng.
Diệp Thu đưa tay đón lấy, lúc này trên khuôn mặt già nua của Hiên Viên lão đạo bỗng hiện ra nụ cười quỷ dị, chậm rãi lấy từ phía sau một con dao găm.
"Kia là… Tru Tiên Xích!"
Đám người liền kinh hãi, vì pháp khí trong tay Hiên Viên lão đạo quả nhiên là Tru Tiên Xích trứ danh, còn được gọi là thần khí Tru Tiên.
Mặc dù không đạt tới Tiên phẩm, nhưng uy lực của nó đã vượt qua giới hạn linh khí từ lâu.
Những năm gần đây có vô số cường giả chết dưới thanh dao găm này.
Hiên Viên lão đạo vừa lấy ra Tru Tiên xích thì liền đâm tới, muốn đâm chết Diệp Thu ngay tại chỗ.
Thanh dao găm kia sắc bén vô cùng, cho dù là áo giáp linh khí cực phẩm cũng không thể ngăn cản được nó.
Dưới thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, chỉ nghe một tiếng kim loại vang lên.
Trong nháy mắt, một trận mưa kiếm rơi từ trên trời xuống, toàn bộ hư không như rơi vào kiếm trận.
Đám người chậm rãi ngẩng đầu và phát hiện, Diệp Thu lúc này giống như biến thành một người hoàn toàn khác.
Ánh mắt hắn sắc như lưỡi dao xuyên qua tim người nhìn.
Hiên Viên lão đạo ngạc nhiên trong lòng và muốn rút dao găm về. Nhưng ông ta lại phát hiện Tru Tiên Xích đã bị Diệp Thu dùng hai ngón tay kẹp lại.
Hoa văn màu vàng kim lấp loé trên thân Diệp Thu trong nháy mắt đã tạo ra một luồng xung kích cực lớn.
Hiên Viên lão đạo không trốn kịp à trực tiếp bị chấn bay ra sau.
Chỉ thấy trong một khoảng hư vô, Diệp Thu đứng trong bóng tối, trên thân toả ra từng luồng ánh sáng nhàn nhạt.
Hắn giống như một vị Kiếm Thiên trên trời giáng thế, một cảm giác áp bức to lớn khiến cho người ta khó mà chống cự.
Một trận cuồng phong bay tới làm đám người giật mình, chỉ thấy Diệp Thu bỗng nhiên nở một nụ cười.
"Khá lắm! Bí thuật mạnh nhất của hắn lại không phải là chưởng pháp?"
Đám người rất kinh hãi, chỉ cảm thấy luồng kiếm ý kia vô cùng đáng sợ.
Hiên Viên lão đạo càng kinh hãi hơn, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Tiểu tử, ngươi giấu vẫn rất kỹ. Nhưng có điều ngươi cho rằng chỉ như vậy là không phải chết sao?"
Hiên Viên lão đạo gầm lên một tiếng, trong nháy mắt ném ra Tru Tiên Xích để kiềm chế Diệp Thu. Trong chốc lát hai tay ông ta kết ấn, trước ngực dần dần xuất hiện một cây châm.
Cây châm này rất khác với Quỷ Vương Châm, nó có độc tính lớn hơn và uy lực càng kinh người hơn.
Nó vừa hiện thân thì không khí tại hiện trường lập tức lắng xuống.
Tất cả mọi người đều nín thở nhìn xem Hiên Viên lão đạo không chớp mắt.
Bọn họ không ngờ Diệp Thu lại có thể khiến cho Hiên Viên lão đạo sử dụng cây châm đoạt mạng này.
Đám người rất hiếu kỳ Diệp Thu sẽ đối phó ra sao.
Chỉ thấy Diệp Thu đang đứng dưới hư không hỗn độn bỗng nhiên mở ra hai mắt, dùng giọng điệu khinh thường hỏi: "Lão đầu, ngươi rất thích dùng châm à?"
Đây là ý gì?
Đám đông đều cảm thấy khó hiểu.