Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 226 - Chương 226 - Bạo Vũ Lê Hoa Châm

Chương 226 - Bạo Vũ Lê Hoa Châm
Chương 226 - Bạo Vũ Lê Hoa Châm

Diệp Thu hai tay kết ấn, lại sử dụng Càn Khôn Vô Cực Thủ.

Trong chốc lát, mười hai cây châm như phỉ thuý xuất hiện trước người hắn.

Châm vừa xuất hiện cũng lộ ra khí chất Tiên Thiên Linh Bảo.

"Đây là... Tiên Thiên Linh Bảo!" Đám người liền kinh hãi.

Chỉ thấy Diệp Thu chậm rãi đưa tay ra, mười hai cây châm liền nhắm vào Hiên Viên lão đạo.

"Lão già kia, nếu ngươi đã thích chơi châm thì hôm nay ta sẽ chơi cùng ngươi."

Diệp Thu vừa dứt lời, hắn liền dùng thủ pháp Càn Khôn Vô Cực Thủ đồng thời đánh ra mười hai cây châm.

Trong nháy mắt, Hiên Viên lão đạo lập tức bị một cây châm bắn rơi, mười một cây châm còn lại đều chuẩn bị đâm vào người ông ta.

Hiên Viên lão đạo chấn kinh trong lòng, lập tức điều động cương khí toàn thân để ngăn lại mười một cây châm này.

Nhưng sau khi ông ta tụ khí xong thì lại ngạc nhiên phát hiện, mười một cây châm kia lại có thể vượt qua vòng bảo hộ cương khí của ông ta mà lập tức xuyên qua cơ thể ông ta.

"Không..."

Hiên Viên lão đạo kêu lên hoảng sợ, cẩn thận cảm nhận sự thay đổi của cơ thể.

"Ủa? Ta không sao mà!"

Khuôn mặt già nua của Hiên Viên lão đạo mỉm cười, thì ra đám châm này lại không có lực sát thương gì, chỉ có thể doạ người một chút.

"Hừ, muốn dùng tiểu kỹ vớ vẩn để doạ lão phu sao? Ngươi vẫn còn non…"

Nói chưa xong thì vẻ mặt Hiên Viên lão đạo đột nhiên trầm xuống.

Cơ thể ông ta bỗng nhiên có cảm giác nhói đau, mười một cây châm trong thể nội rung chuyển một cách kịch liệt.

Ầm!!!

Trong chốc lát, cơ thể Hiên Viên lão đạo nổ tung, lập tức biến thành một vũng máu, biến mất tại chỗ.

"Đây là..."

Tình thế chiến đấu đột nhiên đảo ngược, khiến cho tất cả mọi người đều ngạc nhiên, trong lòng càng sợ hãi nhìn xem Diệp Thu.

Chỉ thấy hắn chậm rãi thu hồi mười hai cây Bạo Vũ Lê Hoa Châm vào trong Huyền Linh Ngọc.

Vẻ mặt hắn không thay đổi, dường như chỉ là một chuyện nhỏ không có nghĩa lý gì.

Diệp Thu nhẹ nhàng vẫy một cái, bảo bối mà Hiên Viên lão đạo để lại đều bị hắn thu vào túi.

Có điều số bảo vật này ngoại trừ Tru Tiên Xích ra thì đều không lọt vào mắt Diệp Thu.

"Ha ha ha, muốn chơi châm với ta ư? Rốt cuộc ai mới non?" Diệp Thu cười lạnh trong lòng.

Ngươi nghĩ chỉ có ngươi mới có châm sao? Lão tử không có à?

Đùa gì chứ? Châm của lão tử còn mạnh hơn của ngươi rất nhiều!

Không chỉ mạnh mà còn rất cứng!

Dùng mười hai cây châm tru sát Hiên Viên lão đạo, Diệp Thu liền thành danh sau một trận chiến.

Tất cả mọi người ở đây cũng không dám tiếp tục coi thường hắn.

"Không thể tin được, Chí Tôn cảnh hậu kỳ như Hiên Viên lão đạo mà cứ như vậy thất bại sao?"

"Dựa vào đâu chứ?"

Trong lòng mọi người ở đây vô cùng rung động, cho tới nay đều không hiểu ra vấn đề. Bọn họ chỉ có thể cho rằng pháp khí của Diệp Thu quá mạnh và hắn nắm giữ bí pháp quá mức kinh khủng.

Bất luận là Bạo Vũ Lê Hoa Châm hay là chưởng pháp ảo diệu vô tận kia thì đều là cực phẩm.

Hiên Viên lão đạo chết trong trận chiến này cũng không oan.

Đây cũng xem như là Diệp Thu đã loại trừ một mối hoạ lớn cho Huyền Vực.

Từ hôm nay trở đi, đại danh Diệp Thu - Bổ Thiên giáo tại Đông Hoang đã hoàn toàn vang vọng trong tám đại giới vực.

Trận chiến kết thúc, Liên Phong khó tin vô cùng, nàng há to miệng kinh ngạc bay tới.

Nàng dường như cũng tham gia chiến đấu mà trong lòng khẩn trương theo trận đấu của Diệp Thu dâng đến tận cổ họng.

Liên Phong bất tri bất giác mồ hôi lại đổ bừng bừng ướt đẫm cả người.

Khi vàng tới gần, Diệp Thu lập tức ngửi được một mùi hương thơm ngát, thanh nhã thoát tục, khiến cho người ta dần dần say mê.

Mùi hương này còn khiến người ta mê đắm hơn cả Minh Nguyệt.

"Hít..."

Diệp Thu say mê hít một hơi thật sâu.

"Thơm quá..."

Liên Phong cũng không phát hiện điểm dị thường của Diệp Thu mà lục lọi trên người hắn.

"Sư huynh, ngươi giấu mấy cây châm khi nãy ở đâu rồi, cho ta xem chút đi..."

Thân thể Diệp Thu chấn động. Lời này của nàng sao lại có cảm giác khiến cho ta muốn phạm tội nhỉ?

"Ồ, ngươi muốn xem châm sao? Được rồi, để sư huynh cho ngươi xem!"

Nói xong Diệp Thu liền sờ vào dây lưng quần, bên cạnh đeo ngọc trữ vật, lấy ra mười hai cây Bạo Vũ Lê Hoa Châm.

Hắn đưa cho Liên Phong xem, nàng mừng rỡ cầm lấy và thích thú không muốn buông tay.

Bình Luận (0)
Comment